Vương Nghịch Thiên Hạ: Chỉ Sủng Đệ Đệ Đáng Yêu
Dạ Mị ngâm nước lạnh cả đêm , lại không có tiên lực hộ thể nên đã bị nhiễm lạnh , nằm liệt giường . Bình thường là Hạ Tuyết được Dạ Mị cưng chiều , chăm sóc , giờ nàng phải chăm sóc hắn . Đây là lần đầu tiên ở kiếp này cũng như kiếp trước nàng tự mình chăm sóc người khác nên có chút không quen vài lần chút nữa là hỏng.
Dạ Mị đau lòng nhìn Hạ Tuyết loay hoay chăm sóc cho mình , Tuyết nhi chăm sóc hắn chắc mệt lắm , muốn nói nàng nghĩ ngơi đi . Nhưng vừa định mở miệng cảm giác đau đớn từ cổ họng chuyền đến khiến hắn không thể nói. Tuy Dạ Mị trong lòng vui sướng khi được Hạ Tuyết chăm sóc nhưng nhìn nàng cứ đi ra đi vào , trán lấm tấm mồ hôi , từ vui chuyển sang đau lòng. Lúc Hạ Tuyết suýt nữa làm đổ chén thuốc , tim của Dạ Mị đập mạnh , đủ cảnh tượng không may xuất hiện trong đầu hắn : Hạ Tuyết bỏng do thuốc nóng , mảnh vỡ chén thuốc đâm vào tay Hạ Tuyết làm bị thương , ... .........
Thấy ánh mắt hỗn loạn của Dạ Mị , Hạ Tuyết hiểu hắn nghĩ gì . Ngồi xuống cạnh Dạ Mị nằm , vổ vổ mu bàn tay hắn .
_Nếu không muốn thấy ta như vậy nữa thì mau khoẻ lại đi , uống thuốc rồi ngủ một giấc thì khoẻ lại nhanh thôi . (Mèo : sao giống dỗ trẻ em vậy ta. )
Dạ Mị gật đầu . Hắn phải khoẻ thì mới có thể bảo vệ được Tuyết nhi , Tuyết nhi cũng không phải cực khổ chăm sóc hắn nữa.
Hạ Tuyết kiên nhẫn đút cho Dạ Mị từng muỗng thuốc , hắn không hề phản đối , rất ngoan ngoãn uống những muỗng thuốc đưa đến . Nhanh chóng hết chén thuốc , Hạ Tuyết sửa lại chăn cho hắn , hôn lên trán hắn một cái thật kêu.
_Ca ngủ đi , phải nghĩ ngơi thật tốt để mau chống khoẻ lại nha. Ta muốn ăn cơm ca nấu , ta không muốn ăn táo qua ngày nữa đâu.
Dạ Mị rất nghe lời nhắm mắt lại , một lúc sau đã ngủ . Hạ Tuyết cũng lặng lẽ rời khỏi phòng .
Hạ Tuyết đi tìm Lôi Phi - 1 trong Tam đại thần thú hộ pháp núi Băng Minh sơn . Lúc phát hiện ra y , Hạ Tuyết cũng không có ý định gì , nhưng sau khi sống một thời gian mới phát hiện ở thiếu hạ nhân mà lại không thể đem người ngoài vào được nên chọn Lôi Phi làm người hầu. Còn con người..... a nhằm ...... con thú vì lý do khó nói nên đường đường là Lôi Cương Thiết Mã cao quý phải trở thành hạ nhân thấp kém . Trong lòng không ngừng nguyền rủa hai tên đã trốn biệt tích kia biết trước mà không báo , khiến mình đụng phải đại sát tinh này.
_Lôi Phi .
Phía xa xa , một nam tử mặc tử y , mang vẻ đẹp phong tình , mắt phượng hẹp dài , mũi cao thẳng , da trắng , cơ bắp cuồng cuộng rắn chắc lộ ra trước ngực , cho biết chắc chắn lớp áo kia là một cơ thể cường tráng . Có thể xem là nam tử cực phẩm.
Nêu nữ tử bình thường khác thấy hét chói tai , hận không được lao vào lòng y , làm nhũng , được y khi dễ . Tiếc là Hạ Tuyết không phải nữ tử thường và bên cạnh nàng còn có Dạ Mị là cực phẩm trong cực phẩm mà .
_Hạ cô nương , cô cần gì sao?
_Ta muốn xuống núi hái thuốc cho Mị ca ca .
_Được.
Bỗng xung quanh Lôi Phi xuất hiện đám mây màu tím , bao quanh y . Một lúc sau , mây tím tan đi hiện ra nguyên hình thần thú Lôi Cương Thiết Mã. Da màu trắng , bờm và đuôi đều là màu tím , trên đầu có một sừng cũng màu tím , đôi cánh trắng giang ra thể hiện sự oai hùng của thần thú , còn có những hoa văn trên cổ làm tăng thêm huyền bí .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...