Vương Phi Hắc Đạo Chiếm Nhà Giữa

“Chu Tử Mặc, chừng nào thì ngươi mang ta đi du sơn ngoạn thủy?” Tiểu nhân nhân vùi ở trong ngực Chu Tử Mặc, hơi bất mãn hỏi.

Rõ ràng trước đây rất lâu, Chu Tử Mặc đã đồng ý với nàng, muốn dẫn nàng đi chơi, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa thực hiện, cho nên cuối cùng tiểu nhân nhân cũng phải mở miệng.

Chu Tử Mặc cười khổ một tiếng, bây giờ hắn thì tốt rồi giống như hoàn toàn trở thành đầy tớ của tiểu nha đầu này, không chỉ mỗi ngày phải cho ăn cho uống..., buổi tối phải bồi ngủ, thậm chí bây giờ còn phải bồi chơi!

Nhưng mà... hình như loại cảm giác này không tồi.

“Xế chiều hôm nay sẽ xuất phát.” Chu Tử Mặc lạnh nhạt mở miệng, hắn đã quyết định tạm thời rời đi lúc này. Không phải trốn, mà là chầm chậm chờ đợi tiểu nha đầu này lớn lên.

“Được, Chu Tử Mặc, ngươi tốt nhất.” Hôn lên gương mặt tuấn tú của Chu Tử Mặc một cái, lưu lại vệt nước miếng trên mặt, Tử Lan hạnh phúc ôm cổ của Chu Tử Mặc, trên mặt tràn trề vui vẻ cực kì dễ thấy.

Chính Chu Tử Mặc cũng biết rõ, hắn thật sự yêu chết khuôn mặt tươi cười của tiểu nha đầu này.

“Tử Lan, chờ sau khi nàng lớn lên thì gả cho ta, có được hay không?” Chu Tử Mặc cảm thấy đúng dịp lập tức bắt đầu lừa gạt tiểu oa nhi. Hắn cũng không muốn tân tân khổ khổ nuôi lớn tiểu nha đầu này, đến lúc đó bị người khác lừa chạy mất, cho nên bắt đầu cố gắng từ bây giờ.

“Cái gì là gả cho ngươi?” Đáy mắt mê ly, Tử Lan cắn đầu ngón tay của mình, nhẹo đầu nhỏ, vẻ mặt không hiểu.

“Hắc... Gả chính là sau này vĩnh viễn ở chung một chỗ.” Chu Tử Mặc tiếp tục lừa gạt, tiểu nha đầu này đã từng nói muốn ở chung một chỗ với mình cả đời.

“Cả đời là bao lâu?” Mơ hồ mở miệng lần nữa, Tử Lan bỏ đầu ngón tay đặt ở trong miệng ra, đáy mắt bắt đầu tỏa sáng.

“Cả đời là...” Được rồi, Chu Tử Mặc thật sự không biết cả đời là bao lâu, bởi vì hắn không biết mình và Tử Lan có thể sống được bao nhiêu năm.

“Thôi, ta còn nhỏ, không hiểu những chuyện này! Chờ sau khi ta lớn lên rồi nói.” Giọng nói trẻ con của Tử Lan Thanh truyền đến, làm cho Chu Tử Mặc khiếp sợ mở to cặp mắt, tiểu nhân nhân này... Lời nói vừa rồi cũng quá không thể tưởng tượng nổi rồi, giống như là có người cố ý dạy vậy.

Quả thật, Chu Tử Mặc không sai, lời Tử Lan mới vừa nói chính xác là có người dạy, người kia cũng không phải là ai khác, chính là Từ Hồng.

Từ Hồng nói với Tử Lan, nếu như Chu Tử Mặc bảo nàng gả cho hắn, thì nàng sẽ phải nói ‘chờ sau khi lớn lên rồi nói’, bởi vì bây giờ nàng còn rất nhỏ, vốn không hiểu vài chuyện.

Cho nên Tử Lan mới có thể nói ra những lời này.

Nếu không lấy tâm trí năm tuổi bây giờ của nàng, không cẩn thận sẽ bị Chu Tử Mặc lừa mất.

“Hắc... Được rồi.” Nếu tiểu nhân nhân không muốn, tất nhiên Chu Tử Mặc sẽ không cưỡng cầu.

Hơn nữa hắn cũng tin rằng, tiểu tử này sẽ mãi mãi sống ở cạnh hắn, chỉ cần hắn bao bọc nàng, không để cho nam nhân khác đến gần, hắn cũng không tin chờ khi tiểu tử này lớn lên sẽ không chọn hắn!


Đến lúc đó, cô gái nhỏ này vẫn không thể chạy ra khỏi bàn tay của hắn!

Hiển nhiên Tử Lan không biết tâm tư của con sói xám lớn bên cạnh mình này, nàng đang đắm chìm trong vui vẻ được đi ra ngoài thành dạo chơi.

......

Chu Tử Mặc cũng biết, muốn đơn độc ra ngoài chơi hai người với Tử Lan là chuyện không thể nào. Vì thế, mới vừa đi ra cửa thành, nam nhân Từ Hồng chết tiệt lập tức xuất hiện trước mặt bọn họ.

Vốn định ôm Tử Lan bay khỏi, nhưng tiểu nhân này lại cố tình vừa nhìn thấy Từ Hồng lập tức hưng phấn vỗ tay, vì vậy Chu Tử Mặc chỉ có thể mang gương mặt tuấn tú âm trầm để Từ Hồng đi theo.

Nhưng nguyên nhân chủ yếu nhất là Chu Tử Mặc nhìn ra từ đáy mắt Từ Hồng, tình cảm nam nhân này đối với Tử Lan không phải là tình yêu, mà là thân tình và cưng chiều. Cho nên mới để cho hắn đi theo, nếu không lấy tính khí Chu Tử Mặc, đã dùng một chưởng đánh bay nam nhân này từ lâu.

“Xem một chút, đây là ai?”

“Đây là ai, xem một chút?”

Hai tiếng nói giống nhay cùng vang lên, làm cho vẻ mặt Chu Tử Mặc cứng lại, bởi vì hai tiếng nói này tràn đầy địch ý. Mà địch ý này chính là nhằm vào hắn!

“Phong, hình như hắn sợ chúng ta rồi.”

“Hình như hắn sợ chúng ta rồi, Vân.”

Vẫn là hai giọng nói kia nhưng lại tràn đầy bỡn cợt.

“Ai đó, lăn ra đây, giấu đầu lòi đuôi thì làm sao là anh hùng!” Tất nhiên Từ Hồng cũng nghe thấy địch ý trong hai giọng nói này, dù không phải nhằm vào hắn, nhưng bây giờ Tử Lan thích Chu Tử Mặc, nên cho dù hắn thích cãi vã với Chu Tử Mặc, nhưng cũng không hy vọng hắn bị thương.

“Hắn nói chúng ta không phải là anh hùng, Phong.”

“Vân, chúng ta thật sự không phải anh hùng.”

Lần này, rốt cuộc ý tứ biểu đạt của hai giọng nói có hơi chênh lệch, mà khi lời nói của bọn họ vừa phát ra, hai người cười lớn lần nữa, “Ha ha ha... Chúng ta vốn cũng không phải là anh hùng thật sự, chúng ta là gian hùng!”

Khi lời nói phát ra, hai nam nhân tuấn dật giống nhau như đúc đang cười lớn xuất hiện tại trước mặt đám người Chu Tử Mặc.

Tử Lan chớp cặp mắt, nhìn người bên trái một lát, lại nhìn người bên phải một lát, cuối cùng thật sự không phân biệt được ai với ai, hai mắt quyết định nhắm lại chôn đầu nhỏ ở trong ngực Chu Tử Mặc.

“Phong, nàng dâu nhỏ của chúng ta xấu hổ.”


“Đoạt lấy nàng dâu nhỏ của chúng ta, Vân.”

Hai người lại mở miệng một lần nữa, nhìn cặp mắt Tử Lan tràn đầy chiếm đoạt.

Từ khi hai người mở miệng đến khi xuất hiện ở nơi đây, vẻ mặt Chu Tử Mặc luôn nhẹ nhàng, nhưng khi hai người mở miệng nói những lời này, cặp mắt lạnh nhạt của Chu Tử Mặc đột nhiên phát ra một đợt sát khí nồng đậm.

Rồng có nghịch lân, mà Tử Lan chính là chỗ hiểm của Chu Tử Mặc! Ai cũng không thể đụng vào!

“Phong, hình như nam nhân này nổi giận.”

“Mặc kệ hắn có nổi giận không, cứ đoạt lấy nàng dâu nhỏ của chúng ta trước đã, Vân.”

Hai người lại một trước một sau mở miệng.

“Chu Tử Mặc, nàng dâu nhỏ bọn họ nói là ai vậy?” Tử Lan nâng gương mặt non nớt của mình lên, tò mò hỏi.

Nơi này có nàng dâu nhỏ gì đó sao? Vì sao bọn họ muốn nói như vậy?

Nhìn khuôn mặt nhỏ bé ngây thơ trước mặt mình, Chu Tử Mặc thật sự muốn nói cho nàng biết, nàng dâu nhỏ trong miệng bọn họ chính là nàng! Nhưng Chu Tử Mặc chỉ há miệng, không nói được cái gì cả.

“Mặc kệ bọn họ nói tới ai, cũng không có ý nghĩa gì cả.” Chu Tử Mặc vuốt ve mái tóc đen tuyền của Tử Lan, cưng chiều mở miệng. Sau đó, đặt Tử Lan ở dưới đất, Chu Tử Mặc nhìn hai người kia, duỗi ngón tay ra, khiêu khích mở miệng, “Từng người từng người một lên, hay là cùng tiến lên?”

“Phong, hình như hắn đang gây hấn với chúng ta?”

“Hắn chính là đang gây hấn với chúng ta! Vân!”

Dễ nhận thấy, nam nhân tên Phong thông minh hơn nam nhân tên Vân kia, cho dù bọn họ giống nhau như đúc.

“Vậy bây giờ chúng ta làm gì?”

“Đánh chết hắn!”

Lời của hai người mới vừa phát ra, đã xông về phía Chu Tử Mặc cùng lúc.

Chu Tử Mặc nhìn hai người xông về phía mình, khinh thường méo miệng, đồ này cũng có thể tính làm đối thủ của hắn? Cha mẹ vợ thật sự đúng là xem nhẹ hắn!


Hai chiêu, Chu Tử Mặc đã đánh ngã hai người phô trương này, cũng không muốn mệnh của bọn họ. Dù sao hai người này cũng là con rể cha mẹ vợ hắn tạo nên, chắc cũng phải có một chút quan hệ với nàng.

Cho nên vẫn không nên nhìn thấy máu thì tốt hơn.

Thu thập xong hai người này, Chu Tử Mặc ôm lấy Tử Lan lần nữa, chuẩn bị đứng dậy.

Mà hai người bị Chu Tử Mặc đánh gục nhìn thấy Chu Tử Mặc sắp rời đi, nhanh chóng đứng lên, “Phong, hắn muốn chạy!”

“Hắn đang rời đi, Vân.”

Vẻ mặt hai người cũng có hơi khẩn trương.

“Vậy bây giờ chúng ta nên làm cái gì, Phong?”

“Đi theo hắn, cho đến khi hắn trả nàng dâu lại cho chúng ta!”

Chu Tử Mặc ở bên cạnh nghe thấy thiếu chút nữa trợn ngược hai mắt, đáp án cuối cùng của hai người này thật đúng là... Vô lại!

“Đừng đi theo chúng ta, nếu không ta thấy một lần đánh một lần!” Chu Tử Mặc nhức đầu uy hiếp.

“Để cho bọn họ đi theo đi, bọn họ chơi rất vui.” Tử Lan bên cạnh rõ ràng vẫn chưa ý thức được nàng dâu nhỏ trong miệng hai người trước mặt này chính là nàng, mà mục đích của hai người chính là muốn đến cướp nàng.

Cho nên trực tiếp để hai con bạch nhãn lang này gia nhập bọn họ.

“Phong, chúng ta chơi rất vui đúng không?”

“Chúng ta quả thật chơi rất vui, Vân!”

Hai tên ngu ngốc lại mở miệng một lần nữa, lúc này Chu Tử Mặc thật sự muốn bóp vỡ hai tên khốn kiếp này! Nhưng khi nhìn vẻ mặt hứng thú của Tử Lan, lại không thể không đè phẫn nộ trong lòng xuống nhẹ giọng khuyên nhủ, “Tử Lan, hai người này là người xấu, vô cùng bại hoại!”

Được rồi, về ý tưởng hai người này là bại hoại, chỉ là Chu Tử Mặc tuyên bố từ một phía.

Tuy nói bây giờ tâm trí Tử Lan chỉ có năm tuổi, nhưng nàng cũng có thể phán đoán một người như thế nào là xấu.

Theo ý nàng hai người thú vị như thế sao lại có thể là bại hoại.

Cho nên...

“Dù bọn họ là bại hoại, cũng không phải là đại phôi đản (trứng thối), dù bọn họ là đại phôi đản, Chu Tử Mặc cũng có thể biến bọn họ thành người tốt, đúng không?” Không thể không nói, ở thế giới của con nít nhỏ tất cả đều đơn thuần và thiện lương.

“Hắc...” Chu Tử Mặc thật sự khó khăn.


“Phong, chúng ta sẽ trở thành người tốt.”

“Chúng ta sẽ trở thành người tốt, Vân.”

Giọng nói hai người rất kiên định, kiên định đến mức khiến Chu Tử Mặc luôn luôn cau mày.

Hắn mới không tin hai người trước mặt này sẽ biến thành người tốt.

“Ha ha ha... Chúng ta mang theo bọn họ thôi.” Tử Lan năn nỉ mở miệng, nhưng trong giọng nói cũng để lộ ra quyết tâm không để cho Chu Tử Mặc cự tuyệt.

Được rồi, nàng chỉ cảm thấy lần này ra cửa không mang theo nha hoàn, cho nên tự nhiên muốn tìm hai nha hoàn.

Mà hai nam nhân khả ái trước mặt này chính là hai nha hoàn tốt nhất để chọn.

Cũng không biết, nếu hai người trước mặt này biết suy nghĩ trong nội tâm Tử Lan, có thể lập tức rời khỏi đây hay không, coi hai đấng mày râu bọn họ thành nha hoàn, cũng chỉ có cái đầu vô cùng không bình thường này của Tử Lan mới có thể nghĩ ra.

“Hừ... Được rồi.” Cuối cùng Chu Tử Mặc vẫn thỏa hiệp. Đối mặt với bất cứ yêu cầu gì của Tử Lan, hắn đều không thể cự tuyệt!

“Hai người các ngươi nên biết mà thành thật đi.” Chuyển hướng tới hai nam nhân vô cùng không đứng đắn kia, gương mặt cưng chìu của Chu Tử Mặc nhất thời trở nên cứng ngắc.

Được rồi, hắn cực kì không thích hai nam nhân này.

Tin rằng, đổi thành nam nhân khác cũng tuyệt đối không thích hai nam nhân giành nương tử với mình!

Cho nên thái độ hiện tại của Chu Tử Mặc đã coi là rất tốt.

“Phong, chúng ta sẽ thành thật sao?”

“Có lẽ sẽ đi, Vân!”

Hai người lại mở miệng một lần nữa khiến Chu Tử Mặc và Từ Hồng cùng cau mày, bây giờ hai nam nhân đáng chết này còn nói như thế.

Rõ là...

Cố ý bới móc!

Nhưng ai bảo Tử Lan thích, bọn họ cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn hai nam nhân đáng chết này đi theo cùng.

Vốn là hai người vô cùng người đáng ghét, nhưng cuối cùng... Từ Hồng và Chu Tử Mặc không thể không thừa nhận, ban đầu Tử Lan ra quyết định này quả thật cực kì chính xác.

Mà nguyên nhân dĩ nhiên chính là hai nam nhân này hoàn toàn bị Tử Lan coi thành một nhóm người người giúp việc.

Mặc dù không biết thân phận của hai người này, nhưng chỉ dựa vào khí chất cao quý thỉnh thoảng hai người này biểu hiện ra, Chu Tử Mặc và Từ Hồng cũng biết bọn họ không phải là người bình thường!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui