Vương Phi Muốn Tái Giá Rồi


“Rồi sao?”
“Thế nên ngài ấy muốn lấy ngài để ngài trở thành phu nhân của người đứng đầu Cừu gia”
Lãnh Băng Cơ bị sặc, nàng ho hai tiếng rồi ôm lấy bụng, cười gượng một tiếng: “Bây giờ ta sắp sinh đứa trẻ ra rồi, có phải ta muốn từ chối đã muộn rồi phải không?”
Những lời của Lãnh Băng Cơ khiến Phượng Lôi Ngọc nhất thời bị dọa sợ, đột nhiên tay chân của nàng luống ca luống cuống, căng thẳng đến nỗi thở hổn hà hổn hển, nàng võ võ ngực rồi nói: “Bây giờ ngài sắp sinh đứa trẻ ra thật sao?”
“Ngươi không cần sợ đâu” Một sản phụ như Lãnh Băng Cơ giờ còn phải đi an ủi Phượng Lôi Ngọc nữa: “Vừa nãy mới là cơn đau đớn đầu tiên, cách lúc sinh còn xa lắm, tình hình của đứa trẻ đều rất bình thường, sinh sẽ thuận lợi không có vấn đề gì cả.

Ngươi cứ nghe theo lời của ta giúp ta chuẩn bị sinh là được rồi”

Lãnh Băng Cơ nghĩ lại trước kia, lúc ở Kỳ Vương Phủ nàng đã chuẩn bị vì ngày sinh này nhiều thứ như thế, đến cả phòng sinh mổ nàng cũng chuẩn bị xong xuôi hết cả rồi, đến lúc đó nàng còn muốn tự mình đỡ đẻ cho mình nữa kìa.
Lúc này Phượng Lôi Ngọc cũng đã bình tính lại được ít nhiều rồi, nàng nói: “Ngài đừng sốt ruột, không phải lo lắng gì hết, thuộc hạ đi tìm bà đỡ ngay đây.

Thuộc hạ sẽ đi thông báo với chủ nhân nữa.

Thuộc hạ… thuộc hạ, haizz… sao nói sinh là sinh luôn vậy, cũng không có một dấu hiệu báo trước gì cả”
Phượng Lôi Ngọc tay chân luống cuống chạy nhanh ra ngoài.
Đây là lần đầu tiên Lãnh Băng Cơ sinh hài tử, nếu như nói không sốt ruột thì đó là giả, nhưng mà vẫn còn ổn, tuy không có kinh nghiệm thực tế nhưng lý thuyết thì lại có thừa.
Chưa từng thấy thịt heo bao giờ thì cũng thấy heo chạy rồi mà.
Thế nên Lãnh Băng Cơ cũng không cảm thấy hoảng sợ lắm, thế nhưng trong lúc trải qua sinh tử như thế này lại không có một người thân thích nào bên cạnh mình cả, trong lòng nàng cũng cảm thấy có chút chạnh lòng.

Ánh mắt trông mong chờ Cừu thiếu chủ trở lại, ở bên cạnh nàng.
Khó khăn lắm Cừu thiếu chủ mới thoát khỏi Mộ Dung Phong.


Sau khi hắn ta nhận được tin tức Lãnh Băng Cơ sắp sinh thì vội vội vàng vàng không hề ngừng nghỉ nhanh chóng chạy về, lòng nóng như lửa đốt.
Bên trong căn phòng, sản phụ đau đến nỗi chết đi sống lại, lúc Cừu thiếu chủ định vào phòng thì lại bị bà đỡ cản lại.
“Không được không được, như thế sẽ không may mắn đâu: Cừu thiếu chủ nắm lấy tay của bà đỡ, hắn ta vô cùng căng thẳng, giọng của hắn ta run run rồi nói: “Sao rồi, còn bao nhiêu lâu nữa thì mới xong.”
“Quan nhân cứ yên tâm đi, tình hình của quý phu nhân rất tốt, tôi tin rằng mẫu tử nhất định sẽ bình an, ngài cứ bình tĩnh đừng nóng ruột.”
Cừu thiếu chủ đi đi lại lại ở trước cửa phòng, nóng ruột như kiến ở trên chảo nóng, trên trán mồ hôi đổ ra như mưa, bà đỡ ra ra vào vào theo trật tự không có một chút căng thẳng nào cả”
Sản phụ ở bên trong lúc thì thấp giọng kêu lên một tiếng, lúc thì thét lên một tiếng khiến cho giọng nói của nàng cũng thay đổi.

Hiển nhiên là nàng đang chịu đựng cơn đau thấu tận trời xanh.


Cừu thiếu chủ nắm chặt tay lại thành nắm đấm, hắn ta đi đi lại lại trước cửa phòng.
Mộ Dung Phong xông tới nhanh như một cơn gió, hắn mặc kệ người ta ngăn cản hắn mà xông thẳng về phía phòng của sản phụ.
Không phải hôm nay Mộ Dung Phong phải đi bắt tên gián điệp Nam Chiếu sao? Sao lại tới đây theo dõi mình? Hay là hắn tung tin để đánh lạc hướng? Quả nhiên, muốn làm cho hắn hoàn toàn từ bỏ ý định là rất khó.
Cừu thiếu chủ thấy tình thế không ổn, thân hình vụt qua một cái, ngay lập tức chặn lại đường đi của Mộ Dung Phong: “Mộ Dung Phong, ngươi định làm cái trò gì thế?”
Mộ Dung Phong bay thẳng tới, tung một chưởng về phía ngực của Cừu thiếu chủ: “Lãnh Băng Cơ ở trong đó đúng không? Lãnh Băng Cơ sắp sinh rồi!”
Cừu thiếu chủ né tránh chưởng phong của hắn, tức giận đến mức chửi như tát nước: “Ngươi có bị điên hay không vậy?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui