Hoàng hậu nhìn mặt mà nói chuyện, thấy sắc mặt của hoàng đế không biểu lộ gì, cẩn thận hỏi: “Hôm nay nhìn thấy công chúa Nam Chiếu không phải là người hiền lành, không biết hoàng thượng muốn an bài nàng ta như thế nào?
Hay là sai người luôn luôn giám thị.
nàng ta, quyết định tứ hôn của hoàng thượng quả thật là lựa chọn sáng suốt”
Hoàng đế chậm rãi quấy lá trà trong chén, nâng mắt liếc nhìn hoàng hậu: “Nàng cảm thấy, người nào thích hợp nhất?”
“Người này nhất định phải trung thành và tận tâm với hoàng thượng, xuất thân không thể quá thấp, gia cảnh hiển hách, trong triều phải giữ chức vụ quan trọng.
Càng nghĩ, thị thiếp càng không chọn ra được người thích hợp”
Hoàng đế đặt tay lên chén trà nhỏ: “Lời của nàng khiến ta nhớ tới thế tử phủ quốc công Thẩm Thanh Phong”
Hoàng hậu sững sờ nói: “Không phải hoàng thượng đã Thẩm Thanh Phong cùng Lục Vu tứ hôn rồi sao?”
Hoàng đế nhàn nhạt ‘Ừ’ một tiếng: “Ý chỉ của ta còn chưa truyền, đây là hoàng hậu nghe ai nói?”
Hoàng hậu hoảng sợ, bối rối mà cúi đầu nói: “Thị thiếp nghe nô tài dưới kia thảo luận, không biết đúng hay sai?”
Hoàng đế không vui ‘hừ’ một tiếng: “Chuyện lớn của công chúa mà một đám nô tài có thể nói nói xăng bậy, vậy mà có thể tin sao? Xem ra nô tài trong cung, cần phải dạy dỗ lại”
Mồ hôi lanh trên người hoàng hậu chảy ào ào.
Chuyện của nô tài là chuyện nhỏ, hoàng đế chưa bao giờ hỏi đến, rõ ràng đây là chất vấn tay mình quá dài, không nên nghe ngóng lung tung, rồi suy đoán ý nghĩa của ông ta.
“Hoàng thượng tha tội, việc này chính xác là thị thiếp làm sai, không nên suy đoán lung tung, cần phải dạy dỗ lại”
“Còn có” Hoàng đế dừng lại mọt chút rồi nói Mặc dù phu nhân của Lý thượng thư có bản lĩnh, cũng sẽ không biết trước được, nơi mà Phàn Thạch cất giấu? Rốt cuộc khi nàng ta tiến cung thì Phàn Thạch ở nơi nào? Ta rất tức giận, chính là một cái phu nhân thượng thư, có thể ở trong cung sắp đặt tai mắt, lại có thể sai khiến nàng ta làm chuyện tốt như vậy.
Hoàng hậu cùng tra hỏi hiệu thuốc cùng ngự thiện phòng, chỉ có thể lấy thuốc từ hai nơi này”
Hoàng hậu càng thêm sợ hãi, ngay cả nói chuyện cũng không rõ ràng.
“Thị thiếp tuân chỉ, nhất định tra hỏi rõ rằng”
Hoàng đế xua tay, bà ta liền thức thời mà lui xuống.
Sau lưng, hoàng đế không vui thấp giọng phân phó: “Lộc công công, người hầu hạ trong ngự thư phòng của trẫm, ngươi vĩnh nên dạy dỗ quy củ cho bọn họ”
Hoàng hậu càng thêm hoảng sợ, liền biết răng hôm nay mình đã chọc giận hoàng đế.
Thứ nhất, không nên thăm dò tâm tư cảu vị hoàng đế này đối với công chúa Nam Chiếu; Thứ hai, không nên đưa tay tới ngự thư phòng, nghe ngóng mọi Thứ ba, Phàn Thạch hoàn toàn là người mà ma ma của mình tìm đến giao cho Lý phu nhân, chính là phòng ngừa, tốt nhất là có thể khiến cơ thể Tiểu Vân Triệt suy yếu.
Đồng thời, nếu việc này xảy ra, thì chỉ cần để Lý phu nhân thay mình cõng cái oan ức này.
Tuy hoàng đế đến muộn nhưng lại là con mắt sắc bén, cắp mặt vừa lạnh lùng lại sắc bén, giống như Phật tổ hiểu được lòng người, vậy mà cũng không thể gạt được ông ta.
Ông ta chính là lưu lại mặt mũi cho mình.
Chóp mũi hoàng đế hừ một tiếng, lông mày nhíu lại, không khỏi lo lắng Làm hoàng đế rất mệt mỏi, hơn nữa, suốt ngày bị nịnh hót lại còn liên lụy…
Tình cảnh lúc già của ông ta, có một số việc không phải giải quyết là được.
Ông ra cũng không muốn tương lai lại xảy ra những việc khiến ông ta mất hết cả mặt mũi, có một số việc, tuy phát hiện ra manh mối, phải lập tức ngăn cản ngay..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...