Vương Phi Mười Ba Tuổi

“Sẽ đến .”Đang uống rượu, Âu Dương Vu Phi đột nhiên tà tà chen một câu, cũng y như lời Lưu Nguyệt vừa nói lúc nãy
Tiểu Hoa cùng Tiểu Hỉ Thước nhất thời nhìn qua, ngay cả Khố Tạp Mộc cũng nhìn lại đây, chỉ có Lưu Nguyệt sắc mặt bất động, vẫn nhìn phía trước.
“Nếu muốn đối đầu, trước hết phải đi xem thử phân lượng đối thủ một chút, không phải sao.” Âu Dương Vu Phi nói vân đạm phong khinh (mây nhạt gió nhẹ => nhẹ nhàng bâng quơ), hướng Lưu Nguyệt chớp mắt đưa tình.
Đáng tiếc, Lưu Nguyệt căn bản không có để ý tới, bất quá cũng không tỏ vẻ nàng không có nghe thấy.
“Đến rồi.” Âu Dương Vu Phi vừa nói xong, xa xa, tiếng vó ngựa bưu hãn, như mưa rền gió dữ mà đến, quất lên vô số tro bụi, thế tới rào rạt.

Lưu Nguyệt khuôn mặt bình thản lộ ra một tia mỉm cười, nghênh đón khách tới.
Nam tử vừa đến khuôn mặt râu quai nón, nhìn qua chẳng những không có chút uy vũ nào, ngược lại có điểm dâm loạn , dừng ngựa lại trước cổng chào.
Lão đại của Bạch Mộc tộc – Hàn Phi, đứng hàng thứ nhất trong mười bảy cổ thế lực Khô Sa mười thành, sẽ ngụ ở Nghiên Cổ thành này.
“Ha ha, đón tiếp thật chu đáo, lần này Bắc Mục cho chúng một thành chủ thật tốt a.” Hàn Phi vừa đến, nhìn thấy Lưu Nguyệt, liền cười ha ha một tiếng, dâm ý rõ ràng không che dấu.
Vừa nói xong, vài người tùy tùng theo phía sau, nhất thời cười ha ha rộ lên, ánh mắt hạ lưu đánh giá Lưu Nguyệt từ trên xuống dưới.

Lưu Nguyệt trên mặt một tia dao động cũng không có, vẫn duy trì mỉm cười, hướng Hàn Phi chắp tay nói: “Hàn tộc trưởng đã đến, chính là cấp Lưu Nguyệt mặt mũi, thỉnh.”
“Ha ha, thú vị, thú vị. . . . . .” Trong tiếng cười lớn, Hàn Phi nhảy xuống ngựa, đi đến yến tiệc trên bãi cỏ Hán Lan.
Ngay sau khi Hàn Phi vừa đến, xa xa khói mù cuồn cuộn, vô số khoái mã hướng nơi này phi vụt đến.
Mang theo bụi đất ngập trời, mang theo hơi thở bưu hãn, từ bốn phương tám hướng cuồng tiến.
Giống như đến một buổi thương lượng bình thường, tất cả bọn họ đều có mặt.
Nhìn đoàn người ngựa cùng bụi đất phía xa xa đang phóng tới đây, giống như trong kế hoạch của Lưu Nguyệt, toàn bộ lão đại (thủ lĩnh) đều xuống ngựa, cười ha ha sóng vai bước vào bãi cỏ Hán Lan.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận