Vương Mệnh


Lại nói, khi một người một lừa xuất hiện, Triệu Tiếu Thiên nhìn chiêu bài của gã cưỡi lừa, cười nhạt nói :
- Gã này có tự cao quá không ?
Thiên Lang mỉm cười nói :
- Thiên hạ rộng lớn, kỳ nhân dị sĩ không ít.
Triệu Tiếu Thiên không phục, chạy ra chặn gã lại, kêu lớn :
- Gã thầy bói kia.

Dậy mau.

Dậy bói cho ta một quẻ.
Những người khác cũng chạy ra, xúm quanh gã ta nhìn ngó chỉ trỏ.

Con lừa chở gã thầy bói đang đi chợt thấy đoàn nhân mã đông đảo liền ngửa cổ hý vang.

Gã thầy bói ra vẻ giật mình, đưa tay dụi mắt, rồi ngẩng đầu lên nhìn, thái độ đó trong mắt mọi người trông giả vô cùng.

Vừa nhìn thấy Thiên Lang, gã liền “ồ” lên một tiếng, giục lừa chạy nhanh lại, sau đó nhảy vội xuống đất, cười hề hề nói :
- Huynh đệ thân phận tôn quý, hồng quang mãn diện, anh khí sáng ngời, xem ra sắp có cơ hội phát đại tài.

Huynh đệ có muốn xem một quẻ không ? Bố Y Thần Toán ta lấy giá rẻ làm quen.
Triệu Tiếu Thiên hậm hực nói :
- Ngươi chạy đi đâu vậy.

Ta mới muốn xem quẻ nè.
Gã thầy bói quay lại nhìn họ Triệu, tủm tỉm cười nói :
- Huynh đệ không có hồng quang mà cũng chẳng có anh khí, thời vận cũng bình thường thôi.

Muốn xem quẻ thì hãy giao tiền, 10 đồng tệ một quẻ, già trẻ lớn bé đều đồng giá, không bớt một xu.
Triệu Tiếu Thiên hỏi :
- Thế ngươi vừa bảo với Thiên Lang huynh đệ lấy giá rẻ làm quen đó thì sao ?
Gã thầy bói ung dung nói :
- Bởi vì Thiên Lang huynh đệ hồng quang mãn diện, anh khí sáng ngời, thời vận rất tốt, cho nên ta lấy giá đặc biệt.
Thiên Lang mỉm cười hỏi :
- Bố Y huynh xưng hô thế nào ?
Gã thầy bói hấp háy mắt, cắm thanh tre treo chiêu bài xuống đất, rồi lấy từ trong hành trang ra chiếc quạt lông nhẹ nhàng phe phẩy.

Vì còn nghèo nên gã dùng quạt lông gà chứ không phải quạt lông công như Gia Cát Khổng Minh, nhưng dù sao cũng là quạt lông, gà hay công gì cũng thuộc cầm loại, lông nào cũng là lông thôi.

Gã vừa phe phẩy quạt vừa nói :
- Ta là Hoàng Thắng, ngoại hiệu Bố Y Thần Toán, chuyên nghề coi thời vận cho thiên hạ.
Một người hỏi :
- Bố Y đại ca cũng là ẩn tàng chức nghiệp hay sao vậy ? Thuộc môn phái nào vậy ?
Bố Y là tên nhân vật chính trong phim kiếm hiệp Bố Y Thần Toán.


Gã họ Hoàng đã đặt ngoại hiệu là Bố Y Thần Toán nên cũng hài lòng cách gọi như vậy.

Họ Hoàng cười nói :
- Môn phái gì đâu.

Ta là học viên của Tử Long Học Viện, được chân truyền của Phó Viện trưởng Hồ lão phu tử về môn thuật số.

Mọi người đừng xem thường Tử Long Học Viện nha.

Ở đó có rất nhiều ẩn tàng chức nghiệp, quan trọng là mọi người có cơ duyên hay không mà thôi.

Ta rất thích được làm quân sư, tay phe phẩy quạt, ngồi một chỗ mà nắm vận mệnh ba quân.

Người ta thường nói : quân sư thì phải thượng thông thiên văn, hạ đạt địa lý, biết được việc trăm năm trước và đoán được việc trăm năm sau.

Do vậy ta mới học thuật số, sau này sẽ chuyển chức thành mưu sĩ hình văn quan mà làm quân sư.
Văn quan có hai loại hình : nội chính hình và mưu sĩ hình.

Nội chính hình văn quan cần học chính trị để có thể trị lý lãnh địa.

Còn mưu sĩ hình có thể học thuật số, rồi sau này trở thành quân sư.

Thuật số, ngoài toán thuật (sơ cấp) tức thuật tính toán, từ tính toán những phép tính phức tạp cho đến tính toán thời vận; còn có thiên văn địa lý (trung cấp), kỳ môn trận pháp (cao cấp) với rất nhiều kỹ năng phù hợp với chức nghiệp quân sư.

Học thuật số mà làm thầy bói chỉ có thể xem là mới nhập môn.

Mọi người trầm trồ :
- Bố Y đại ca lợi hại nha.

Thượng thông thiên văn, hạ đạt địa lý, biết được việc trăm năm trước và đoán được việc trăm năm sau kia à.
Hoàng Thắng tủm tỉm cười nói :
- Đó là chung cực kỹ năng.

Còn kỹ năng của ta mới là sơ cấp thôi hà.
Gã kia lại hỏi :
- Vậy kỹ năng của đại ca làm được những gì ?
Hoàng Thắng gãi đầu nói :
- Ác.

Ta chỉ mới học được thuật xem thời vận và phúc duyên thôi hà.

Đẳng cấp của ta chưa cao, những kỹ năng cao siêu hơn ta chưa học được.
Mọi người đều nhận đồng với lời nói của gã.


Hiện giờ ai nấy đẳng cấp đều không cao, chỉ học được cơ bản kỹ năng.

Cả Thiên Lang cũng chỉ có một kỹ năng chiến đấu duy nhất –phong tiễn.

Đương nhiên trừ Triệu Tiếu Thiên ra.

Gã là thiếu tộc trưởng nên được ưu ái đặc biệt.
Có người lại hỏi :
- Thời vận và phúc duyên là gì vậy, tân thuộc tính hả ?
Hoàng Thắng đáp :
- Không.

Khi chúng ta tạo nhân vật thì đã có sẵn thời vận và phúc duyên, nhưng nó không phải là thuộc tính cố định mà thay đổi mỗi ngày.

Mỗi người đều có ngày hên và ngày xui.

Ngày hên thì thời vận cao, ngày xui thì thời vận thấp.

Chỉ số thời vận dao động từ 0 đến 100, ảnh hưởng đến hiệu suất đả quái bộc trang bị, tử vong rơi trang bị, hay xác suất gặp BOSS.

Có người thời vận là 0, ra đường trượt ngã đập đầu vào đá tử vong, toàn thân trang bị rơi ra hết.
Mọi người bật cười ồ.

Thiên Lang mỉm cười nói :
- Còn nếu thời vận là 100, có khi ra đường nhặt được bảo vật hay hoàng kim trang bị không chừng.
Hoàng Thắng cười nói :
- Phải.

Phải.

Chính là như thế.

Còn phúc duyên cũng nằm trong khoảng 0 đến 100, quyết định xác suất gặp đặc thù nhân vật, đặc thù sự kiện hay tiếp nhận nhiệm vụ.

Phúc duyên càng cao thì càng có nhiều khả năng nhận được ẩn tàng nhiệm vụ, đặc thù nhiệm vụ nha.
Triệu Tiếu Thiên bắt bẻ :
- Nếu chỉ số đó đã do hệ thống quy định thì chúng ta nhờ ngươi xem có ích gì, có thay đổi được gì đâu.
Hoàng Thắng tủm tỉm cười nói :
- Sao lại không ? Người ta nói phòng cháy hơn là chữa cháy.


Biết trước mà đề phòng vẫn tốt hơn chứ.

Nếu như hôm đó thời vận là 0 thì tránh ra đường để khỏi bị ngã đập đầu vào đá mà chết.

Hoặc như phúc duyên cao, nhận được ẩn tàng nhiệm vụ, nhưng khi đi hoàn thành lại nhằm ngay ngày xui, thời vận quá thấp thì nhiệm vụ có thể sẽ thất bại đó.
Mọi người gật đầu khen phải.

Thời vận đôi khi cũng quan trọng vô cùng.

Mọi người vẫn xem nó là một phần của thực lực.

Một gã trong bọn liền lấy ra 10 đồng tệ, ném cho họ Hoàng, nhanh nhảu nói :
- Mau xem cho ta một quẻ coi.
Hoàng Thắng bấm ngón tay tính toán mấy lượt, lắc đầu rồi lại lắc đầu.

Gã kia nóng ruột hỏi :
- Tính không ra hả ?
Hoàng Thắng xua tay, lấy từ trong hành trang ra một cái mai rùa, mò mẫm một hồi, rồi bỗng nhảy bật lên, kêu to :
- Quái nha.

Vị anh hùng này thời vận 0, phúc duyên 0, thật sự là cực phẩm trong cực phẩm nha.

Ngay cả sư phụ ta du lịch thiên hạ mấy chục năm cũng chỉ mới gặp được hai người như vậy.

Quả là cực phẩm xui xẻo nha.
Mọi người bật cười ồ.

Gã kia giận dữ kêu lên :
- Chán quá.

Hèn gì khi nãy phá hủy nhà kho trong thôn, ta bị mất đà, ngã vào đống phế liệu, mất gần hết ống máu.
Mọi người vừa cười vừa hỏi :
- Ngươi xui xẻo như vậy mà sao khi đánh nhau với bọn Thiên Long Bang không bị tử trận ?
Gã kia hậm hực nói :
- Ta có đánh nhau với bọn chúng đâu mà tử trận.

Thiên Lang đại ca phái ta canh giữ bọn tù binh mà.

Lúc đó ta còn bị một tên tù binh đá trúng, mất gần nửa ống máu.

Không biết hôm nay là ngày gì mà xui tận mạng như thế.
Mọi người bật cười ha hả.

Bị thôn dân đá trúng, mất gần nửa ống máu, có lẽ gã ta là người đầu tiên.

Phổ thông thôn dân đẳng cấp từ 0 đến 5, và hầu như không có khả năng công kích.

Đặc thù thôn dân ngoại lệ.

Triệu Tiếu Thiên thấy họ Hoàng xem quẻ cũng có vẻ linh, liền lấy ra 10 đồng tệ nhờ bói cho một quẻ.

Hoàng Thắng bấm tay tính toán, rồi nói :
- Vị anh hùng này hôm nay thời vận không tệ nha.

Thời vận 70, phúc duyên 46.

Chỉ tiếc phúc duyên không được 50, thật là đáng tiếc nha.
Cũng có mấy người thấy hứng thú, nhờ gã ta xem giúp, thành ra gã được một phen phát tiểu tài.

Loay hoay một lúc, thấy không còn ai nhờ xem nữa, gã chuyển sự chú ý sang Thiên Lang :
- Thiên Lang huynh đệ.

Có cần ta xem giúp cho một quẻ không ?
Thiên Lang mỉm cười nói :
- Bố Y huynh bảo ta hồng quang mãn diện, anh khí sáng ngời, thời vận chắc là không tệ rồi.

Không cần xem nữa.

Nếu có thể, mong Bố Y huynh chỉ giáo ta về việc phát đại tài.

Làm sao để phát đại tài, ta sẽ hậu tạ.
Hoàng Thắng phe phẩy quạt, ưỡn ngực, mắt nhìn trời, thần thái đầy vẻ cao nhân (học theo Gia Cát Khổng Minh trong phim Tam Quốc), thong thả nói :
- Không vấn đề gì.

Như đã hứa khi nãy, ta sẽ lấy giá rẻ làm quen.

Một kim tệ.
Mọi người kinh hãi nhìn nhau.

Một kim tệ nha.

Một quẻ mà lấy mấy triệu bạc nha.

Thiên Lang cười thầm, nghĩ ngợi giây lát rồi lấy một kim tệ đưa cho họ Hoàng.

Y tin rằng sự xuất hữu nhân, gã đã đòi giá cao như vậy hẳn phải có nguyên nhân trong đó.

Hoàng Thắng nhận lấy kim tệ, tủm tỉm cười nói :
- Ta có một sách lược, huynh đệ làm theo tất sẽ phát đại tài.

Có khi những người ở đây cũng sẽ được nhờ.
Nói rồi gã ghé sát vào tai Thiên Lang, còn dùng quạt lông che lại (cho giống quân sư), thầm thì một lúc.

Thiên Lang gật đầu luôn luôn.

Sau đó, Thiên Lang quân đoàn tiếp tục bước chinh trình.

Mọi người mang theo chiến lợi phẩm, áp giải tù binh rầm rộ hướng về Ngân Long trại.

Đồng thời, Thiên Lang còn phái hai tiểu đội gồm hai mươi người đi thực hiện nhiệm vụ đặc biệt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận