Lại nói, Thiếu Quân tiểu ấp hiện tại đã biến thành một đại công trường.
Bọn Mizu chỉ huy cư dân sửa sang xây dựng nhà cửa kiến trúc, ổn định nơi ăn chốn ở cho mọi người.
Người ta vẫn nói : An cư lạc nghiệp.
Muốn lạc nghiệp tất phải an cư, muốn phát triển được thì cần phải có chỗ ăn ở ổn định, giống như một doanh nghiệp mà không có trụ sở cố định, cứ ngày đây mai đó, thì khó nhận được sự tín nhậm của đối tác, khó phát triển được.
Mục tiêu trước mắt của bọn Mizu là phải đảm bảo nơi ăn chốn ở cho cư dân trong ấp.
Hệ thống phân các kiến trúc thành 3 loại chính.
Phổ thông kiến trúc : là những loại kiến trúc cần thiết trong sinh hoạt của cư dân, và cũng cần thiết phải có để thăng cấp lãnh địa, như Lò rèn, Dược điếm, Tiệm tạp hóa, Hiệu y phục, Giáo trường, Học hiệu, Khách điếm, Tửu điếm, Kho … Phụ trợ kiến trúc : là những loại kiến trúc làm phong phú thêm sinh hoạt của cư dân, nhưng không cần thiết khi thăng cấp, ví dụ Giếng nước, Công viên, Đại lộ, Vườn cây ăn trái, Bến thuyền, … Đặc thù kiến trúc : đương nhiên là những loại kiến trúc đặc biệt, không có trong danh mục các kiến trúc thông thường, như Học Viện, Văn Tổ Thần Miếu, Từ đường chẳng hạn.
Trong đó còn lại được phân nhỏ ra thành : sinh hoạt loại hình, quân sự loại hình và văn hóa loại hình.
Hiện tại trong tiểu ấp ngoại trừ Nhà dân và Trưởng ấp thất, còn có các phổ thông kiến trúc có thể sử dụng : Lò rèn, Tiệm tạp hóa, Kho; và phụ trợ kiến trúc : Giếng.
Muốn thăng cấp lên “Trại” cần phải có thêm 2 kiến trúc nữa, và phải đạt dân số 101 người.
Giang Phong chưa từng được hưởng cảm giác tự mình kiến thôn, nên lần này định để cho tiểu ấp tự nhiên phát triển.
Những người chơi khác đều mong muốn lãnh địa phát triển thật nhanh, còn Giang Phong thì … Giang Phong khẽ lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.
Miễn sao vui vẻ thì thôi.
Nhìn thấy bọn Mizu lăng xăng chạy ngược chạy xuôi mãi, Giang Phong gọi lại bảo :
- Các vị hiền muội phân công công việc được rồi, không cần phải thân tự chỉ huy, hãy giao lại cho sư gia chấp hành là được.
Chúng ta còn cần bàn về phương hướng phát triển của tiểu ấp nữa.
Mizu vâng dạ, gọi lão sư gia lại bảo lão chỉ huy cư dân làm việc, sau đó mọi người đi vào Trưởng ấp thất.
Như thường lệ, Giang Phong vẫn ngồi ở chủ vị; bọn Mizu, Nori và Masashi ngồi ở bên phải; Giang Thạch Khê và Giang Hưng ngồi ở bên trái.
Nam tả nữ hữu mà.
Xong đâu đấy, Giang Phong mỉm cười nói :
- Tiểu ấp đã kiến lập.
Bước thứ nhất đã hoàn thành.
Tiếp theo các vị hiền muội muốn phát triển theo hướng nào nè ?
Bọn Mizu đều chưa hề có kinh nghiệm trong chuyện này, nên đều ngơ ngác.
Mizu hỏi :
- Có mấy phương hướng phát triển vậy ca ca ?
Giang Phong nói :
- Có quân sự loại hình, trang viên loại hình, chế tạo loại hình, lữ du loại hình.
Quân sự loại hình là tập trung phát triển quân đội, các hành nghiệp khác chỉ cần thỏa mãn nhu cầu là được, hoặc thậm chí có thể dĩ chiến dưỡng chiến; như Thiên Diệp trấn chính là 1 quân sự trọng trấn, quân đội quá đông, còn nông nghiệp rất kém phát triển, không đủ đáp ứng nhu cầu lương thực của bản trấn nữa.
Trang viên loại hình thì tập trung phát triển nông nghiệp, “dân dĩ thực vi thiên” mà.
Chế tạo loại hình thì tập trung phát triển thủ công nghiệp, rồi thông qua thương mại trao đổi những thứ cần thiết.
Còn lữ du loại hình thì chủ yếu phát triển các kiến trúc phục vụ du khách, như Khách sạn, Tửu quán, Trà lâu, …
Mizu suy nghĩ một lúc, rồi nói :
- Ca ca.
Phát triển lữ du loại hình đi.
Ở đây có núi, có biển, có suối, có rừng, còn có nhiều bãi tắm đẹp nữa nha.
Masashi nói :
- Du khách đến đây nhiều sẽ khiến tình hình thêm hỗn loạn đó.
Hơn nữa dân chúng không thể thiếu thức ăn được.
Phát triển trang viên loại hình đi.
Mizu nói :
- Phát triển trang viên loại hình chán lắm.
Masashi nói :
- Phát triển lữ du loại hình nguy hiểm lắm.
Cả hai đều giữ ý kiến của mình nên đều đưa mắt nhìn Nori.
Mizu hỏi :
- Nori.
Ý cậu thế nào ?
Mori lắc đầu nói :
- Tớ thấy trang viên loại hình cũng được, mà lữ du loại hình cũng được.
Nori không có ý kiến rõ ràng, cả ba liền nhìn Giang Phong.
Mizu hỏi :
- Ca ca thấy sao ạ ? Lữ du tốt hơn phải không ạ ?
Masashi không chịu nói :
- Trang viên tốt hơn phải không ca ca ?
Giang Phong khẽ cười, nói :
- Cả trang viên và lữ du đều tốt cả, vậy thì phát triển cả hai.
Có thể phát triển trang viên phục vụ du lịch.
Còn sợ hỗn loạn thì có thể chỉ tiếp nhận nữ thôi.
Các nơi khác chiến hỏa liên miên, người chơi nữ không có chỗ chơi, các vị hiền muội có thể biến nơi đây thành thiên đường của nữ giới.
Bọn Mizu ánh mắt sáng rỡ, đồng thanh nói :
- Phải đó nha.
Giang Phong nói :
- Trước mắt chúng ta có thể xây dựng Nông trường, Mục trường, Trại mộc, Dược điếm, Hiệu y phục.
Mizu nói :
- Ca ca.
Nên sửa sang đường phố và xây thêm Công viên nữa.
Masashi hỏi :
- Muốn thăng cấp thì cần điều kiện gì vậy ca ca ?
Giang Phong nói :
- Có ít nhất 5 phổ thông kiến trúc và dân số đạt 101 người.
Masashi nói :
- 5 kiến trúc thì dễ.
Còn cư dân thì khó nha.
Giang Phong mỉm cười nói :
- Có hai cách tăng dân.
Gia tăng tự nhiên : tùy vào Tín phục độ mà tỷ lệ gia tăng dân số tự nhiên sẽ cao hay thấp, tối đa mỗi ngày 5%.
Cách thứ hai là đưa dân số từ nơi khác đến, như bọn Akihiro đã làm.
Hiện giờ nhiều lãnh địa phát động chiến tranh với nhau chủ yếu là để tranh đất giành dân.
Mizu nói :
- Tiểu muội không muốn phát động chiến tranh đâu.
Giang Phong cười nói :
- Vậy thì hãy cố gắng gia tăng Tín phục độ để thu hút lưu dân đến đây.
Mizu gọi “bảng chức năng” ra xem, rồi nói :
- Tín phục độ hiện giờ đạt 71 rồi nha.
Lúc trước hình như có sáu mươi mấy hà.
Giang Phong nói :
- Đương nhiên rồi.
Nhà cửa tốt hơn rồi mà.
Mizu hỏi :
- Làm cách nào để gia tăng Tín phục độ vậy ca ca ?
Giang Phong nói :
- Chỉ cần lo cho dân chúng việc ăn ở thật tốt là được.
Ngoài ra Tế tự còn có thể cúng tế để Cầu An cho lãnh địa.
Hiền muội là Tế tự đó nha.
Mizu cau mày nói :
- Tiểu muội đã lỡ học kỹ năng khác rồi.
Ca ca phải giúp tiểu muội đó nha.
Do trước đây Mizu chưa có ý định kiến thôn nên đã học phụ trợ chiến đấu kỹ năng “Hồi phục thuật”, hiện giờ chưa đủ điều kiện theo quy định để học thêm tân kỹ năng, đương nhiên có Kỹ năng thư trừ ngoại.
Giang Phong an ủi :
- Hiền muội yên tâm.
Tiểu huynh sẽ kiếm cho hiền muội một số Kỹ năng thư.
Nori và Masashi cũng lập tức nói theo :
- Cả tiểu muội nữa nha.
Tiểu muội cần cung tiễn kỹ năng thư.
- Tiểu muội nữa.
Tiểu muội cần pháp thuật kỹ năng thư.
Giang Phong gật đầu nói :
- Được rồi, được rồi.
Để tiểu huynh kiếm cho.
Ba người họ chỉ mới hơn 30 cấp, chỉ có thể học được trung cấp kỹ năng trở xuống.
Mà với Giang Phong, trung cấp Kỹ năng thư không thành vấn đề, “đại thủ nhất huy, kỹ năng thư vô số”, mỗi ngày Giang Phong có thể chế tạo được 16 trung cấp Kỹ năng thư, lại còn thêm Giang Thạch Khê nữa.
Đang nói chuyện, Mizu chợt nhớ ra, vội nói :
- Tiểu muội phải đi xây dựng Đường phố và Công viên để tăng Tín phục độ mới được.
Nói rồi đứng dậy chạy vội ra ngoài.
Giang Phong lắc đầu, cùng mọi người đi theo.
Mizu tính rất phải.
Cũng rất cần cải thiện điều kiện sống của cư dân để tăng Tín phục độ, nhằm thu hút thêm nhiều lưu dân đến định cư.
Giang Phong cũng rất hiếu kỳ muốn biết hệ thống sẽ cho lưu dân đến đây bằng cách nào.
Sau khi sửa sang mở rộng Đường lộ, trải đá toàn bộ, đồng thời xây thêm một số Công viên nhỏ bên cạnh các Giếng nước trong khu dân cư, diện mạo tiểu ấp khác đi thấy rõ, đã phần nào có chút hình ảnh của phố thị.
Mizu lại phát cho cư dân ngoài khẩu phần ăn mỗi ngày, còn có thêm 2 đồng tệ mỗi người, xem như là sinh hoạt phí.
Quân đội và quan viên có lương nên khẩu phần ăn gấp đôi.
Do vậy mà Tín phục độ đã tăng lên đến 78, một chỉ số khá cao rồi.
Thế nhưng Giang Phong vẫn chưa hài lòng, cho lập hương án, rồi thân tự tiến hành tế lễ.
Do là Hiền giả, hiệu suất cực cao, nên sau khi tế lễ Tín phục độ đã tăng thêm 10 điểm nữa, đạt đến 88.
Trong lúc mọi người tuần thị quanh tiểu ấp thì được tin báo binh sĩ tuần tra phát hiện có nạn dân ở ngoài bờ biển gần tiểu ấp.
Nạn dân chứ không phải lưu dân, Giang Phong rất ngạc nhiên.
Mọi người cùng nhau ra bờ biển xem thử.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...