Vương Mệnh


Trận đấu đầu tiên kết thúc trong sự phẫn nộ của quán chúng.

Đó là hồi chuông cảnh báo cho những đấu thủ sau này, phạm chúng nộ khó yên thân.
Sau một hồi trống, hai đấu thủ cùng lúc tiến ra sân.

Một người khá quen thuộc, trẻ trung tuấn tú, thân vận Cẩm Y, luôn vui vẻ tươi cười, Tuấn Lang.

Đối thủ của y là một người trầm mặc lãnh ngạo, toàn thân thiết chế khải giáp, tuy có vẻ nặng nề nhưng dễ tạo cảm giác an toàn, tay cầm trọng kiếm, thiết khôi che hết nửa mặt.

Toàn phó vũ trang a.
- Nam hiệp Tuấn Lang quyết đấu cùng nam hiệp Trịnh Đức.

Trận đấu bắt đầu.
Tuấn Lang là pháp sư chức nghiệp, lập tức bắt quyết niệm chú, phóng xuất cường lực pháp thuật.

Tuy không thể phóng xuất pháp thuật nguyên nguyên bất đoạn như Giang Phong, nhưng tốc độ cũng khá nhanh, mỗi phút hai chiêu.

Đối phó pháp sư, đương nhiên phải cận thân đối quyết.

Xung a.

Trịnh Đức hùng hổ xông tới, cố chạy hình chữ chi để tránh pháp thuật của đối phương, khôi giáp nặng nề nên từng bước từng bước áp sát tới.

Nhưng Tuấn Lang không thể nào đứng yên chờ y tới gần, lập tức thay đổi vị trí.

Trọng giáp chiến sĩ tuy thiện trường phòng thủ nhưng thiệt về tốc độ, không thể nhanh nhẹn, linh hoạt bằng một thân Cẩm Y khinh bào như Tuấn Lang.


Chiến đấu nghiêng về một phía, Trịnh Đức chỉ ai đả, không đánh trúng Tuấn Lang chiêu nào.
Bị phong tiễn tấn công đến tối tăm mặt mũi, Trịnh Đức nộ khí xung thiên, quát vang một tiếng, vung tay ném trọng kiếm về phía đối thủ.

Trong lúc bất ngờ, Tuấn Lang bị trúng kiếm, sinh mạng đại giảm, chỉ còn lại hơn một phần mười, đồng thời dư lực còn đẩy bật y về phía sau mấy bước.

Theo quy định, khi quyết đấu hai đối thủ không được sử dụng hồng dược.

Tuấn Lang lâm vào tình trạng nguy hiểm.
Lúc đó, Trịnh Đức lại thừa thế xông lên, quyết phát triển chiến quả.

Tuấn Lang cả kinh, vội xoay mình bỏ chạy.

Kẻ truy người đuổi hết mấy phút, nhờ ưu thế tốc độ, Tuấn Lang ngày càng bỏ xa đối thủ.

Khi đến khoảng cách an toàn, y dừng lại nhắm đối thủ phát khởi pháp thuật tấn công, sau đó lại tiếp tục bỏ chạy, phát huy tối đa ưu điểm của viễn trình công kích.

Pháp sư đối chiến sĩ, dụng phương pháp du đấu là thiên kinh địa nghĩa, không ai nói gì.

Nếu như cận chiến mặt đối mặt, trái lại mới bị cho là ngốc.
Truy đuổi chiến đấu một lúc, trọng giáp chiến sĩ Trịnh Đức sinh mạng giảm dần, và cuối cùng bại trận.

Phần thắng thuộc về pháp sư Tuấn Lang.

Sau khi giành chiến thắng, y hướng vào quán chúng vòng tay vái chào, rồi mới đi vào trong, do đó giành được nhiều hảo cảm của mọi người.
Trận tiếp theo, một vị vu sư và một vị pháp sư cùng đối chiến.
- Nam hiệp Dương Thiên quyết đấu cùng nam hiệp Phú Giáp Thiên Hạ.

Trận đấu bắt đầu.
Đây cũng là một trận đấu “kinh điển”.

Sau khi trọng tài hô bắt đầu, vu sư Dương Thiên lập tức phóng độc vào đối thủ, rồi quay lưng bỏ chạy ngay.

Vu sư phóng độc tốc độ hơi chậm hơn pháp sư thi pháp, nhưng hiệu quả khá cao, bởi phạm vi hiệu quả không phải là điểm như phong tiễn, mà là khoảng.

Phú Giáp Thiên Hạ trúng độc, sinh mạng liên tục giảm, tuy chỉ vài điểm sinh mạng mỗi giây, nhưng cũng đủ khiến y lo lắng.

Không chút chần chừ, Phú Giáp Thiên Hạ vội đuổi theo phía sau, phóng xuất pháp thuật.

Phong tiễn rít gió đuổi sát theo sau đối thủ.
Cả hai đều sử dụng viễn trình công kích, nên ưu thế sẽ thuộc về người nào linh hoạt hơn hoặc sinh mạng nhiều hơn.

Cuối cùng, vu sư Dương Thiên nhờ ưu thế mẫn cao thể cường, đã “vinh quang” chiến thắng.
Trận thứ tư : nam hiệp Hà Ngân đối chiến nam hiệp Hoàng Kim Thiếu Gia.
Cả hai đều là khinh trang chiến sĩ, một người dùng trường kiếm, một người dùng đoản kích.

Hoàng Kim Thiếu Gia tuy cao ngạo lãnh mạc, nhưng cũng có phần trầm ổn.


Sau khi trọng tài hô bắt đầu, Hoàng Kim Thiếu Gia lập tức bộc phát, đoản kích múa tít, xuất kích, phòng ngự phối hợp nhịp nhàng, bức Hà Ngân chỉ biết bị động chống đỡ.
- Trùng Thiên Kích.
Hoàng Kim Thiếu Gia thét lớn, kích ảnh từ màn lưới dần hội tụ thành điểm, khí thế trùng thiên bức tới đối thủ.

Hà Ngân cố vung kiếm ngăn đỡ, nhưng vô vọng, bị đoản kích xuyên tâm, hóa bạch quang truyền ra khỏi trường đấu.

Hoàng Kim Thiếu Gia toàn thắng.

Y chiến thắng bằng chân tài thực học nên được quán chúng nhiệt liệt hoan hô.
Trận thứ năm : nữ hiệp Bích Nhã đối chiến nữ hiệp Võ Mỵ Nương.
Từ lúc Bích Nhã xuất hiện, phong thái ưu nhã, doanh doanh mỹ lệ, vận Cẩm Tú Sam, đầu cài ngân trâm, hiển lộ khí chất cổ điển và đoan trang, khiến quần hào quan chiến phấn khích nhiệt liệt cổ vũ.

Võ Mỵ Nương gần như hoàn toàn bị lãng quên.

Khắp toàn trường đều nghe những tiếng hô hào :
- Bích Nhã chiến thắng.
- Bích Nhã vô địch.

Võ Mỵ Nương nhếch môi cười lạnh, chờ trọng tài hô bắt đầu xong, cung tiễn lập tức xuất hiện trên tay, vút vút vút, tam tiễn liên xạ, ba mũi tên nhắm đối thủ lao tới.
Bích Nhã nữ hiệp cả kinh, lập tức chạy về mé tả tránh tên, sau đó chạy tiếp một đoạn nữa, rồi mới yên tâm xuất thủ.

Sau một đoạn chú ngữ, một đóa hoa sen chợt xuất hiện trên tay, hoa đóa hướng về đối thủ, rồi vút vút vút, ba cánh sen tề xạ, nhắm đối thủ bắn tới.

Tiếp đó, Bích Nhã tiếp tục rung cành hoa, mỗi lần rung, cánh sen lại bắn ra như ám khí, hồng ảnh phi vũ, quang cảnh mỹ lệ phi phàm.
Quần hào quan chiến lần đầu thấy nàng ta sử dụng đặc kỹ, reo hò hoan hô vang trời dậy đất.

Người mỹ lệ, cảnh mỹ lệ, nhiều vị sắc lang ngơ ngẩn cả người.
Võ Mỵ Nương mặc dù đã cố sức chống cự, nhưng tốc độ bắn tên không thể nào nhanh bằng đối thủ rung cành hoa, nên sau một hồi nỗ lực đối xạ, cuối cùng đành ôm hận rời trường đấu.

Bích Nhã nữ hiệp đắc thắng, vẫy tay chào quán chúng, rồi yểu điệu rời trường.
Trận thứ sáu : nam hiệp Phiêu Khách đối chiến nam hiệp Thanh Vân Cuồng Chiến.
Phiêu Khách vận thanh đồng khải giáp, tay cầm Khai Sơn Phủ, oai phong lẫm lẫm.


Thanh Vân Cuồng Chiến thân xuyên trọng giáp, tay cầm đại đao, khí thế bừng bừng.

Xem ra cả hai đều lấy cận chiến làm chủ.
Trọng tài hô bắt đầu xong, cả hai đồng quát lớn, vung khí giới, hùng hổ xông vào nhau chém nhầu.

Song phương chiến đấu chẳng có kỹ xảo gì, cứ nhắm vào đối thủ trực tiếp chém tới, dường như muốn tỷ thí xem ai công cao thể cường.

Phiêu Khách có Khai Sơn Phủ công kích khủng bố, Thanh Vân Cuồng Chiến lại có trọng giáp phòng ngự kinh nhân.

Song phương chém mỏi cả tay mà vẫn thế quân lực địch, chẳng ai giành được thượng phong.
Trong trường đấu vô cùng kịch liệt, nhưng quán chúng trên khán đài lại vô cùng chán nản, la ó vang trời.

Song phương cứ chém qua chém lại, chẳng có gì hấp dẫn cả, lại mất thời gian.

Nhiều tiếng chê bai liên tục vọng vào tai khiến hai đấu thủ bực bội, càng gia tăng lực đạo, trút cơn giận lên người đối thủ.
Giữa lúc đang đâm chém hăng say, đột nhiên Phiêu Khách quát lớn :
- Khai Sơn Đoạn Thạch.
Một tay cầm Khai Sơn Phủ chuyển thành hai tay, giơ cao quá đầu, nghiến răng chém mạnh xuống.

Đặc thù kỹ năng, lực đạo gia bội, công kích lực tăng 50%.

Sau hồi kịch chiến, song phương chỉ còn lại chút ít sinh mạng, nên Thanh Vân Cuồng Chiến sau khi trúng đòn lập tức hóa bạch quang, truyền khỏi trường đấu.

Phiêu Khách chiến thắng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận