Tổng quản vô cùng sửng sốt: “Nhưng thứ này đều phải tiết kiệm sao? Nhưng những thứ này có thể tiết kiệm được bao nhiêu ngân lượng chứ?”
Trong lòng tổng quản không khỏi lẩm bẩm, Vương phi này thật sự keo kiệt, là muốn bắt gà vặt trụi lông, sau đó ở trước mặt Vương gia và Hoàng Thái hậu lập công sao?”
Thương Mai nói: “Ta tính cho ngươi xem.”
Cô cầm bút, căn cứ theo tính toán tổng của tiền dầu nến mà tính, sau đó giảm đi một phần ba, tính ra số tổng: “Thật ra ta không nên giảm đi một phần ba, bởi vì Ngự hoa viện và hoa viên hành lang của các cung nhiều, tiêu tốn càng lớn, nhưng, cho dù giảm đi một phần ba, mỗi tháng cũng có thể tiết kiệm được con số này.”
Tổng quản cầm lấy xem, bỗng mồ hôi lạnh toát ra, giảm đi ít đèn và nến này, vậy mà một tháng có thể tiết kiệm hơn hai nghìn lượng, một năm chính là hơn hai vạn lượng.
“Nến rất đất, có thể dùng đèn dầu thay thế nến, nhất là nơi công cộng, càng không cần đốt nến, gió to không thích hợp, gió thổi là tắt, cái này không cần thay cái mới, số này ta là thống kế thô, nếu như thật sự tính kỹ, không phải số này, còn nữa, tu sửa cung điện có thể không động thì đừng đụng, thật phải động, trực tiếp đi tìm bộ phần thi công, ta sẽ nói với Vương gia trường hợp này, hạch toán chi phi thi công sửa chữa trong cung sau này giao cho Hộ bộ lo liệu, không cần Nội phủ lo nữa.
“Vâng!” Sắc mặt của tổng quản có hơi trắng bệch.
“Còn nữa, ngươi là tổng quản Nội phủ, nguồn hàng cung cấp cho Hoàng gia phải xem xét kỹ nguồn gốc, kiểm soát giá cả, chỉ là giá cả bát đĩa xoong nồi ta nhìn sơ cũng cao gấp đôi so với giá thị trường, đồ ăn rau củ quả cũng cao hơn giá thị trường, trong này phát sinh chuyện gì, trong lòng mọi người đều hiểu, chuyện trước đây ta không truy cứu, nhưng sau này, sổ sách phải rõ ràng, chỉ có thể thấp hơn giá thị trường không thể cao hơn giá thị trường, biết chưa?”
Tổng quản lau mồ hôi trên trán: “Vâng, nô tài hiểu.”
“Ta vô ý cản chở đường phát tài của ai đó, nhưng tài chính triều đình khó khăn, là chủ quản, thu nhiệm một chút chút tâm tư của mình không sai, đừng vì nhỏ mà mất lớn, đến lúc đó mất mạng còn hại người nhà.” Thương Mai nhàn nhạt nói.
Tổng quản hai chân mềm nhũn, suýt nữa quỳ xuống.
“Cái này, nô tài biết, nô tài sẽ căn dặn xuống dưới.”
Thương Mai thu sổ sách lại: “Lấy đi toàn bộ, bắt đầu từ bên nay, mỗi một khoản đều phải ghi chép.”
“Vâng!” Tổng quản lúc này mới biết cô không phải quậy phá, mà thật sự muốn cải cách.
Sau khi Thương Mai nhắc nhở tổng quản, lại đến cung của Mai phi.
Vừa hay Nghi phi cũng ở đó, hai người bàn luận chuyện trong cung, thấy Thương Mai đến, Mai phi rõ ràng rất nhiệt tình, Nghi phi rõ ràng rất lạnh nhạt.
“Đều ở đây sao!” Thương Mai mỉm cười đi vào, nhưng nụ cười không chạm đến đáy mắt.
“Vương phi hôm nay thật nhã hứng!” Nghi phi nhàn nhạt nói: “Lúc này vào cung tìm Mai phi tỷ tỷ, không biết có chuyện gì thế?”
Thương Mai nói: “Ngược lại không phải vào cung tìm Mai phi nương nương, chỉ là tìm Nội phủ hỏi một chút chuyện sổ sách.”
“Sổ sách? Ồ, đúng, suýt nữa quên mất Hoàng thái hậu để Vương phi quản lý sổ sách. Có điều, thật ra mọi người đều biết đây là ý của Nhiếp Chính Vương, vỗ béo cho Vương phi như thế, sau này Vương phủ ăn uống không cần nghĩ rồi.” Giọng của Nghi phi uyển chuyển, lại mang theo sự châm chọc.
Thương Mai khẽ mỉm cười: “Nghi Lan Cung phải lo ăn mặc sao? Vương phủ thì không lo, trước đây không lo, bây giờ cũng sẽ không lo, là ý của ai đều được, đây quả thật là vỗ béo, có thể vì triều đình mà tiết kiệm một khoản lớn ngân lượng.”
Nghi phi lông mày nhướn lên: “Yo, như trong dự liệu, Vương phi không trải qua ngày tháng ở trong cung, sống chết của người trong cung tự nhiên cũng không để vào trong mắt, chỉ là không biết lần này muốn cắt giảm cái gì? Đừng có ngày ba nữa đều thành ngày hai bữa nha.”
“Nghi phi muội muội.” Mai phi trách cứ liếc nhìn nàng ta: “Đều là chị em dâu, nói đùa có thể, nhưng không được phép công kích người khác.”
“Đây chính là nói đùa.” Nghi Phi nhún nhún vai, nhìn Thương Mai: “Có phải không Vương phi? Chị em dâu ngồi cùng nhau, chính là nói đùa một chút, bổn cung có hơi thẳng thắn, nếu như có chỗ nào đắc tội, Vương phi đừng để trong lòng.”
Nói xong, nàng ta lại cười khoát tay: “Bổn cung cũng là lo nghĩ nhiều rồi, Vương phi khí độ rộng lượng, tự nhiên sẽ không nhỏ mọn, phải không?”
Thương Mai cười như không cười nhìn nàng ta: “Ta một chút cũng không phóng khoáng, ta rất nhỏ mọn.”
Mai phi nhìn bầu không khí căng thẳng, vội ở giữa giảng hoa: “Nhìn hai người kìa, nói đùa chính là nói đùa, còn nghiêm túc như thế, nào, nếm thử Tửu Nhưỡng Hoàn Tử mà bổn cung làm.”
Nghi Phi lại đứng lên: “Thôi ạ, bổn cung vẫn là thức thời một chút, không cản hai người nói chuyện chính, ngày khác lại tới.”
Nói xong, thẳng lưng mà đi, thái độ rất ngang ngược.
Thương Mai nhìn bóng lưng của nàng ta, lạnh lùng mỉm cười.
Loại người giả điên giả ngốc này nói ra sự bất mãn trong lòng, có thể thấy Nghi Phi là một bông hồng đen có gai nhọn.
Mai phi ngại ngùng mỉm cười: “Thương Mai không cần tính toán với nàng ta, con người của nàng ta… lòng thẳng miệng mau!”
Thương Mai ngẩng đầu nhìn Mai phi: “Lòng thẳng miệng mau?” Cũng là làm khó Mai phi, nói ra lòng thẳng miệng mau, nhưng ai cũng biết, đây không phải là lòng thẳng miệng mau.
Mai phi mỉm cười phân phó cung nữ lấy một bát Tửu Nhưỡng Hoàn Tử cho Thương Mai: “Đừng tính toán, nếm thử thứ chính tay bổn cung làm đi.”
Thương Mai cũng không khách sáo, ăn vài miếng, nói: “Bỏ kỷ tử vào sao?”
“Phải, bỏ kỷ tử, bồi bổ cơ thể.” Mai phi nói.
“Mai phi thật biết cách dưỡng sinh.” Thương Mai mỉm cười, cũng không ăn, mùi rượu không nồng, ngọt béo, cô không phải rất thích.
“Trước đây thâm cung rất cô quạch, bèn tìm hiểu thứ này.” Mai phi chân thành nói, nàng ta nghiên cứu không phải là vì cô đơn, mà là vì tranh sủng, mong Hoàng thượng có thể đến, nhớ điểm tốt này của nàng ta.
Thương Mai tự nhiên cũng hiểu, có điều người muốn giấu, thì hà tất phải xen vào? Nhà mẹ Mai phi không có thế lực, muốn đứng vững chân, tự nhiên phải mất công hơn người bình thường.
Thương Mai không hàm hồ, nói thẳng: “Ta vừa rồi nói với Nội phủ chuyện tiết kiệm chi tiêu trong cung, muộn chút người tổng quản cũng đến tìm người nói chuyện, chi tiêu trong cung nhất định phải kiểm soát lại, sau khi cuối năm tổng kết, dự toán của năm sau phải nắm chặt, điểm này, Mai phi nương nương và Nghi phi thương lượng mà làm, ta cũng xem qua, hoặc tham gia cho vài ý kiến, người thấy được không?”
Mai phi gật đầu: “Được, đây là chuyện tốt, hai năm nay chi tiêu trong cung quá lớn, trước đây Hoàng thượng cũng từng nói, chỉ là Hoàng hậu nương nương quản sổ sách, hơn nữa lại nói các khoản cần dùng không thể cắt giảm, sợ ảnh hưởng đến uy nghiêm của Hoàng gia.”
“Uy nghiêm không phải dùng ngân lượng đắp lên, như này quá lãng phí, Ngự sử sợ cũng sẽ bất mãn, chúng ta trước tiên phải làm tốt chuyện này, khiến người ta không tìm được lỗi, lập công hay không trước tiên đừng nói.” Thương Mai nói.
“Phải, Vương phi nói có lý, thật ra sớm có đại thần đã nói, trong cung mấy năm gần đây chi tiêu vượt quá cao hơn so với thời của Tiên Đế và Huệ Đế, hơn nữa cao rất nhiều, một hai năm còn có thể nhịn, nhưng lâu rồi, tóm lại sẽ không tốt.”
Thương Mai thấy nàng ta ngược lại thành tâm phối hợp với biện pháp quản thúc này, không khỏi thả lỏng, xem ra người mà Mộ Dung Khanh chọn không sai, Mai phi tuy nói trước kia có hơi lợi dụng của công, nhưng ở trong các phi tử của hậu cung, cũng coi như mặt thật rồi.
“Tam hoàng tử đâu?” Thương Mai nhìn một lát, lúc này đã sẩm tối rồi, vẫn chưa thấy tam Hoàng tử.
“Ở thư phòng, gần đây hay bị tiên sinh phạt.” Mai phi lắc đầu, rất từ ái nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...