Mọi thứ đã được chuẩn bị sẵn sàng, ba ngày sau Lam Phong mang theo đội quân Thịnh Hà quốc tấn công thành trì mà quân Bắc quốc đang nắm giữ.
Hắn một thân chiến giáp màu đen dẫn theo các binh sĩ mang khiên chắn lớn thẳng tiến đến thành trì mà Bắc quốc đang đóng giữ
Hai bên hẻm núi gần thành trì đã sớm được Tá An tướng quân mang người đến chiếm đóng
Quân địch nghe được tin tức quân ta mang quân tấn công cũng chuẩn bị đáp trả.
Quân ta vừa đến gần thành trì, lập tức phía quân địch đã đem cung nỏ lớn ra bắn.
Lam Phong lập tức cho các quân sĩ bày trận, khiên chắn được dựng lên kín kẽ không chừa lại một lỗ hỏng nào, cung tên phía địch liên tiếp bắn đến chỉ có thể xiên hỏng vài tấm khiên.
Quân ta vẫn tiếp tục tuyến quân áp sát tường thành.
Quân địch thấy tình hình không ổn liền chuẩn bị cho ky binh xuất phát đáp trả, lúc này Lam Phong cho quân lui đi, đến hẻm núi.
Ky binh Bắc quốc liền đuổi theo quyết liệt, bọn chúng để phòng hẻm núi lần trước không dám đuổi theo tiếp tục
Lam Phong liền sai các binh sĩ khiêu khích quân địch, hai bên đường đi đã sớm cho bôi không ít hương liệu khiến ngựa của quân Bắc quốc bị kích thích mà náo loạn, trong khi đó ngựa mà quân Thịnh Hà quốc cưỡi lại là ngựa cái không hề bị kích thích.
Phía ngựa của Bắc quốc đều là ngựa đực, bọn chúng nhanh chóng bị kích thích mà lao thẳng đến khe núi.
Đúng lúc này hai bên khe núi.
Tá An tướng quân cho các quân sĩ đổ dầu hoa từ hai bên khe núi xuống, lượng dầu hoả vô cùng nhiều, quân
Bắc quốc trong tức thời rơi vào thế bị động không còn đường nào chống trả lại.
Lam Phong ở bên này nhìn cảnh tượng đó chỉ cầm lấy cung tên và mũi tên lửa, nhắm thẳng vào giữa trận địa mà bắn
Một mồi lửa nhỏ khiến khe núi lập tức biến thành một biển lửa, ky binh Bắc quốc đều bị chết cháy, ngựa cũng bị thiêu cháy
Đợi khi không còn một tên kỵ binh nào sống sót, Tá An tướng quân sai các quân sĩ đổ cát xuống để dập lửa, Lam Phong dẫn theo đội quân lần nữa tiến công
Lần này Bắc quốc mất đi lượng lớn kỵ binh chỉ có thể dựa vào cung nỏ để tấn công, nhưng cung nỏ không thể bắn mãi được.
Càng tiếp cận gần thành trì cung nỏ càng không có tác dụng
Bất đắc dĩ Bắc quốc không thể sử dụng cung nỏ tiếp tục nữa, bọn chúng sai một đội quân ra chống trả lại quân Thịnh Hà quốc.
Mà Lam Phong đã sớm bày binh bố trận, tạo thành một trận pháp phòng ngự và tấn công có tên là Vũ Thiên trận.
Mà trận pháp này chỉ mới lần đầu được hắn sử dụng trong đánh trận, Lam Phong quả thật không khỏi lo lắng liệu rằng trận pháp dành bao nhiêu công sức để rèn luyện binh sĩ suốt thời gian qua có thật sự có tác dụng hay không
Quân Bắc quốc đối đấu với một đội quân khác bới trước đây bọn chúng đã gặp, nhanh chóng rơi vào thế trận khó lường, chỉ chốc lát những quân sĩ Hoa quốc đã bị quân Thịnh Hà quốc tiêu diệt, cửa thành đóng chặt cũng phải mở ra.
Quân Bắc quốc đem khẩu pháo đã sớm chuẩn bị ta, Lam Phong nhìn thấy khẩu pháo liền cho quân sĩ dựng lên khiên chắn, trước khi khẩu pháo bắn đến, Lam Phong dùng lực truyền hết vào trường thương trong tay, phóng thẳng đến chỗ đạn pháo của quân
Bắc quốc
Tiếng nổ lớn vang lên, cửa thành trì nổ tung, khẩu pháo cũng phát nổ, những quân sĩ Bắc quốc ở gần đó đều bị đạn pháo nổ chết.
Mà tướng lĩnh nắm giưz thành trì này trực tiếp nổ tan xác.
Quân Thịnh Hà quốc thẳng tiến vào trong thành trì, cướp lại thành trì.
Trận thắng này khiến cho không những bá tánh trong thành trì vui mừng vì đã thoát được cảnh bị Bắc quốc hành hạ mà kinh thành khi nghe được tin thắng trận chuyện về ai nấy đều không tin vào tai mình
Ở trước triều thần, Hoàng Đế vô cùng vui vẻ khen ngợi Lam Phong xuất sắc.
Mà Lam Án và Lam Bảo khi nghe được chuyện này còn không tin được.
Một tên tiểu tử, dựa vào đâu hết lần này đến lần khác giành chiến thắng, nếu như Lam Phong thật sự tiếp tục thắng, đánh đuổi quân Bắc quốc trở về Bắc quốc thì vị trí thái tử nhất định sẽ được trao cho Lam Phong.
Hai người bọn chúng sẽ không để chuyện này xảy ra.
Vị trí thái tử chỉ có thể là một trong hai huynh đệ bọn chúng không thể lọt vào tay người khác
Mà Lam Nhiên lúc này cũng nhận được tin tức Lam Phong lần nữa chiến thắng, không những vậy còn thành lập ra một trận pháp để đánh trận tên là Vũ Thiên trận.
Nghe đến đây thôi Lam Nhiên đã không nhịn được vui mừng, đệ đệ y chính là thừa kế tất cả những gì phụ thân và phụ vương trước đây có.
Thông minh tài trí, mạnh mẽ sát phạt bốn phương.
Lam Nhiên rưng rưng nước mắt, rốt cuộc cũng có ngày y nhìn thấy được bóng dáng của phụ thân và phụ vương ở chỗ đệ đệ.
Y tin chắc sau này có một ngày huynh đệ bọn họ sẽ trả thù được cho phụ thân và phụ vương
Lam Nhiên càng quyết tâm dọn dẹp triều chính thật tốt đợi đệ đệ y trở lại.
Sẽ không có ai cản đường đệ đệ y nữa
Mà lúc này Y Liên và Tống Tịnh đang trên đường đến kinh thành.
Y Liên sau khi xuống núi cũng trở về trong chính giáo nghe ngóng vài chuyện trong chính giáo, sắp xếp mọi thứ để đám người chính giáo không gây họạ gì nữa.
Sau đó y cùng Tống Tịnh đến kinh thành
Quả thật Tống Tịnh rất khoa trương, dùng xe ngựa đến kinh thành cũng là xe ngựa vừa lớn vừa xa hoa, đang muốn khoe mẽ bọn họ có tiền đến mức nào
Thật ra Tống Tịnh làm như vậy chỉ là muốn diễn kịch một chút, dù sao vào trong kinh thành cúng cần thể hiện một chút để những kẻ có tiền chú ý đến, hắn có thể từ đó lợi dụng chuyên buôn bán mà mở rộng địa bàn hoạt động ở kinh thành của ma giáo, thu kinh thành vào trong tay
Lên đường nhiều ngày cũng đã đến kinh thành, trong thành bây giờ rất nào nhiệt, chỉ là ra vào thành đều phải có giấy mới được vào thành.
Tống Tịnh mang ra giấy tờ rõ ràng đưa cho Kỳ Tâm để y trình lên cho quan binh ở cổng thành.
Quan binh xem xong liền cho bọn họ qua.
Kỳ Tâm lần đầu tiên đến kinh thành vô cùng lạ lẫm, nhưng cũng khiến người trong thành chú ý về dung mạo cũng như đôi mắt khác màu đặc biệt của y, đôi mắt mày xám ít người có được
Y Liên chú ý đến điều này liền đưa cho Kỳ Tâm một mạn che mặt để tránh người khác chú ý, y cũng tự mình đeo mạn che mặt lên.
Tống Tịnh trực tiếp đeo lên một cái mặt nạ
Bọn họ đến kinh thành không muốn gây ra rắc rối, với dung mạo của Y Liên và Kỳ Tâm nhất thời sẽ gây náo loạn, che lại cũng tốt
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...