Vương Phi Lạnh Lùng Của Vương Gia Yêu Nghiệt
Thái tử Hiên Viên Lãnh thấy Hiên Viên Dạ và Hàn Phượng Nguyệt nắm tay nhau đi tới khiến hắn vô cùng tức giận.
Chén rượu trong tay nắm thật chặt, trong mắt tóa lên vẻ chiếm hữu.
Vương Ngọc Bích một bên thấy vậy trong lòng vô cùng lo lắng.
Nàng ta biết hắn muốn thú Hàn Phượng Nguyệt làm thái tử phi.
Nhưng nàng ta sao có thể để yên như vậy được, vị trí thái tử phi là của nàng ta.
Khi thấy dung mạo của Hàn Phượng Nguyệt khiến nàng ta ghen tị vô cùng, trong mắt toát ra hận ý.
Đang suy nghĩ thì nghe thấy hoàng hậu lên tiếng, nàng ta cười thầm trong lòng.
Bùi Tranh vừa dứt lời liền cảm nhận được hai đạo ánh mắt sắc lạnh chiếu đến trên người bà ta.
Một chính là Hiên Viên Dạ, một còn lại không ai khác ngoài người cha thân yêu của Hàn Phượng Nguyệt Hàn Triết.
Nữ nhi bảo bối của hắn sao có thể để ai muốn nói gì thì nói được.
Đang định đứng dậy phản bác bên cạnh Phượng Thanh Vân giật ống áo lắc đầu.
A.
Thì ra vị hoàng hậu này đang đâm chọt nàng đây mà.
Nàng cũng lười nhìn bà ta.
Chỉ là một hoàng hậu mà thôi ngay cả là hoàng thượng nàng cũng chưa chắc bỏ vào mắt.
Nàng tùy ý ngồi xuống bên cạnh Hiên Viên Dạ lười biếng gục trên bàn chờ đợi sự chăm sóc chu đáo của Hiên Viên Dạ.
"Yến hội bắt đầu!" Hoàng thượng cũng trừng mắt nhìn bà ta khiến bà ta giận đến nghiến răng.
Trên long ỷ Hiên Viên Long ngồi chậm rãi thưởng rượu, tuy đã ngoài năm mươi nhưng vẫn nhìn ra trước đây ông cũng là mỹ nam tử, đa số các vương gia và công chúa đều có bảy tám phần giống ông nhưng Hiên Viên Dạ và Hiên Viên Dật chỉ giống có ba phần còn lại chắc là di truyền từ mẹ.
Thái hậu hiền từ ngồi thưởng thức các loại điểm tâm, thỉnh thoảng sẽ nhìn xem trong đám nữ quyến.
Hoàng hậu đoan trang ngồi ngay ngắn thể hiện xuất sắc cái gì gọi là mẫu nghi thiên hạ, dung mạo bà ta được bảo dưỡng rất tốt cho nên nhìn như bốn mươi nhưng thực chất đã gần năm mươi.
Còn các vị phi tần đủ thể loại phong tình vạn chủng, yêu kiều thướt tha, ôn nhu dịu dàng..
nói chung cần loại nào có loại ấy.
Cung nữ bắt đầu bưng lên các loại quả và điểm tâm.
Thái giám bưng lên những bầu rượu hầu hạ rót.
Yến hội vừa trôi qua không lâu Thái tử phi Vương Ngọc Bích đứng lên hướng hoàng thượng giọng điệu mềm mại đáng yêu: "Thưa phụ hoàng, hôm nay nhân dịp này không bằng để mọi người cùng nhau thi thố chút tài năng của mình góp vui."
Hiên Viên Long gật gù: "Được."
Lưu công công là tâm phúc của hoàng thượng truyền ý chỉ của Hiên Viên Long: "Hoàng thượng có chỉ để mọi người cùng nhau thi thố tài năng."
"Tuân chỉ."
Để chuẩn bị yến hội hôm nay tiểu thư văn võ bá quan đã chuẩn bị rất lâu, ai nấy đều mong có cơ hội để được các vị vương gia để mắt đến.
Trong ba vị vương gia chưa có ai lập chính thất, Tứ vương gia và Tam vương gia không hề có thị thiếp nào, Ngũ vương gia cũng chưa lập chính thê nhưng trong phủ có rất nhiều thị thiếp, hắn nổi danh là hoa hoa công tử.
Còn thái tử đã có trắc phi vị trí chính phi vẫn để trống, trong phủ cũng có mấy thị thiếp.
Cho nên ánh mắt mọi người đều tập trung nhìn lại Tam vương gia và Tứ vương gia.
Khung cảnh có chút buồn cười, một tràng ánh mắt đêu tập trung về phía chỗ ngồi của Hiên Viên Dạ.
Thiếu nữ lười biếng đầu nằm bẹp lên bàn ăn nho do Hiên Viên Dạ bóc, thỉnh thoảng hắn sẽ vì nàng rót một chút rượu.
Chợt phát hiện có mấy đạo ánh mắt nóng rực không ngừng chiếu đến chỗ nàng, phải nói chính xác là nhìn Hiên Viên Da khiến nàng tò mò nhìn lên, không nhìn thì thôi vừa nhìn khiến nàng bị dọa sợ phải ôm ngực.
Ai nha.
Đây là muốn hù chết nàng sao?
Nàng giả bộ vuốt vuốt ngực.
Nhìn sang Hiên Viên Dạ cho hắn một ánh mắt tự hiểu.
Tay nàng dưới bàn đưa sang bấm ngay bên hông hắn một cái khiến hắn hít một ngụm.
Đau a!
Thấy bộ dạng của nàng Hiên Viên Dạ buồn cười, khoé miệng khẽ nhếch lên một độ cong ghé sát lại bên tai nàng thì thầm khiến nàng trừng mắt lại với hắn.
Trong mắt mọi người hành động này của hai người chính là liếc mắt đưa tình.
Nữ tử nhìn Hàn Phượng Nguyệt thù hận như muốn róc da lột xương.
Nói thật, nếu ánh mắt có thể giết người thì không biết nàng đã chết bao nhiêu lần rồi.
Còn Hiên Viên Lãnh nhìn hai người thân mật khiến hắn vô cùng khó chịu, hắn dốc từng chén rượu vào miệng.
Vương Nhược Mai, Tiêu Tĩnh sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm Hàn Phượng Nguyệt.
Một số người lại như hai huynh muội Thượng quan gia..
lại hâm mộ Hiên Viên Dạ.
Ngay từ đầu Thượng Quan Ngư Nhi đều quan sát Hàn Phượng Nguyệt.
Những hành động cử chỉ xa lạ nhưng cho nàng vô cùng quen thuộc.
Ca múa đã bắt đầu, các vị tiểu thư lần lượt từng người hiến nghệ.
Vương Nhược Mai tiến lên: "Thần nữ xin bêu xấu."
Nàng ta thể hiện là một bài múa, kỉ xảo múa cũng được xem là thượng đẳng chắc chắn đã mời không ít vũ sư về dạy.
Điệu múa mềm mại uyển chuyển thỉnh thoảng mắt mị còn bắn lại Hiên Viên Dạ, hắn thì không phản ứng gì từ đầu đến cuối toàn bộ sự chú ý của hắn luôn ở trên người nàng cho nên khi thấy nàng ôm hai tay xoa xoa cách tay rùng mình khiến hắn cười rộ lên vui vẻ.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...