“Lại cường.” Bị Hiên Viên Triệt ôm vào trong ngực, hai mắt Lưu Nguyệt hiện lên một tia buồn bã.
Mặt nước bắn lên tung tóe, cái này cả đời nàng cũng không làm được.
“Phải bảo vệ tiểu thê tử của ta, há có thể không cố gắng sao?” Hiên Viên Triệt cúi đầu nhìn Lưu Nguyệt, nhợt nhạt cười.
Chứa nhiều tình ý, thâm hàm trong đó, không cần nhiều lời.
Thân hình chợt lóe, Lưu Nguyệt cùng Hiên Viên Triệt tiến vào trong xe ngựa, Mộ Dung Vô Địch lập tức vung mã tiên lên, xe ngựa phi thẳng.
Bụi xe mù mịt, xe ngựa biến mất trong đường núi thanh u.
Thân thuyền lay động, xuôi theo dòng nước, không có nước sông vào bên trong.
Nước từ trên núi chảy xuống, sáng lấp lánh, đẹp không sao tả xiết.
Lưu Nguyệt cùng Hiên Viên Triệt ẩn thân mà biến mất, chỉ còn Hậu Kim và Tuyết Thánh hai người đối địch.
Mượn đao giết người, giá họa Giang Đông, Thiên Thần ngồi mát trên vách đá xem diễn.
Hết thảy đều hoàn mỹ như vậy.
Mùa xuân tươi mới, thời gian nhoáng một cái đã qua, đảo mắt đã trôi qua 10 ngày.
Triệu quốc cùng Hậu Kim quốc ở cạnh Tả Vụ thành.
Tả Vụ thành lệ thuộc Triệu quốc, bởi vì những người thường xuyên qua lại giữa Hậu Kim quốc và Triệu quốc đều lui lại nơi này, hai nước cũng nhờ đó mà thương mậu phát triển.
Bởi vậy thị trấn nhỏ này, từ vài năm trước lại trở thành nơi quốc phòng quan trọng, thật là phồn hoa.
Hoa đào đẹp đẽ, dương liễu bay múa.
Trong gió xuân, Tả Vụ thành lại càng phồn hoa.
Tả Vụ thành Nghênh đón tửu lâu (Su : tên tửu lâu. Ta chả biết nghênh đón Hán Việt là gì, ai biết bảo ta nhé), chính là tửu lâu xa hoa nhất Tả Vụ thành. Lúc giữa trưa này, thương nhân từ nam chí bắc hội tụ lại đây, cơ hồ không còn chỗ ngồi.
“Đem lên một bầu rượu.”
“Vâng, khách quan chờ chút.”
“Tiểu nhị, đồ ăn của chúng ta đâu?”
“Đến đây, đến đây…”
Giọng nói của nhiều vùng miền khác nhau, tùy ý bàn tán đàm luận, tiểu nhị không ngừng chạy tới chạy lui, làm Nghênh đón tửu lâu lại càng ầm ĩ.
“Uy, người có nghe nói không? Hậu Kim quốc cùng Tuyết Thánh quốc đối chọi nhau đó.” Trong tiếng nói chuyện rôm rả, không thể thiếu đề tài sôi nổi nhất hiện nay.
“Làm sao mà không biết được. Tuyết Thánh quốc thái tử giết vương Hậu Kim quốc, như thế còn có thể không đối địch sao?” Một hán tử thô lỗ nói tùy tiện, tuyệt không đè nén thanh âm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...