Vương Mệnh


Lại nói, xử lý xong công việc triều chính, Giang Phong đăng xuất nghỉ ngơi.

Thấy cũng còn sớm, mà cũng không có việc gì quan trọng phải làm, Giang Phong lên mạng xem thử có tin tức gì đặc biệt hay không ? Đã khá lâu rồi Giang Phong không duyệt qua các tin tức trên diễn đàn.

Xa rời quần chúng quá chăng ?
Diễn đàn cũng như mọi khi, cực kỳ náo nhiệt.

Tin tức phổ biến nhất vẫn là chiến tranh giữa các tiểu quốc.

Từ nam cương cho đến bắc biên, từ Nam phương Liên minh cho đến Bắc triều Hoàng tộc, ở đâu cũng đều có chiến loạn.

Có thể nói, toàn ‘thiên hạ’ lúc bấy giờ, chỉ có Thần Thánh quốc độ vẫn còn là một phương ‘tịnh thổ’, không có chiến tranh.

Cuộc chiến mở mang bờ cõi ở phía nam không tính vì quá xa xôi; không có Truyền tống trận, đi bộ mất 4 tháng, phi ngựa cũng mất 20 ngày, đặc biệt là Thần Thánh quốc chưa khai phóng, nên người chơi hầu như không biết (các đại thế lực có dò biết được không thì không rõ).

Trong hàng nghìn, hàng vạn tin tức như thế, có một đoạn tin tức đã gây sự chú ý với Giang Phong.
Đoạn tin tức này đăng cũng đã hơn tuần nay rồi, cũng có rất nhiều người đọc, nhưng chẳng có mấy người hồi đáp, và trong số ít những lời hồi đáp ở đấy, chủ yếu lại là những lời trào phúng, chế nhạo người đăng ba hoa khoác lác.
Chủ nhân của tin tức ấy thông báo rằng, mình đã được phi thăng thần giới.

Theo miêu tả của gã, thần giới cũng tương tự như hạ giới, cũng thôn trấn, cũng nông dân, cũng sát quái luyện cấp.

Chỉ khác nhau ở chỗ các chỉ số ở thần giới khác hạ giới, linh huyết, linh lực, nguyên thần, … Đặc biệt là trang bị, kỹ năng ở hạ giới, lên thần giới không sử dụng được, trừ Thần thuật – trên thần giới chỉ sử dụng Thần thuật, cũng như vũ khí phải là Thần khí.

Gã ta phấn đấu một thời gian dài mới trang bị được một thanh phá đao +1 vật lý công kích.

Ở thần giới, thăng 1 cấp chỉ tăng được 1 điểm Thần lực, mỗi thăng 5 cấp mới được 1 điểm tự do thuộc tính.


Và tiền tệ trên thần giới là ngọc thạch chứ không phải kim tệ, ngân tệ; 1 thượng phẩm ngọc thạch = 100 trung phẩm ngọc thạch = 1 vạn hạ phẩm ngọc thạch.

Gã ta cũng phàn nàn rằng trên thần giới chỉ có một mình gã ta là người chơi, còn lại đều là NPC, và gã cũng không thể quay trở về hạ giới được.
Có lẽ phần lớn người chơi đọc xong những tin tức này đều cười gã ta khoác lác ba hoa, do đó mới có những lời hồi đáp đầy lời lẽ trào phúng.
Nhưng qua những gì gã miêu tả, Giang Phong lại tin chắc rằng gã đã phi thăng thần giới thật.

Và nơi gã đến là một đại quốc, hay ít ra là một đại lĩnh địa với nhiều thôn trấn, chứ không là một tiểu lĩnh địa bị phong tỏa bảo hộ như Giang Phong.

Gã được phi thăng, Giang Phong đoán là chắc được vị thần linh nào đó hỗ trợ (hệ thống thấy gã mạnh quá, nên tách gã ra khỏi những người chơi khác, xem ra gã ta không được khôn ngoan như Giang Phong), do đó gã mới không thể tự do di chuyển giữa thần giới và hạ giới.

Chỉ không biết thực lực hiện giờ của gã thế nào.

Nhưng việc gã còn sử dụng một thanh phá đao +1 vật lý công kích, có lẽ đẳng cấp của gã cũng không cao lắm.

Giang Phong nhờ tham gia tiêu diệt kỵ binh – mã tặc, đẳng cấp đã thăng lên 1 cấp.

Lúc đó Giang Phong cũng được tăng 1 điểm Nguyên lực, vốn còn tưởng là tín ngưỡng lực tăng làm Nguyên lực tăng, hóa ra là do thăng cấp.
Nghĩ đến tình cảnh của gã, Giang Phong cũng cảm thấy tội nghiệp, và ít ra gã cũng cho Giang Phong biết được ít nhiều tin tức của thần giới, do đó đã đáp hạ :
“Cố gắng lên.

Khi nào thành chủ thần sẽ có thể tự do giáng lâm hạ giới.

Ta có một bộ trang bị gồm chiến giáp, chiến khôi, chiến hài, chiến đao; tuy chỉ là hạ phẩm, nhưng là cao cấp trang bị, chính quy kỵ binh sử dụng.

Có cả chiến mã nữa.


Tiếc rằng đó là chiến sĩ trang bị, ta không thể sử dụng.

Nếu có cơ hội, ta có thể hỗ trợ huynh đệ.”
Trước giờ Giang Phong vẫn hành sự ẩn mật, không quá phô trương, không để nhiều người biết.

Nhưng nay các đại thế lực hầu như đều đã biết Giang Phong là quốc vương của Thần Thánh quốc độ, Giang Phong thấy rằng cũng nên hiển lộ phần nào thực lực của mình, đương nhiên không thể tiết lộ toàn bộ, để các thế lực khác khi có ý dòm ngó cơ nghiệp của Giang Phong cần phải suy xét lợi hại, xem có đáng không.

Thêm vào đó, Giang Phong phát hiện thần khí khi mang xuống hạ giới vẫn sử dụng được, và thuộc tính cũng rất ưu việt, nên định nhân cơ hội sinh nhật Long nhi, chúng đại lão hội họp, đem ra đấu giá kiếm ít kim tệ.

Giang Phong đang cần đại lượng kim tệ để phát triển sự nghiệp bên ngoài của mình.
Tra duyệt những tin tức đáng quan tâm xong, Giang Phong lại vào chuyên khu “Thiếu Quân Ái Mộ Hội”, rồi vào chuyên mục “Thiếu Quân đã nói …” đăng lên thông tin :
“Thứ bảy này, Thần Thánh quốc độ, Thái tử sinh nhật, cử quốc đại khánh, chư quốc đến mừng, chư vương đến dự.

Nguyên Đô đối tất cả người chơi có quan chức khai phóng.

Các cao cấp thương điếm đối người chơi khai phóng.

Mỗi quan chức, tùy số điểm uy vọng của mình mà được mang theo số lượng tùy tùng tương ứng.
Lưu ý : người chơi trang bị ‘Đội trưởng binh phù’ cũng kể là có quan chức.”
Giang Phong hạn chế chỉ tiếp nhận người chơi có quan chức bởi nếu không như thế, vô số người chơi kéo đến, e rằng trong thành không có chỗ đặt chân, hơn nữa cũng sẽ rất khó duy trì trật tự.

Và đặc biệt là người chơi có quan chức thường gia đại nghiệp đại, hoặc nhiều tiền nhiều của, dễ quản hơn, và tiêu xài cũng bạo hơn.
Như thường lệ, bản tin này vừa được đưa lên đã khiến các đại thế lực chấn động, tiếp đó là cộng đồng người chơi chấn động.

Nguyên Đô khai phóng a.


Cao cấp thương điếm khai phóng a.

Nhưng sao ta không có quan chức nhỉ.

Binh phù, ta cần có binh phù, ‘Đội trưởng binh phù’ cũng được.

Ai có bán binh phù ? Tiếp theo đó là giá của các loại binh phù tăng nhanh đến chóng mặt.

Mà thường thì muốn mua cũng không có, bởi tỷ lệ cung cầu chênh lệch quá lớn.
Đến hôm sau, buổi sáng thì Giang Phong cùng bọn Mizu đi du ngoạn các nơi; buổi chiều, Giang Phong tranh thủ lên tân lĩnh địa giải quyết những việc cần thiết.

Ngày mai sẽ rất bận rộn, Giang Phong sẽ không có thời gian lên đây.
Lúc này, Giang Phong sau khi thu hết Nguyên lực tích trữ trong Năng lượng tháp thì có được 21 điểm Nguyên lực.

Tiếp đó cho xây dựng Xưởng chế tạo để chế tạo công cụ phục vụ sản xuất, cũng như vũ khí cho sĩ binh sử dụng sau này.

Kiến trúc này từ lúc lĩnh địa còn ở cấp độ 1 đã có, nhưng do thiếu thốn Nguyên lực, phải đến lúc này Giang Phong mới có thể xây dựng.

Ở đây, thôn dân sẽ làm đủ mọi việc liên quan đến chế tạo công cụ, vũ khí; chẳng hạn như : tinh luyện tinh kim khoáng thành tinh kim, dùng tinh kim và linh mộc chế tạo công cụ, vũ khí, dùng da thú chế tạo khôi giáp, … Do cấp độ chỉ là sơ cấp nên hiệu suất không cao, và cũng chỉ có thể chế tạo được một số sản phẩm đơn giản.

Giang Phong tuyển hai thôn dân khéo tay (khi chiêu mộ có đặc tính khéo léo) cho làm việc ở đây : một người chuyên rèn công cụ, vũ khí; người còn lại lo chế tạo khôi giáp.

Da thú chính là da của con bò bị giết lần trước.

Tuy hiện chỉ có 1 bộ da bò, nhưng nếu đo may khéo léo, không phí phạm thì cũng chế được 2 bộ khôi giáp.

Trước mắt chỉ được như thế.
Sau đó là đến Binh doanh.

Tuần rồi xuất hiện kỵ binh, không biết tuần này sẽ xuất hiện gì nữa đây, do đó lĩnh địa cần có lực lượng quân sự để bảo vệ.


Binh doanh là một kiến trúc cần phải có nếu muốn phát triển ổn định.
“Binh doanh (sơ cấp) : diện tích 30x30; linh mộc 50, linh thạch 30, hạ phẩm ngọc thạch 2, Nguyên lực 10; cho phép chuyển chức sĩ binh.”
Cũng may ngọc thạch có sẵn, có thể xây dựng ngay.

Xem ra bọn kỵ binh – mã tặc có cống hiến thật đáng kể a.

Nhưng khi Binh doanh xây dựng xong, Giang Phong không khỏi bất ngờ khi biết được Binh doanh chỉ cho chuyển chức thôn dân thành sĩ binh, nhưng thôn dân bao nhiêu cấp thì sau khi chuyển chức cũng vẫn cứ bao nhiêu cấp đó, rồi phải từ từ luyện lên.

Binh doanh chỉ cung cấp chỗ học kỹ năng chiến đấu (phổ thông kỹ năng) và nơi luyện tập để tăng kinh nghiệm.

Dù sau thì có cũng còn hơn không, bởi vì lĩnh địa không có nơi luyện cấp.

Khẩu phần tiêu chuẩn của sĩ binh cao gấp đôi thôn dân, tức mỗi ngày 2 đơn vị lương thực.
Suy tính một lúc, Giang Phong tuyển chọn 4 thôn dân có đặc tính khỏe mạnh, cường tráng cho chuyển chức thành sĩ binh.

Sau đó để bọn họ ở lại trong Binh doanh để học kỹ năng chiến đấu.

Do chỉ là sơ cấp Binh doanh, nên chỉ có thể học được các kỹ năng Liên trảm (nếu sử dụng vũ khí là đao, kiếm), hoặc Liên kích (nếu sử dụng vũ khí là thương, kích).

Thời gian học 1 ngày.
Xử lý xong mọi chuyện ở đây, và cũng chỉ còn lại 1 điểm Nguyên lực, cũng không làm thêm được gì nữa, Giang Phong đành trở về Nguyên Thành, chuẩn bị cho ngày mai.

Một bộ chiến giáp, chiến khôi, chiến hài, chiến đao thu được từ gã kỵ binh – mã tặc hồi tuần trước cũng được Giang Phong mang theo định đem nó đổi thành kim tệ.

Khách hàng đương nhiên là các đại chư hầu, đại thế lực.

Giang Phong bảo lão Lâm An mời bọn họ đến dự, một phần cũng là vì việc này.

Giang Phong tin rằng bọn họ sẽ trả giá cao hơn NPC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui