Vương Phi 13 Tuổi

Tiếng nói vừa dứt, văn võ bá quan lập tức cao giọng xác nhận, đám người vẻ mặt vui sướng, dưới chân lại nhanh chóng huy động lui xuống, tốc độ cực nhanh, mỗi người trông như đều luyện khinh công.

Toàn thân Lưu Nguyệt lạnh như băng, bọn họ cũng không phải là không trông thấy, sát thần này không thể chọc tức được.

“Đi, đi, Triệt nhi, Nguyệt nhi, đi cùng phụ vương.” Cầm tay Hiên Viên Triệt, Hiên Viên Dịch kéo Lưu Nguyệt đi lên phía trước, vẻ mặt cao hứng sải bước về hướng hậu cung.

Thấy vậy, Hiên Viên Triệt cùng Lưu Nguyệt liếc mắt nhìn nhau một cái, hai người cũng không nói chuyện, hôm nay đoàn tụ, có chuyện gì để nói sau cũng không muộn.

Quần thần tham dự đại yến, không khí vui mừng tận trời.


Thiên Thần hoàng cung chỉ còn thiếu giăng đèn kết hoa, yến hội trải dài trước Càn Khôn điện,bao phủ toàn bộ quảng trường, các loại cao lương mĩ vị bày biện khắp nơi, thái giám cung nữ đi đi lại lại như nước chảy.

Giữa màn đêm, những cung nhân vũ nữ lả lướt múa hát cùng nghệ nhân diễn xiếc ảo thuật, chiêng trống vang trời, biểu diễn tuyệt luân, tất cả đều rất phấn khích.

Cả triều văn võ trọng thần, chén vơi lại đầy, vui vẻ ra mặt.

Người tới người đi hướng phía Hiên Viên Dịch và Hiên Viên Triệt ở trên cao cùng kính rượu, Dực Vương của bọn họ đã trở lại, Hiên Viên Triệt cũng rất cao hứng, ai đến cũng không hề cự tuyệt, toàn bộ yến hội phát ra tiếng ầm ĩ.


Lưu Nguyệt ngồi bên người Trần hoàng hậu, thấy vậy chậm rãi ăn này nọ, cũng cao hứng, nhìn Hiên Viên Triệt cao hứng, nàng không biết như thế nào, liền cảm thấy cao hứng, bên Hiên Viên Triệt luôn là nàng, nụ cười yếu ớt khó nhận ra, không hề ảnh hưởng đến quần tần đang huyên náo.

“Nguyệt nhi, con cuối cùng đã trở lại, ba năm không trở về thăm mẫu hậu, mẫu hậu cảm thấy rất ủy khuất nha.” Trần hoàng hậu vươn tay nắm lấy tay Lưu Nguyệt, vẻ mặt đều là ý cười.

Người khác sợ Lưu Nguyệt, nàng không hề sợ, ba năm không thấy nàng trở về, nay trở về một thân quốc sắc thiên hương, thật sự là càng xem càng thích.

“Vương thượng coi thường người?” Lưu Nguyệt nghe xong quay đầu nhìn Trần hoàng hậu, mi hơi trầm xuống: “Ta giúp xả giận giúp ngườ.” Nàng cũng thích mẫu thân của Hiên Viên Triệt, nếu đúng là do Hiên Viên Dịch coi thường nàng, nàng sẽ có biện pháp làm nàng hết giận.

Trần hoàng hậu nghe câu nói nhất thời cười nghiêng ngả, nắm chặt tay Lưu Nguyệt nói: “Đứa nhỏ này, vương thượng như thế nào có thể coi thường, xem nhẹ mẫu hậu, chính là không phát hiện được dung mạo chân thực cua con mà ủy khuất a.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui