Đọc xong thư hắn càng quyết tâm hơn phải đánh thắng trận phải khiến Bắc quốc không dám bén mảng vào bờ cõi của Thịnh Hà quốc nữa
Nhờ có lương thực được vận chuyển đến còn có cả thêm áo ấm cũng kha khá thứ cần thiết mà các quân sĩ đều được ăn no, cũng vì vậy mà quân sĩ ai nấy đều có tinh thần chiến đấu hơn.
Lam Phong cũng cho các quân sĩ giúp bá tánh trong thành xây dựng lại tường thành, gia cố các tường thành cũng như làm lại cổng thành, hắn muốn cho mỗi phòng tuyến tường thành ở biên cương Thịnh Hà quốc thật chắc chắc, để cho quân Bắc quốc không nhân thời cơ mà tấn công được
Tá An tướng quân đối với việc này vô cùng ủng hộ và hài lòng, ông còn chính mình đích thân chỉ huy việc này.
Sau khi nỗi lo về lương thực mùa đông đã được giải quyết, Lam Phong tập trung vào việc nghiên cứu trận địa cũng như kế sách tiếp theo để đánh trận.
Hai phòng tuyến cuối cùng mà Bắc quốc nắm trong tay chẳng hề dễ đối phó, nếu như sơ suất toàn quân sẽ lâm vào nguy hiểm, Lam Phong không muốn để các quân sĩ chết uổng phí trên chiến trường nên hắn càng phải nghĩ ra kế sách hợp lí cũng như làm sao để đánh trận này thật tốt
Lợi thế của Bắc quốc không phải là chiến đấu hay mưu kế mà là binh lực, binh lực của quân Bắc quốc thật sự rất nhiều, chúng có được ngựa tốt, chiến kỵ.
của bọn chúng có sức công phá lớn, trên chiến trường phải nói là không dễ đối phó nhưng ngược lại bọn chúng lại có mùa đông dài hơn Thịnh Hà quốc, mà chính vì việc có mùa đông dài hơn nên tình trạng lương thực của bọn chúng không tốt, Lam Phong muốn nhân cơ hội mùa đông này có thể tiêu hao lương thực của quân Bắc quốc ở thành trì tiếp theo, sau đó mới đánh trận mà muốn làm như vậy phải dụ cho bọn chúng tấn công, khi tấn công đồng nghĩa với việc cần tiêu hao lương thực để đánh chiến mà lương thực của chúng không thể cầm cự trong thời gian dài trong khi lương thực của phía hắn lại có thể trụ được đến hết mùa xuân, lương thức dồi dào như vậy đánh lâu dài với Bắc quốc vô cùng dễ dàng.
Sau khi tính toán ổn thỏả, Lam Phong liền lệnh cho quân sĩ bên dưới giả vờ loang tin ra bên ngoài nói rằng lương thực ở chỗ bọn họ không đủ khó mà trụ hết mùa đông để quân địch mắc mưu mà muốn nhân cơ hội đánh chiến sau đó bọn họ sẽ dùng kế nghi binh, cứ chiến đấu một thời gian rồi lại rút về rồi lại tấn công chiến đấu, phải giữ cho quân của Bắc quốc ở thành trì tiếp theo trong trạng thái chiến đấu không ngừng nghỉ để chúng tiêu hao lương thực
Quân Bắc quốc nhiều nhưng lương thực không đủ càng chiến đấu càng hao tổn lương thực đến lúc đó bọn họ tấn công thì quân Bắc quốc chẳng có sức mà chống trả lại.
Quân sĩ nghe theo lệnh của Lam Phong liền loang tin ra bên ngoài.
Mà tin tức này vừa hay lọt vào người của Lam Án và Lam Bảo sắp xếp do thám chỗ Lam Phong
Khi cả hai biết được tin này thì không khỏi vui mừng, chỉ cần Lam Phong thua trận, hai huynh đệ bọn họ sẽ xin phụ hoàng cho đến chiến trường ở biên giới nhân cơ hội này cùng người Bắc quốc thoả hiệp một phen rồi giành lấy chiến công cũng nhân lúc biên cương xa xôi chiến trường phức tạp mà giết chết Lam Phong, chỉ có như vậy mối nguy về vị trí thái tử mới có thể được diệt sạch
Lam Nhiên cũng nghe được tim tức này nhưng y không hề lo lắng y biết đệ đệ đang muốn làm gì, y làm nhân cơ hội giúp đỡ để khiến Lam Án và Lam Bảo lộ dã tâm của bọn chúng ra, Hoàng Đế vẫn kiêng ky.
đám hoàng tử có dã tâm, ông ta từng tranh giành ngai vàng cho nên cũng rất lo lắng một ngày nào đó đám hoàng tử không ngồi yên được sẽ nổi lên sát ý mà muốn cướp ngôi cho nên đã không lập thái tử, lập thái tử chả khác nào đe doạ vị trí của ông ta.
Lam Nhiêm biết rõ điều này cho nên mới muốn đám người Hoàng Hậu hay Lam Án và Lam Bảo lộ ra dã tâm rõ rệt để Hoàng Đế đối với bọn họ nghi kị, một khi Hoàng Đế nghi kỵ nhất định sẽ không để cho Lam Án nắm lại bịn quyền trong tay, mấy năm qua Lam Án chiến đấu khắp nơi lập không ít công lao trong tay nắm binh quyền, Hoàng Đế cũng không phải không thấy, vì sợ hắn ta sẽ nuôi quân nên mới triệu kiến hắn ta cùng Lam Bảo quay về kinh thành, dưới mắt Hoàng Đế bọn họ sẽ không dám hành động lỗ mãng.
Mà Lam Nhiên cũng đặc biệt biết được Hoàng Đế chưa bao giờ có ý định lập thái tử, mặc dù biểu hiện của Lam Phong thật sự rất xuất sắc nhưng Hoàng Đế cũng không có dự định lập đệ đệ y làm thái tử, Lam Nhiên biết rõ chuyện này, chỉ là y không biết thái tử trong lòng Hoàng Đế muốn lập thật sự là ai
Nhưng cho dù thế nào thì chuyện này cũng không liên quan đến y, Hoàng Đế cho dù có lập ai thì những gì Hoàng Đế đã gây ra với phụ vương và phụ thân của huynh đệ y y nhất định sẽ báo, y muốn khiến cho Hoàng Đế tự tay diệt hết đám hoàng tử, để cho cùng ông ta cũng không có lấy một người để kế vị như cách ông ta bức chết phụ thân của y, khiến phụ vương của y u uất mà chết
Mà khi này Y Liên và Tống Tịnh cũng sắp trở lại ma giáo, chuyện kinh thành Tống Tịnh đã xử lí đâu vào đó, Y Liên cũng không thích kinh thành ồn ào nên mấy ngày sau Tống Tịnh liền chuẩn bị xe ngựa, bọn họ rời kinh thành, trước khi rời kinh thành, Y Liên đã lén đến vương phủ của Lam Nhiên, đặt một thứ vào trong phòng của
Lam Nhiên rồi mới rời đi.
Y cảm thấy ca ca của Lam Phong có chút yếu đuối, dù sao thì kinh thành phức tạp, sống trong hoàng thất lại cực kỳ nguy hiểm vẫn nên có thứ gì đó phòng thân mà đây là một bộ ám khí mà y khi vào mật thất ở ma giáo lấy được, vốn dĩ muốn để bản thân xử dụng nhưng với võ công hiện tại y cũng không dùng đến thứ này nên để lại cho Lam Nhiên, có thể bảo vệ được tính mạng của người kia, để Lam Phong có thể an tâm trên chiến trường, Y Liên cũng muốn đến gặp
Lam Phong nhưng y biết vẫn chưa đến lúc hai người gặp mặt lại nhau chân chính, y sẽ đợi, đợi Lam Phong thực hiện lời hứa mà hắn đã nói với y
Trong khi đó, Kỳ Tâm từ lúc đến kinh thành đã hoạt bát hơn rất nhiều, Tống Tịnh cũng chú ý đến việc này, nhìn Kỳ Tâm cứ hay chạy ra ngoài mua mấy thứ này nọ về hắn không thể ngừng chú ý, Kỳ Tâm dù sao cũng sống ở Tây Vực từ trước đến nay cũng chưa thấy được kinh thành náo nhiệt là như thế nào, lần này khiến cho Kỳ Tâm mở mang tâm mắt, cứ như một tiểu hài tử cứ thích hết thứ này đến thứ kia
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...