Vương Phi 13 Tuổi

Hiên Viên Triệt nghe vậy nhíu mày: “Nói rõ ràng xem.”

“Ai tới ?” Lưu Xuyên ở giữa chen miệng hỏi một câu.

Nhanh chóng bình ổn lại tâm tình kích động cùng thở dốc, Ngạn Hổ rất nhanh nói: “Đỗ Nhất, là Đỗ Nhất .”

Tiếng nói vừa dứt, Hiên Viên Triệt sắc mặt đại biến, một trận gió theo hướng cửa lớn cuồng bước mà đi, phịch một tiếng gãy gọn, làm cho cửa lớn bàng gỗ lim bị phá thành từng mảnh nhỏ, lại dường như không biết đau là gì, biến mất ở cuối hành lang.

“Vương thượng, bên này, bên này.” Ngạn Hổ thấy vậy lập tức xoay người đuổi theo Hiên Viên Triệt bỏ chạy, một bên cao giọng hét lớn.


“Đỗ Nhất?” Lưu Xuyên cũng một chút mở to mắt, nghe nói ngày đó Đỗ Nhất kiên quyết theo sát Vương phi bọn họ nhảy xuống dưới , sau đó không có tăm hơi , kia. . . . . .

Không nói thêm câu nào nữa, Lưu Xuyên cũng liền xông ra ngoài.

Nhẹ nhàng như gió, Hiên Viên Triệt cơ hồ nhanh như thiểm điện, để lại phía sau toàn thể văn võ bá quan ngây người kinh ngạc.

“Phanh.” Một tiếng phá khai cửa lớn đại sảnh, Hiên Viên Triệt cơ hồ thần tình đều đang tỏa ánh sáng, trên mặt thần sắc lạnh như băng lúc này lấp đầy lửa đỏ, cái loại kích động này, là đã lâu không có xuất hiện ở trên người Hiên Viên Triệt .

Trong đại sảnh, Đỗ Nhất nghiêm trang ngồi ở ở giữa.


“Nàng đâu, nàng đâu?” Nhìn quanh bốn phía, không có bóng dáng Lưu Nguyệt , Hiên Viên Triệt xông lên trước vài bước, nắm chặt bả vai Đõ Nhất, kịch liệt lay động .

“Vương thượng, người nhẹ tay chút, Đỗ Nhất đầy người đều là thương tích, người làm như vậy, hắn nói không nổi.” Một bên, Thu Ngân vội vàng xông lên, chế trụ Hiên Viên Triệt đang kích động … .

Hiên Viên Triệt nghe tiếng mới chú ý tới, từ lòng bàn tay mình, cảm giác hơi thở của Đỗ Nhất rất không ổn, vạt áo trên người loáng thoáng để lộ ra vết máu.

Lập tức hít sâu một hơi, đè nén kích động ở trong lòng, nhìn Đỗ Nhất một nói: “Sao lại thế này, hãy nói cho quả nhân.”

Đỗ Nhất vừa vững định thân thể một chút, cũng không kéo dài, thanh âm khàn khan, rất nhanh cất tiếng nói: “Chủ nhân được người khác cứu, thời điểm khi tiểu nhân rơi xuống đã tận mắt thấy có người ở dưới vực tiếp được chủ nhân, rồi đẩy tiểu nhân bay đi. . . . . .”

Ngày đó hắn đã sắp bắt được Lưu Nguyệt đang bị hôn mê, nhưng không kịp chạm đến nàng, phía dưới đã có người tiếp được, ôm lấy Lưu Nguyệt, đem hắn đẩy bay đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui