Văn Đức Thành.
Sau chiến dịch, Giang Phong mang về lĩnh địa rất nhiều chiến lợi phẩm, giờ phải tất bật lo xử lý chúng.
Vật tư lương thực cho vào kho.
Hàng loạt Kho lương, Kho vật tư được xây dựng thêm.
Trại chăn nuôi được bổ sung một đàn ngựa giống, được biến thành Mã trường, chuyên nuôi ngựa.
Khu sản xuất được xây dựng thêm một kiến trúc mới : Xưởng luyện kim, chuyên sản xuất các đồ kim khí.
‘Kiến trúc quy hoạch viện’ được xây dựng bên cạnh Cung điện, ở khu vực trung tâm thành thị.
Có được kiến trúc này, Giang Phong đã có thể xây dựng các kiến trúc với hình dáng, phong cách theo ý muốn của mình.
Chỉ có vấn đề là cần phải có các Bản vẽ trắng chưa sử dụng mới có thể thiết kế được.
Đến lúc này, Giang Phong mới hiểu được tác dụng của các Bản vẽ trắng thu được trước đây, từ đó đến nay vẫn nằm yên trong kho.
Do Bản vẽ trắng rất hiếm hoi, nên Giang Phong chỉ có thể thiết kế vài kiến trúc quan trọng mà thôi.
Các Xưởng sản xuất, Nhà vườn, Trại chăn nuôi, Kho vật tư, Mỏ, … không cần có ngoại hình lộng lẫy.
Chỉ có Cung điện, Thiên đàn, Hành chính viện, Ca kịch viện, Khách sạn là càng lộng lẫy tráng lệ càng tốt.
Đương nhiên đối tượng ưu tiên chính là nơi Giang Phong cư trú và làm việc, cũng là kiến trúc quan trọng nhất của lĩnh địa : Cung điện.
Do phần chính của Cung điện có quy mô cố định, Giang Phong đã mở rộng bằng cách tăng diện tích khuôn viên, kết hợp với một loạt Tiểu lâu, Trang viên xung quanh, cùng nhiều vườn hoa, tạo thành một quần thể Cung điện lớn.
Các Tiểu lâu, Trang viên xung quanh là nơi ở của những người phục vụ trong Cung điện.
Quan trọng hơn cả là nhiệm vụ của mình.
Đầu bếp cung đình được phân phối một Trang viên nằm trong quần thể Cung điện làm nơi ở, còn nơi làm việc là Tửu điếm vừa được xây dựng.
Tửu điếm không chỉ là nơi bán rượu, bởi khi uống rượu cần phải có cả mồi, nữa.
Xem các quán nhậu ngày nay thì đủ biết.
Hơn nữa, ngày trước Tửu điếm cũng đồng thời là quán ăn.
Công việc đầu tiên của Đầu bếp cung đình là làm món Thịt rồng bảy món để khai trương.
Giang Phong cho giết mổ một đầu cự long cứng đầu nhất trong Trại chăn nuôi, lấy thịt rồng làm món ăn.
Tây phương long hay Đông phương long thì cũng đều là long cả thôi, nhiệm vụ không có phân biệt rõ ràng.
Theo lẽ thì ở Đông phương thế giới, việc bắt Tây phương long càng khó hơn Đông phương long (ở Tây phương thế giới thì ngược lại).
Nhưng Giang Phong thì đặc biệt, nhờ cơ may mà bắt được cả một bầy Tây phương long.
Mọi người cũng biết cự long có thể hình rất lớn (cự là rất lớn mà !).
Do vậy mà số thịt rồng đó đủ để làm hàng trăm phần ăn.
Giang Phong quyết định chỉ dành riêng 3 phần ăn để giao nhiệm vụ hoặc làm quà tặng.
Còn lại thì dùng khao thưởng toàn thể lĩnh địa.
Cả lĩnh địa có hàng trăm quân dân, mỗi người một phần ăn, vậy mà vẫn còn dư một ít, tạm cất lại trong kho.
Quả là thịt rồng có khác, tài nghệ của Đầu bếp cung đình cũng khỏi phải nói.
Thông qua sự chế biến của Đầu bếp cung đình, món Thịt rồng bảy món đã có thêm thuộc tính : tăng tạm thời 3 điểm linh huyết trong 3 ngày.
Trên Thượng giới, số điểm linh huyết rất nhỏ chứ không giống huyết trị ở hạ giới.
Giang Phong chỉ có 3 điểm linh huyết (điểm thuộc tính tự do của Giang Phong toàn dùng để tăng Trí lực), còn Hàn Thế Kiệt cũng chỉ có chưa đến 20 điểm.
Do đó 3 điểm linh huyết tăng thêm đó là rất khả quan.
Khi phi thăng thần giới, trừ Mị lực và Hạnh vận giữ nguyên không đổi, tứ đại thuộc tính là Thể chất, Lực lượng, Trí lực, Mẫn tiệp biến thành Nguyên thần, Linh lực, Trí lực, Cảm tri, với tổng số điểm cơ bản là 20 điểm, tùy theo chức nghiệp mà phân chia cho tứ đại thuộc tính (Giang Phong có tương ứng là 3, 2, 8, 7; vì chức nghiệp là Hiền giả nên trọng Trí lực).
Trong đó, số điểm linh huyết bằng với số điểm Nguyên thần.
Mỗi thăng 1 cấp thêm 1 điểm Thần lực, mỗi thăng 3 cấp mới thêm 1 điểm thuộc tính tự do.
Vì thế, 3 điểm linh huyết tăng thêm là tương đương 9 cấp.
Sau khi đã hưởng dụng Thịt rồng bảy món, nhân lúc linh huyết tăng lên, bọn Mizu quyết định tranh thủ đi luyện cấp.
Bọn họ đều muốn sớm thăng cấp lên đến trung vị thần, để có thể cùng Giang Phong đi hoàn thành các nhiệm vụ lớn.
Thế là sáng hôm sau mọi người lại lên đường đi đến Lưu Vân Thành.
Giang Phong phái Giang Thạch Khê thống lĩnh một đội kỵ binh hỗ trợ bọn Mizu luyện cấp.
Còn Giang Phong thì đi giao các nhiệm vụ.
Trước tiên, Giang Phong ghé vào Thành chủ phủ, gửi cho Lưu Vân Thành chủ một phần ăn Thịt rồng bảy món, nhằm cảm tạ Thành chủ đại nhân đã hỗ trợ Giang Phong Đầu bếp cung đình (nguyên bản hệ thống nhiệm vụ không có tưởng lệ đó, do quan hệ giữa Giang Phong và Lưu Vân Thành chủ rất tốt nên mới có ngoại lệ).
Sau đó Giang Phong đi đến Âm Phong Cốc giao cho Âm Phong Cư sĩ chiếc ‘Tạo tửu hồ lô’ và tặng thêm cho lão một phần ăn Thịt rồng bảy món để nhắm rượu.
Giang Phong không nghe theo lời của Thiên Kiếm Cư sĩ, đòi hỏi Âm Phong Cư sĩ tăng thêm tưởng lệ, bởi Giang Phong nghĩ rằng bảo vật, trang bị cũng chỉ là ‘thân ngoại chi vật’, quan hệ hữu hảo quan trọng hơn nhiều.
Thành tựu của Giang Phong trong game phần lớn nhờ vào việc Giang Phong xem trọng các mối quan hệ.
Thái độ của Giang Phong khiến cho Âm Phong Cư sĩ rất hài lòng, vuốt râu gật gù nói :
- Cậu bé rất có ý tứ.
Ta cho cậu bé chọn một trong hai loại tưởng lệ : một kiện trung đẳng bảo vật hoặc giải phong Hồn châu thêm một cấp nữa.
Ta thấy Hồn châu của cậu bé chỉ mới được giải phong một cấp.
Giang Phong suy nghĩ thật nhanh, nghĩ rằng một kiện trung đẳng bảo vật chưa chắc đã sử dụng được, hoặc thích hợp với chức nghiệp của mình, nên nói :
- Vậy mong tiên sinh giải phong Hồn châu giúp ta !
Nói rồi lấy Hồn châu ra trao cho Âm Phong Cư sĩ.
Lão cầm lấy Hồn châu, truyền Thần lực vào đó.
Hồn châu trên tay lão mỗi lúc một sáng rực hơn, cho đến lúc biến thành một vầng thái dương rực rỡ thì dị biến phát sinh.
Vô số âm hồn vốn có đầy trong Âm Phong Cốc như bị một lực lượng hấp dẫn, bị hút vào bên trong Hồn châu.
Số lượng âm hồn bị hút vào bên trong càng nhiều thì Hồn châu càng bớt sáng hơn.
Đến khi Hồn châu đã trở lại bình thường thì Âm Phong Cư sĩ mới dừng tay, trao lại cho Giang Phong, cười nói :
- Xong rồi đấy !
Giang Phong rối rít cảm tạ, nhận lại Hồn châu, rồi lập tức tra duyệt thuộc tính :
“Hồn châu : đặc thù vật phẩm.
Năng lượng dự trữ : 100 Nguyên lực.
Phụ gia kỹ năng :
Chiếu hồn thuật : nhìn thấy được danh tính, lai lịch, thuộc tính, năng lực, kỹ năng của người bị thi triển, hiệu suất tùy thuộc vào năng lực của song phương (phụ trợ chức nghiệp có ưu thế); tiêu hao Nguyên lực : phổ thông nhân 0 điểm, bán thần 1 điểm, hạ vị thần 2 điểm, trung vị thần 3 điểm, …
Nhiếp hồn thuật : nhiếp hồn đối phương, hiệu suất tùy thuộc vào năng lực của song phương (phụ trợ chức nghiệp có ưu thế), ngươi chơi sau khi bị nhiếp hồn sẽ tử vong trọng sinh, quái vật sau khi bị nhiếp hồn sẽ tử vong biến thành vong linh, u hồn.
Tiêu hao Nguyên lực : phổ thông nhân 1 điểm, bán thần (1 + 1 = 2) điểm, hạ vị thần (2 + 2 = 4) điểm, trung vị thần 4 + 3 = 7 điểm, cao vị thần (7 + 4 = 11) điểm, thượng vị thần (11 + 5 = 16) điểm, …
Truy hồn thuật : sau khi đánh dấu đối tượng thì có thể truy tìm tung tích đối tượng dù ở bất kỳ nơi đâu (trừ một số đặc thù hoàn cảnh), hiệu suất tùy thuộc vào năng lực của song phương (phụ trợ chức nghiệp có ưu thế); tiêu hao Nguyên lực : phổ thông nhân 0 điểm, bán thần 1 điểm, hạ vị thần 2 điểm, trung vị thần 3 điểm, … Ở khác thế giới thì nhân đôi.
Số lượng đối tượng đánh dấu cùng lúc (tương ứng với giai vị) : 16.”
Sau khi giải phong lên cấp hai thì có thêm Truy hồn thuật.
Kỹ năng này vô cùng thật dụng, Giang Phong rất hoan hỉ, cảm tạ Âm Phong Cư sĩ :
- Hay quá.
Cám hơn tiên sinh rất nhiều !
Âm Phong Cư sĩ cười nói :
- Không có gì đâu ! Chỉ tiện tay thôi mà !
Quả thật với thần thông quảng đại của lão, việc giải phong cho Hồn châu chỉ là tiện tay mà thôi, chẳng mất bao nhiêu công sức.
Tiếp đó Giang Phong cáo biệt Âm Phong Cư sĩ, lên đường đến Thiên Kiếm Phong.
Sau khi giao Thịt rồng bảy món cho Thiên Kiếm Cư sĩ, Giang Phong như nguyện được lão giao cho mấy hạt giống dưa hấu.
Từ biệt lão ta, Giang Phong lập tức về ngay lĩnh địa, đem hạt giống gieo trồng, hy vọng sớm đến ngày thu hoạch.
Dưa hấu ở đây là tương đương với hồng dược ở hạ giới rồi.
Chiến đấu mà không có thứ gì bổ sung linh huyết thì thật nguy hiểm.
Vả lại thứ gì càng hiếm thì càng quý.
Giang Phong tưởng tượng đến lúc mang dưa hấu ‘nhượng’ lại cho những người chơi khác.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...