Trong lòng tôi thoáng an ủi.
Không những được vãn ngày tiến cung, ba người chúng tôi lại quen biết nhau, sau này tiến cung có thể giúp đỡ nhau, không đến mức cô đơn tịch mịch.
Tôi và Lăng Dung đi làm lễ sắc phong, bắt đầu ở trong biệt viện.
Tuy rằng vẫn ở tại phủ Lại Bộ Thị Lang, nhưng chúng tôi bị ngăn cách với mọi người, bên ngoài là thị vệ trong cung được phái tới, còn bên trong là công công, cung nữ đến hầu hạ, nam tử khác cấm được vào.
Giáo dẫn cô cô dạy chúng tôi lễ nghi, chờ đến ngày 15 tháng 9 tiến cung.
Quy củ sắc phong khá chặt chẽ, trừ những cung nữ ở bên cạnh hầu hạ, ngay cả phụ thân và ca ca muốn gặp tôi cũng phải nói chuyện qua mành che.
Mẹ và các muội muội được gặp một ngày 1 lần, nhưng phải theo lễ nghĩa cấp bậc thỉnh an tôi.
Lăng Dung và tôi đều là phi tần, có thể gặp nhau thường xuyên.
Xem ra chỉ có Lăng Dung dễ chịu hơn tôi.
Muội ấy không có người thân bên cạnh, không cần trơ mắt nhìn người nhà mình hành lễ với mình.
Phong hào " Hoàn quý nhân" tượng trưng cho tôi đã là người của thiên tử, tuy rằng là phi tần bậc thấp.
Nhưng cha mẹ huynh muội cũng phải quỳ xuống thỉnh an với tôi.
Mỗi lần nhìn phụ thân quỳ gối, trong miệng kính cẩn đọc: " Hoàn quý nhân cát tường, quý nhân tiểu chủ phúc thọ an khang." Sau đó cúi xuống nhìn đất, không dám nhìn tôi, trong lòng tôi thật khó chịu.
Như thế vài lần, tôi không thấy phụ thân đến nữa, chỉ có Ngọc Diêu và Ngọc Phiêu thay phụ thân đến hỏi thăm tôi, cũng nào cha cũng nhờ các muội í dặn tôi chú ý đến sức khoẻ.
Từ sáng sớm mỗi ngày tôi và Lăng Dung được Phương Nhược cô cô giảng giải quy củ trong cung, buổi trưa nghỉ ngơi, buổi chiều lại học lễ tiết, đứng thẳng, đi đường, thỉnh ăn, tư thế chờ ăn cơm.
Tôi và Lăng Dung học khá nhanh.
Thời gian rảnh rỗi thì được nghe Phương Nhược cô cô kể chuyện trong cung.
Hoá ra cô cô là cung nữ bên cạnh thái hậu, tính tình ngay thẳng, là một thị hầu cực kì chu đáo.
Phương Nhược ít đề cập đến chuyện trong cung, dần dần sớm chiều ở chung, tuy chỉ nói qua, tôi cũng hiểu tình hình trong cung như nào rồi.
Hoàng Thượng Huyền lăng năm nay 26 tuổi, năm 12 tuổi đã lấy vợ, người đó chính là cháu họ của Đương Kim Thái hậu – Chu Nhu Tắc.
Mặc dù Hoàng Hậu lớn hơn Hoàng Thượng 2 tuổi, nhưng là người đoan trang thanh tao lịch sự, lúc bấy giờ Hoàng Hậu được xưng là "Uyển ế có phụ đức, mỹ ánh tiêu phòng", cùng Hoàng Thượng nâng khăn sửa túi, rất ân ái, cũng rất được lòng người trong Hậu cung.
Ai ngờ năm năm sau, Hoàng Hậu khó sinh đã băng hà, ngay cả tiểu hoàng tử cũng không bảo vệ được.
Hoàng Thượng đau lòng rất nhiều, đặt hiệu cho nàng là " Thuần Nguyên Hoàng Hậu".
Vì tưởng nhớ thê tử, ngài lập muội muội của Hoàng Hậu là Chu Nghi Tu làm Hoàng Hậu, mặc dù đương kim hoàng hậu không phải là quốc sắc, nhưng rất hiền lương.
Hoàng Thượng đối với nàng ấy có kính trọng.
Vì Hoàng Thượng còn trẻ, lúc Hoàng hậu Thuần Nguyên băng hà, khó tránh khỏi các phi tần khác tranh giành sự sủng ái của Hoàng Thượng.
Hiện giờ, người được sủng ái nhất chính là Hoa Phi họ Mộ Dung Thế Lan của Mật Tú Cung.Truyền thuyết nói nàng ta cũng khá khuynh thành, biết tạo niềm vui cho Hoàng Thượng, trong cung không ai dám đối địch với nàng, chứ đừng nói là các phi tần khác, ngay cả Hoàng Hậu cũng phải nhường nàng ta mấy phần.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...