Tần Phúc lùi về sau một bước, đôi mắt đã dần trở nên bình tĩnh hơn, thiết kiếm cắm thẳng vào trong cát
Xiêm Mặc chỉ cười, mặt nạ bạc trên mặt bị cắt làm hai mảnh, lộ ra gương mặt yêu nghiệt, có chút yếu ớt như người mang bệnh
" Ngươi không dùng hết sức? "
Đây là một câu khẳng định
Xiêm Mặc không đáp, thái độ dửng dưng này càng làm Tần Phúc khó chịu, đây chẳng phải là xem thường nhau sao?
" Các ngươi chặn chi viện rồi ư? " Giọng Xiêm Mặc trầm tĩnh, căn bản chẳng để câu hỏi của Tần Phúc vào mắt " Các ngươi nghĩ chặn hết rồi sao? "
Hắn ta cười lớn, nhưng không làm gương mặt xinh đẹp kia trở nên xấu xí chút nào, thái độ vô cùng ngạo mạn, chẳng khác nào coi trời bằng vung
Tần Phúc cầm thiết kiếm tiến thẳng vào hắn ta, rõ ràng Xiêm Mặc đang dùng chiêu khích tướng, biết như vậy, nhưng vẫn để hắn ta làm càn
Xiêm Mặc chỉ né tránh, đôi lúc đưa tay chặn đường kiếm, rồi lại né tránh, hắn ta đang đợi chi viện, cũng giống như đợi một cái gì khác
Nghe thấy tiếng ngựa từ xa, hắn ta nhếch nhẹ môi
Nhưng người mà hắn ta muốn thấy không đến, chỉ là hai nữ nhân quen thuộc,gương mặt xinh đẹp như hoa, mỗi người đều có nốt ruồi son bên mí mắt, một người bên trái, người thì bên phải, mặc bạch y, tiếc là cả người đều bị nhuốm máu đỏ tươi, nếu không phải tà áo không dính nhiều máu, thì chẳng ai nhận ra màu của y phục lúc ban đầu
Xiêm Như Lệ
Xiêm Như Như
Bọn họ sao lại ở đây?
Hai nữ nhân càng tiến đến gần, sau lưng có rất nhiều binh lính quân Tần
" Các người đây là tạo phản? " Xiêm Mặc lạnh lẽo nói
" Đúng vậy "
" Bát công chúa? Cửu công chúa " YY đứng đằng xa, ngạc nhiên thốt lên, nhưng vẫn hăng say đấu kiếm với Tề Thương
" Dừng lại đi, chẳng phải họ cho Xiêm quốc một con đường sống hay sao? Người còn muốn cái gì nữa? " Xiêm Như Lệ hét lên, khóe mắt đỏ hoe, nàng trước đây là công chúa sống trong nhung lụa muốn gì được đấy, còn bây giờ lại đem kiếm giết hại người của nước mình, cứ nghĩ đến lại khó chịu
" Xàm ngôn " YY quát to, giờ chẳng còn cái thái độ cung kính lúc nãy nữa
" Các ngươi làm vậy có ích gì? " Xiêm Như Như bình tĩnh hơn rất nhiều
Khung cảnh thoáng chốc im lặng, mùi máu tươi càng nồng hơn, toàn binh lính của Xiêm quốc đều bị diệt sạch, ngay cả YY cũng vận khinh công trở về gần Xiêm Mặc, cả người chật vật vô cùng
Xiêm Mặc nhìn Xiêm Như Như cùng Xiêm Như Lệ như muốn ăn tươi nuốt sống, mặc dù bị đẩy vào bước đường cùng, hắn ta cũng luôn bình tĩnh đến đáng sợ như vậy, đến lúc này vẫn chưa thấy chi viện ở các phía nữa, thì rõ ràng đã bị diệt sạch rồi, nàng quả thật làm Xiêm Mặc mở rộng tầm mắt, hắn ta đã tính sai ngay từ bước đầu tiên
" Các ngươi rõ ràng vứt bỏ tỷ muội ta ở nơi đất khách, khi ấy các ngươi có nghĩ lúc nào đó chúng ta sẽ trả thù không? " Xiêm Như Như cao giọng, hơi nghẹn lại một chút
Xiêm Mặc không trả lời câu hỏi của nàng ta mà quay mặt lại với YY, cười đến dịu dàng: " Mau đâm ta đi "
YY ngẩn người giây lát, không biết phải làm sao, hay nói cách khác, các người lái kịch bản nhanh quá, không diễn theo kịp
" Ta sống cũng gần nửa đời người rồi, việc gì cần làm cũng đã làm, tiên hoàng dặn dò ra sao cũng đã cố sức rồi, hồi trước tấn công nước của nàng cũng là do bồng bột tuổi trẻ, bây giờ... " Xiêm Mặc dừng lại một chút rồi tiếp tục " Nếu lúc đó không có chiến tranh, ta có lẽ đã cầu hôn nàng về rồi, quả thật lần gặp mặt sau, là tại chiến trường cuối cùng, nàng đã đúng, giờ hãy tự tay kết liễu ta đi, coi như đây là lời cầu xin đầu tiên cũng như lần cuối của ta dành cho nàng, Tình Nhi.. "
YY nhận ra mình đang do dự, cũng không quan tâm bản thân bị lột trần, lại nhìn ánh mắt thành khẩn của Xiêm Mặc, thiết kiếm bên hông cuối cùng cũng được rút ra, đâm vào lồng ngực của hắn ta
Xiêm Mặc nhíu mày nhẹ, khóe miệng chảy một giọt máu tươi, quay lại nhìn hai tỷ muội kia " Cũng là tốt cho các ngươi, xin lỗi "
Máu ướt đẫm cả hắc bào của Xiêm Mặc, hắn ta gục xuống, miệng còn cười thỏa mãn
Hắn ta thật sự đã chết rồi
Tốt quá!
Xiêm Như Lệ quỳ sụp xuống, nước mắt như trân châu đứt quãng, gương mặt Xiêm Như Như cũng không tốt chút nào, lòng oán giận bao năm đã tan biến hết, giờ chỉ còn cảm xúc khó tả
Các nàng biết, thái tử ca muốn tốt cho họ nên mới vứt họ ở nơi xa lạ này, người cao quý đến thế, vậy mà vẫn hạ mình xin lỗi
...
Chắc có mình Xiêm Mặc là nhân vật phản diện đầu tiên chết nhanh đến thế:> Tính cho hai tỷ muội kia đi theo, mà thôi, tớ vẫn còn yêu thương mọi người lắm
Giờ tớ đang lao lực cày truyện, phim các kiểu nên ra hơi trễ
À, chưa có kết thúc truyện đâu, còn dài dài lắm:3
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...