Ba ngày sau đại hội võ lâm, tất cả mọi người đều âm thầm thừa nhận việc Y Liên trở thành tân minh chủ võ lâm, tuy nhiên chẳng một ai để cập đến việc tổ chức lễ chào mừng tân minh chủ võ lâm cả
Y Liên cũng không để ý đến chuyện này, đám ngươi kia đương nhiên không hài lòng khi y ngồi lên chức vị minh chủ nhưng cũng không thể nào chối được việc y đã đánh thắng Uyên Giang còn giữ lại mạng của bọn họ, chỉ một cái lễ y không để tâm đến
Tống Kỳ Nam đợi khi mọi chuyện đã yên ổn một chút mới đến tìm Y Liên, Kỳ Tâm nhìn thấy hắn liền hiểu chuyện mà lui ra xa
"Dường như ngươi không vui, Liên nhi ngươi đã trả được thù, trở thành tân minh chủ, còn chuyện gì khiến ngươi không hài lòng sao, nói với ta ta sẽ xử lí tất cả cho ngươi"
Y Liên lắc đầu, y không có gì không hài lòng cả, chỉ là y thấy vô định, thù cũng đã trả, rửa oan cho Y gia cũng đã xong nhưng y chợt nhận ra bây giờ y chẳng biết phải làm gì
"Tống Tịnh gần đây có tin tức gì của Lam Phong hay không"
Tống Tịnh nghe vậy thì liền im lặng, hắn đương nhiên nhận được thư nhờ giúp đỡ của Lam Phong nhưng lại không muốn cho Y Liên biết, tiểu tử Lam Phong kia bây giờ đang đi đánh trận, có về được hay không còn chưa rõ, nói ra chỉ khiến Y Liên ngóng trông mà thui, hơn nữa hắn càng không muốn Y Liên để ý đến Lam Phong
"Từ lần cuối tiểu tử đó gửi thư về ma giáo đến giờ thì đã không còn tin tức gì nữa"
Y Liên gật đầu, nhưng y tin chắc Lam Phong vẫn bình an và y cũng tin lời hắn nói nhất định sẽ trở về gặp y
Lam Phong hiện tại đang cùng với đoàn quân đánh với Bắc quốc một trận ở tuyến sông đã được mai phục sẵn, hai bên đánh nhau quyết liệt, lần này hắn dẫn quân ra trận trực tiếp dụ định vào bẫy, Tá An ban đầu không đồng ý nhưng sau đó cũng phải chấp nhận
Nhìn bộ dạng Lam Phong cưỡi ngựa cầm thương giết địch khiến Tá An thấy được bộ dáng của Yến tướng quân, Yến tướng quân ở trên trời nếu nhìn thấy được cảnh này chắc chắn cũng vui mừng khôn xiết
Lam Phong thúc ngựa nhanh chóng cho quân lui đi, thủỷ triều sắp lên bây giờ bọn họ sẽ để lại một ít quân để dụ địch còn lại sẽ đi một đường khác qua sông
Bên dưới sông đã bố trí bẫy sẵn, chỉ cần quân đội của Bắc quốc liều mạng đánh qua nhất định sẽ trúng bẫy
Và quả thật, Bắc quốc thấy Thịnh Hà quốc lui bình liền xông lên bất chấp mà không màng chuyện khác, cho đến khi ngựa của bọn chúng đi được giữa sông mới cảm thấy bất thường, nước sông nơi này không cao có thể cưỡi ngựa hoặc lội ba một cách dễ dàng nhưng dường như dưới nước có gì đó thì phải, đến lúc bọn chóng nhận ra thì ngựa đã đạm trúng bẫy, không ít quân lính cũng đạp trúng bẫy mà đau đớn đến chảy máu
Dòng sông nhanh chóng nhuộm đỏ máu người lẫn ngựa và bất ngờ hơn vì máu lan trong nước cho nên thu hút không ít cá sấu đến, quân Bắc quốc sợ hãi bỏ chạy, kẻ chạy được lên bờ thì cũng bị thương nặng, kẻ ngồi trên ngựa thì cũng rớt xuống ngựa vô tình làm mồi cho cá sấu
Tá An và Lam Phong nhìn cảnh tượng này đã nắm chắc được toà thành phía trước là của bọn họ rồi, nhìn quân lính cũng như ngựa của Bắc quốc nằm xuống dòng sông bị cá sấu cắn xé không ít quân sĩ Thịnh Hà quốc cũng sởn da gà
"Thế tử làm sao biết con sông này có cá sấu vậy"
Tá An tò mò, Lam Phong chưa từng đến nơi này sao lại biết được nơi này có cá sấu
"Dựa vào đặc điểm địa hình cũng như lúc cho bố trí bẫy ta đã cho ngươi đi thám thính xung quanh cũng như hỏi bá tánh trong thành, dòng sông này chảy đến một đầm lầy có cá sấu, chuyện cá sấu thường xuyên xuất hiện không hiếm lạ, chính vì vậy mà ta có thể tận dụng đám cá sấu này, cá sấu ăn no sẽ tự biết mà rời đi"
Tá An gật đầu nhưng đám cá sấu này cũng chẳng thể giữ lại nếu không sau này sẽ nguy hiểm cho bá tánh
"Nhưng lũ cá sấu này cũng không thể giữ lại, thế tử người có biện pháp gì không"
Lam Phong đương nhiên cũng có suy nghĩ này, lũ cá sấu này chỉ thích hợp để tiêu diệt địch nhưng không thể giữ lại chúng được nếu không bá tánh sẽ gặp nguy hiểm
"Lũ cá sấu đương nhiên sẽ không giữ lại, đợi quân của Bắc quốc rút lui trở về thành, ta cho người giăng bẫy bẫy đám cá sấu, chúng ta có thêm lương thực"
Tá An gật đầu, chuyện gì chứ bẫy cá sấu đương nhiên hắn làm được, hắn tùng theo Yến tướng quân đi bẫy cá sấu cho nên học được không ý, cá sấu tuy to nhưng di chuyển chẳng sễ dàng, dụ chúng lên bờ để tóm là thích hợp nhất
Trận đánh lần này Bắc quốc hao tổn người lẫn ngựa cho nên chỉ có thể rút về Phong thành, Lam Phong nhìn bản đồ Phong thành này có địa hình trấn thủ vô cùng tốt muốn đánh không dễ dàng, xem ra lần này hắn phải bài một trận để dụ địch ra khỏi thành rồi đây nhưng làm sao để có thể dụ địch ra khỏi thành thì không dễ dàng
Tin tức Bắc quốc thua một trận nữa liền được truyền đến kinh thành, Hoàng đế đối với tin này vô cùng vui mừng, không ngừng ở trước triều thần mà khen ngợi Lam Phong
Lam Nhiên ở chỗ của Thái hậu cũng nghe được tin tức mà vui mừng như y biết Lam Phong càng nổi bật thì có người sẽ không ngồi yên đượcc
Thái Hậu nhìn sắc mặt của y liền đặt nhẹ tay lên tay y mà vỗ nhẹ
"Nhiên nhi yên tâm Phong nhi nhất định sẽ biết chú ý, ai gia còn ở đây bọn chúng muốn hãm hại ngươi cùng Phong nhi ai gia đương nhiên sẽ không để bọn chúng dễ dàng thực hiện được"
Lam Nhiên gật đầu nhưng y cũng biết Thái Hậu đã có tuổi không thể quản hết tất cả mọi chuyện, Lam Nhiên cảm thấy bản thân cũng nên ra tay rồi, muốn đệ đệ bình an vô sự y không thể tiếp tục ngồi yên được nữa
Lam Nhiên không phải chỉ là một song nhi yếu đuối mà y sớm đã móc nối với những người năm đó trung thành với phụ vương của y, năm đó chuyện của phụ vương xảy ra rất nhiều người đã không hài lòng với Hoàng đế nhưng bọn họ chẳng thể làm gì được chỉ có thể nhìn Hoàng đế một tay che trời nhưng ở phía sau đã âm thầm móc nối với nhau đợi thời điểm thích hợp vạch trần Hoàng đế đòi lại công bằng cho Vương gia năm đó
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...