Vương Mệnh


Thần Thánh quốc độ, tuy chỉ là một quốc gia mới thành lập, nhưng lại có địa vị khá đặc thù.

Lẽ ra, Thần Thánh quốc độ ít dân ít quân, kiến quốc chưa đầy nửa tháng, lãnh thổ nhiều đồi núi, tổng hợp thực lực phải xếp cuối cùng trong 6 nước lớn hiện nay.

Nhưng giờ đây, không nước nào lại không xem trọng.
Thần Thánh quốc độ chính giáo hợp nhất, kinh tế phồn vinh, tín phục độ rất cao, lại thêm quân đội thiện chiến, trang bị tinh lương, là một lực lượng buộc các nước phải tính đến một khi có đại hành động.

Đó cũng là lý do Đông Hải Liên minh phái sứ đoàn đến đề nghị cộng đồng xuất binh.

Thần Thánh quốc độ tuy quân đội không đông, nhưng lại thắng được Man tộc, công thành chiếm đất, bao vây cả Man đô, trong khi Man tộc lại đánh bại Kinh triều, chiếm mất đại bộ phận đất Phần Dương.

Chính vì lẽ đó đã khiến cho các nước cảm thấy rằng quân đội của Thần Thánh quốc độ rất mạnh.
Trong 6 nước lớn, chỉ có Man vương và Giang Phong là có uy vọng 9 theo quy mô vương quốc.

Còn quốc chủ của 4 nước còn lại đều có uy vọng 10, bởi đều là đế quốc, hoặc là vương quốc nhưng có thực lực của đế quốc.
Sau khi tiếp kiến sứ đoàn Man tộc, Kinh triều và Đông Hải Liên minh, Giang Phong cùng văn võ đại thần và sứ đoàn các nước chuyển đến Vọng lâu trên cửa cung tham dự duyệt binh.

Vị trí cử hành duyệt binh đại điển chính là Đại quảng trường phía trước Vương cung.
Mỗi binh chủng trong quân đội đều cử một vệ quân xếp thành từng phương trận chỉnh tề, lần lượt diễu qua trước cửa cung.

Phổ thông binh chủng như Trường thương binh, Đại đao binh, Cung tiễn thủ thì bất kỳ quân đội nước nào cũng đều có cả nên chỉ khiến các sứ đoàn chú ý vì trang bị tinh lương và sĩ khí cao ngang.

Khi các phương trận nghiêm trang chỉnh tề diễu qua cửa cung, sứ tiết của Đông Hải Liên minh nói :
- Quân dung tề chỉnh, sát khí hùng hồn, những sĩ binh này hẳn đều đã từng tham gia chiến tranh.
Những sĩ binh đã từng tham gia chiến tranh so với tân binh mới chiêu mộ, chưa từng ra chiến trường sẽ có khí chất đặc thù, chỉ cần vị tướng cầm quân nào có ít nhiều kinh nghiệm đều có thể nhận ra.

Sứ tiết của Man tộc nói :
- Đây hẳn là lực lượng quân đội tinh nhuệ nhất của quý quốc.
Tiêu Kỵ Nguyên Soái Vương Minh cười nói :

- Không phải đâu.

Lực lượng quân đội tinh nhuệ nhất của bản triều hiện đang nam chinh.
Tiếp đó, một phương trận khác xuất hiện trong tầm mắt mọi người, đang tiến dần đến giữa quãng trường.

Sĩ binh toàn sử dụng Trường đao, khôi giáp che kín cả người, khí thế bừng bừng, xem dáng vẻ cực kỳ hung hãn.

Sứ tiết của Kinh triều bật thốt :
- Trọng bộ binh.
Sứ tiết của Đông Hải Liên minh nói :
- Không chỉ là Trọng bộ binh.

Bọn họ có khí chất rất đặc biệt.

Xem ra cực kỳ hung hãn thiện chiến.
Tiêu Kỵ Nguyên soái Vương Minh cười nói :
- Đấy là Hộ Miếu quân, toàn do cuồng tín đồ hợp thành.
Các sứ đoàn đều chấn động.

Cuồng tín đồ là gì bọn họ đều biết rõ.

Binh chủng toàn bộ do cuồng tín đồ hợp thành sẽ không có khái niệm sĩ khí tăng hay giảm, bởi sĩ khí đều đạt mức cao nhất và không thay đổi, sĩ binh không sợ khổ, không sợ đau, không sợ chết, khi chiến đấu thì toàn thể xung phong, liều mình chiến đấu đến cùng, không hề biết sợ là gì.

Dù chỉ có 1 nghìn cuồng tín đồ binh chủng đối diện 1 vạn địch quân, cũng sẽ quyết chiến đến cùng, dù có toàn quân bị tiêu diệt thì chắc chắn cũng khiến địch quân thiệt hại quá nửa, thậm chí nếu như địch quân sĩ khí không cao thì còn có thể giành được chiến thắng.

Bất kỳ binh chủng nào đối diện cuồng tín đồ binh chủng, sĩ khí đều tự động giảm xuống ít nhiều.

Cuồng tín đồ binh chủng là binh chủng lợi hại nhất trong tất cả các binh chủng của quân đội các nước, đương nhiên lúc này mới chỉ xuất hiện ở Thần Thánh quốc độ.
Hộ Miếu quân tiến ra đến giữa quãng trường, toàn thể sĩ binh giơ cao Trường đao trong tay, đồng thanh hô to :

- Hộ Miếu.

Hộ Miếu.

Hộ Miếu.
Hàng vạn cư dân quán khan cũng đồng loạt hô theo.

Thanh âm vang dội, khí thôn sơn hà.

Chư sứ tiết đều chăm chú nhìn Hộ Miếu quân bên dưới, như muốn tìm ra khuyết điểm.

Một vệ cuồng tín đồ binh chủng có thể sánh ngang với 1 sư phổ thông binh chủng, bọn họ không thể không trọng thị.

Bình thường cuồng tín đồ không dễ xuất hiện, bọn họ không ngờ rằng Thần Thánh quốc độ còn có thể tập hợp thành quân đội.

Không chỉ có thế, Tiêu Kỵ Nguyên soái Vương Minh lại nói thêm :
- Thần Miếu có đến mấy vạn cuồng tín đồ, khi cần đều có thể ra trận.
Giang Phong cười thầm.

Thần Miếu chỉ có chưa đầy 2 vạn cuồng tín đồ, phần lớn tập trung ở Nguyên Thành.

Trừ một số là đặc thù chức nghiệp, không thể cho tòng quân, còn lại chỉ hơn vạn rưỡi, và được tuyển lấy 2 vệ, phụ trách phòng thủ Nguyên Thành và An Phú Trấn là 2 nơi trọng yếu của Thần Miếu.

Giống như Thần Miếu Cấm vệ, Hộ Miếu quân không thuộc biên chế của quân đội mà thuộc về Thần Miếu.

Tuy quân số không đông, nhưng chiến lực cực mạnh.


Vương Nguyên soái nói chung chung như thế, lại khiến chư sứ tiết đồng loạt thất sắc, thầm nhủ cần phải xác định lại thực lực của Thần Thánh quốc độ.
Khi Hộ Miếu quân vượt qua quãng trường, mọi người chợt cảm thấy mặt đất chấn động.

Ai nấy đồng loạt nhìn về phía đội quân sắp xuất hiện.

Sứ tiết của Đông Hải Liên minh vốn nhiều lần tham chiến, kinh nghiệm phong phú, nói :
- Trọng kỵ binh.
Tiêu Kỵ Nguyên soái Vương Minh gật đầu nói :
- Phải đó.

Chính là Trọng kỵ binh.
Giây lát, Trọng kỵ binh phương trận xuất hiện trước mắt mọi người.

Không chỉ sĩ binh được toàn thân khôi giáp che kín cả người, mà chiến mã cũng được mặc giáp.

Kỵ binh tay giơ cao Trường thương, hông đeo Đại đao, lưng đeo Trường cung, chứng tỏ đây chính là toàn diện binh chủng, thực lực cao hơn phổ thông kỵ binh nhiều.

Quân đội của Giang Phong quân số không nhiều (do lãnh thổ ít dân), nên bắt buộc phải đi theo hướng tinh nhuệ và toàn diện binh chủng.
Chư sứ tiết còn đang trân trân nhìn theo Trọng kỵ binh phương trận diễu qua quãng trường, mặt đất lại chấn động, và lần này mạnh hơn lần trước nhiều.

Cả sứ tiết của Đông Hải Liên minh cũng không thể đoán ra được đội quân sắp xuất hiện là binh chủng gì mà khi xuất trường thanh thế còn hơn cả Trọng kỵ binh.

Trong ý nghĩ của bọn họ, Trọng kỵ binh có thanh thế hơn cả.

Do đó ai nấy đều đưa mắt nhìn Vương Nguyên soái.

Nhưng lão chỉ tủm tỉm cười.
Chẳng bao lâu sau, tân binh chủng xuất hiện trước mắt mọi người.

Nhiều sứ tiết thất thanh hô :
- Tượng binh.
Đúng, chính là Tượng binh.

Và cũng chỉ có Tượng binh khi xuất trường thanh thế mới hơn cả Trọng kỵ binh.


“Tượng” đương nhiên “trọng” hơn “kỵ” rất nhiều lần.

Tượng binh không hợp thành phương trận như các binh chủng khác, mà cứ mỗi hàng 2 con đều đều tiến tới.

Mỗi con voi có 1 quản tượng điều khiển, trên bành voi có 4 cung thủ, và cứ 2 con voi thì 1 con có thêm 1 Đội trưởng chỉ huy, hợp thành 1 đội.

Một vệ Tượng binh gồm 200 con voi đều đều tiến bước, diễu hành qua quảng trường, mỗi bước chân đều khiến mặt đất rung rinh chấn động.

Tượng binh chính là khắc tinh của kỵ binh.

Nếu cả 2 binh chủng cùng xung trận thì giống như dùng xe tăng đụng ô tô vậy, kỵ binh chắc chắn thảm bại.
Tiếp theo đó là Pháp sư binh chủng.

Bị Tượng binh chấn kinh không ít, và Pháp sư nước nào cũng có nên các sứ đoàn không lộ vẻ gì.

Chỉ đến khi Tế tự binh chủng xuất hiện, mới khiến bọn họ tiện mộ.

Trong quân đội mà có Tế tự hiệp trợ, sức chiến đấu tăng lên rất nhiều, đồng thời cũng sẽ giảm được một phần binh sĩ thương vong.

Có điều tiện mộ quy tiện mộ, Tế tự là chuyên thuộc binh chủng của Thần Thánh quốc độ, bọn họ muốn thành lập cũng không được.

Chỉ duy nhất Man tộc do có hiệp nghị với Thần Thánh quốc độ, nên đã bắt đầu gửi tộc nhân đến Thần Miếu học Tế tự thuật, và xây dựng được một lực lượng nhỏ Tế tự binh chủng trong quân đội.

Kinh Man chiến tranh ở đất Phần Dương, về sau này Man tộc có cho Tế tự binh chủng tham chiến, nên lần này sứ đoàn Kinh triều đến Nguyên Đô, ngoài việc cùng Man tộc ký kết hòa ước, còn có ý định cùng Thần Thánh quốc độ ký kết hiệp nghị giống như Man tộc đã từng ký kết.
Sứ tiết của Đông Hải Liên minh nói :
- Quý quốc binh chủng tề toàn, thật đáng hâm mộ.
Bọn họ không hâm mộ sĩ binh thiện chiến, bởi quân đội Đông Hải Liên minh vốn nổi danh thiện chiến.

Chỉ có điều quân đội Thần Thánh quốc độ có vô số binh chủng, khi phối hợp hợp lý sẽ đạt được hiệu quả bất ngờ, nên mới khiến bọn họ tiện mộ.

Đương nhiên mỗi nước đều có đặc thù binh chủng riêng của nước mình, nhưng không có nhiều như Thần Thánh quốc độ mà thôi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận