Vương Phi Mười Ba Tuổi

“Có nhầm không, khô sa thảo nguyên cằn cỗi bạc màu, căn bản là không có nhiều tác dụng, mà mười tòa thành phụ cận chúng, riêng cằn cỗi không nói, lại còn rất hỗn loạn, người Nữ Chân, người Đột Quyết, người Ma Lạc toàn một đám hỗn loạn, đây hoàn toàn là đồ bỏ.”
Lê Khoát nghe Lưu Nguyệt nói như thế, ngay lập tứ nhảy dựng lên, đầu run lên.
” Đúng, nơi này phải gánh một trách nhiệm rất nặng, không nên.” Khố Tạp Mộc cũng kiên quyết phản đối.
“Tại sao lại lấynơi này, ngươi đùa giỡn chúng ta có phải không?” Sắc mặt Da Luật Cực cũng không tốt, ban nãy nghe Lưu Nguyệt nói rõ ràng đâu ra đấy, còn tưởng rằng nàng thực sự có ý kiến hay, hiện tại xem ra ngay cả nói năng lưu loát cũng không nổi, không hiểu lại giả bộ biết.
Tiêu thái hậu trầm mặc không nói gì, nhưng sự phản đối lại hiện ra rõ ràng.

Lưu Nguyệt thấy thế lạnh lùng cười, cũng không nói lời nào, nếu bọn họ đã không có sự tín nhiệm, vậy nàng việc gì phải làm chuyện tốt cho họ, nàng cũng không thể cho họ tất cả mọi thứ, chỉ có thể tạo ra cơ hội mà thôi.
Giữa lều lớn một mảnh tĩnh lặng.
” Tỷ tỷ, ngươi nói, Hồng nghe, tỷ tỷ nói như vậy chắc chắn có lí lẽ riêng, Hồng tin tưởng tỷ tỷ.” Ngay giữa sự tĩnh lặng đó, Da Luật Hồng vẫn không nói chuyện đột nhiên cất lên tiếng nói giòn tan.
Ánh mắt nhìn Lưu Nguyệt, tràn đầy sự tín nhiệm và sùng bái.

Lưu Nguyệt quay đầu lại nhìn vẻ mặt tuyệt đối tín nhiệm của Da Luật Hồng, đưa tay xoa xoa đầu hắn một chút, khẽ cười.
” Được, vậy tỷ tỷ nói cho Hồng nghe, chính ngươi nhớ cho rõ.”
Không để ý tới thái độ của bốn người chung quanh, Lưu Nguyệt ôm lấy Da Luật Hồng, đứng trước bản đồ, ngón tay chỉ vào khô sa thảo nguyên nói: “Khô sa thảo nguyên tại sao lại cằn cỗi bạc màu, đó là bởi vì không có sông ngòi đi qua chỗ đó, cho nên đất đai không tốt, không màu mỡ, khó nuôi dưỡng gia súc, người chăn nuôi không cách nào sống sót.
Mà ở thượng du khô sa thảo nguyên, đó là một con sông của Bắc Mục cuộn trào mãnh liệt, chẳng qua là bị Bắc Mục chặt đứt, sửa lại dòng chảy.
Nếu như đào kênh lắp mương vào chỗ đó, để cho dòng sông chảy vào khô sa thảo nguyên, còn sợ nơi này còn không có dê trắng béo tốt, cây cỏ tốt tươi.
Lời nói lành lạnh nhưng cũng cực kỳ tự tin, khiến bốn người xung quanh lúc đầu không tán thành, chậm rãi thu lại thái độ, tập trung suy nghĩ lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận