Vương Phi Mười Ba Tuổi

Hắn hiểu rõ Lưu Nguyệt của hắn, khi tỉnh táo, nàng tuyệt đối sẽ không phản bội hắn, tuyệt đối sẽ không, tình cảm của bọn hắn là do trải qua bao nhiêu thử thách mà thành, tuyệt đối không có khả năng.
Huống chi, đối phương là kẻ thù của nàng, Độc Cô Dạ.
Đúng, nhất định có nội tình.
“Nàng nhất định có tính toán của nàng.” Kích động trong nháy mắt, Hiên Viên Triệt ổn định lại tâm trạng.
Thu Ngân nghe vậy vẫn nhíu chặt mày như cũ, nói nhỏ: “Nghe đâu, nàng chính miệng nói, Độc Cô Dạ bảo vệ nàng vô cùng, mà Vương, người làm không được, cho nên nàng…”
“Câm miệng ngay.” Lời của Thu Ngân mới nói tới một nửa, Hiên Viên Triệt quát chói tai một tiếng, lập tức cắt ngang hắn.

“Nguyệt là hạng người gì, các ngươi chẳng lẽ không hiểu rõ, bảo hộ nàng? Hừ, thiên hạ này cho dù mọi người đều tin, các ngươi thì không thể tin.” Giọng nói nghiêm nghị, Hiên Viên Triệt lườm ba người đang cúi đầu.
“Vâng.” Thu Ngân, Ngạn Hổ, lập tức lớn tiếng đáp.
Bọn họ cũng rất muốn tin tưởng Vương Phi, chỉ là lời đồn này rất có lý có cứ, hơn nữa nhiều người thấy như vậy, lại có cả thám tử Thiên Thần họ, bọn hắn không muốn tin, thật sự là…
“Vương thượng, Độc Cô Dạ đã ra lệnh, hai mươi hai tháng chạp cùng Vương Phi, cái đó… Đại hôn…”
“Chuẩn bị ngựa.” Sắc mặt thâm trầm, mặt mày Hiên Viên Triệt dựng lên, vung lên chiến giáp bước nhanh về phía cửa lớn.
Hắn không tin lời nói của người ngoài, hắn chỉ tin tưởng bản thân mình.

Hắn muốn đi tìm nàng, hắn muốn đích thân đi xem rốt cuộc là chuyện gì.
Đại hôn, buồn cười, đại hôn.
“Vương, hiện tại chúng ta đang động binh với Triệu Quốc, trong lúc nguy cấp như vậy…” Ngạn Hổ còn chưa nói hết, Hiên Viên Triệt đã đi xa rồi.
“Lưu Xuyên, Chu Thành…” Xa xa, tiếng quát lạnh của Hiên Viên Triệt vang vọng ở phía chân trời, Thiên Thần hắn không phải không có hắn trấn giữ, lại không thể tác chiến.
Gió lạnh vù vù thổi qua, lạnh thấu xương.
Bốn người cưỡi ngựa trong gió lạnh, hướng tới Bắc Phương mờ mịt, hướng tới Ngạo Vân, phi ngựa đi.
Lạnh, khí trời đang vào lúc lạnh giá.
“Báo, năm mươi vạn binh mã Bắc Mục đã đến Thâm Lam quan của Ngạo Vân ta…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui