VƯƠNG GIA,VƯƠNG PHI ĐÒI ĐỐT PHỦ
* Tiểu Phấn: Sao ngươi cứ đi theo ta hoài thế? (thái độ vô cùng bực tức)
* A Tịnh: Tôi không theo cô, tôi đang tìm vương gia!
* Tiểu Phấn: Ngươi là thị vệ luôn kề cận ngài ấy vậy mà không biết vương gia đang ở đâu.
* A Tịnh: Tối hôm qua ta bận xử lý công vụ rời đi đến gần sáng trở về thì không thấy ngài ấy đâu, tìm khắp mọi nơi không thấy chỉ còn phòng ngủ là chưa đi qua.
* Tiểu Phấn: Bây giờ nơi đó là chỗ của vương phi sao vương gia ở đó được!
Trong phòng ngủ thì gia đình ba người đang ôm nhau ngủ vô cùng ngon không biết ngoài kia gà bay, chó chạy như một cái chợ.
* Khánh công công: Thái tử, thái tử ơi! Hu hu! (khóc tràn cả dòng sông)
* Cung nữ: Thái tử, thái tử, người đâu rồi!
* Hoàng hậu: Có chuyện gì mà mới sáng sớm đã ồn ào thế?
* Cung nữ: Thưa nương nương, Khánh công công không tìm thấy thái tử đâu hết!
* Hoàng hậu: Gọi Khánh công công vào đây!
Khánh công công bước vào cùng gương mặt lờ đờ, quần áo không được chỉnh tế, đôi mắt thì sâu hút vô trong, tay cầm một cái khăn tay thấm nước mắt.
* Khánh công công: Thưa hoàng hậu nương nương, thần làm việc thất trách để bị lạc thái tử, xin nương nương trách tội! (quỳ sát đất)
* Hoàng hậu: Đỡ Khánh công công đứng dậy!
* Cung nữ: Vâng ạ, Khánh công công đứng lên đi!
* Hoàng hậu: Đây là tờ giấy Minh nhi để lại, Khánh công công chưa xem rõ ngọn ngành đã làm rối lên!
* Khánh công công: Giấy! (nhận giấy từ cung nữ) “ Minh nhi qua chỗ vương phi ngủ”
* Hoàng hậu: Công công về nghỉ ngơi đi, trời vẫn chưa sáng hẳn ông đã có tuổi rồi với lại Minh nhi nó hiểu rõ việc mình làm nên đừng chăm bẵm nó quá!
* Khánh công công: Vâng, thần xin lui về nghĩ ạ!
Sau một lúc hai bên lời qua tiếng lại không ai tin ai, cả hai người quyết đi đến phòng ngủ vương gia để xác minh mọi chuyện.
* Tiểu Phấn: Sao vương gia lại ngủ trong đây?
* A Tịnh: Đây là phòng của ngài ấy mà!
* Tiểu Phấn: Nhưng hôm qua chính miệng vương gia nói sẽ ở bên thư phòng!
* A Tú: Đơn giản là bên thư phòng không có vương phi!!! (nói như đúng rồi)
A Tú từ đâu xuất hiện làm hai người đang nhìn trộm giật bắn cả người.
* A Tịnh: Sao đệ lại ở đây?
* A Tú: Đệ đi đem một ít sổ sách đến thư phòng, công việc vô cùng chính đáng còn hai người mới tờ mờ sáng mà đứng đây rình mò vương gia, ngài ấy mà biết được là phạt hai người mà phạt nặng luôn đấy, lần đầu đệ nhất thị vệ A Tịnh cùng cung nữ nhất phẩm trong cung bị phạt tin này mà loan ra chắc chấn động lắm luôn!
* Tiểu Phấn: (vội lấy tay bịt miệng A Tú) Suỵt!
* A Tịnh: Ta chỉ đi thực hiện nhiệm vụ! Ta đi đây!
* Tiểu Phấn: Ta cũng đi hái lá trà!
* A Tú: Đi hết rồi mình đứng đây để bị phạt sao, mình cũng đi thôi!
Bên ngoài như thế nào thì kệ trong đây vẫn vô cùng ấm áp, bánh bao nhỏ nằm trong cùng, ở giữa là Lam Ninh và tất nhiên nằm ngoài cùng là Đằng Cảnh. Suốt cả đêm bánh bao nhỏ ôm Lam Ninh ngủ say đến gần sáng thì xoay người vào trong ôm lấy cái chăn của mình, bất chợt Lam Ninh xoay ra đưa chân gác lên người Đằng Cảnh chắc cô ấy tưởng đây là cái gối ôm, còn cái người bất chợt thành cái gối thì đưa tay lên sờ mặt Lam Ninh.
* Đằng Cảnh suy nghĩ: Cái dáng ngủ không bao giờ sửa được nhưng ta là phu quân nàng ta cho phép nàng gác đấy!
Sau đó Đằng Cảnh vòng tay qua ôm Lam Ninh ngủ say sưa, chưa bao giờ Đằng Cảnh có giấc ngủ ngon như thế một cảm giác an tâm, không lo lắng về bất cứ điều gì cứ thế ôm và ngủ thôi.
Bên phòng tiểu Trúc đang ngủ ngon bỗng bất chợt có một bóng đen vụt qua cùng một làn khói khiến tiểu Trúc nằm bất động và bị bóng đen đó mang đi.
- A Tú: Mình là một người chăm chỉ, vương gia giao việc nào mình sẽ xuất sắc hoàn thành, không lơ là, không chậm trễ! (đây là một bài hát với sự sáng tác và trình bày: A Tú)
* Binh lính: Thị vệ A Tú sáng nay tràn đầy năng lượng nhỉ!
* A Tú: Ta lúc nào cũng tràn đầy năng lượng! (vô cùng tự tin)
* Binh lính: Huynh tiếp tục làm việc chúng tôi đi tuần tra đây!
* A Tú: Chào!
Toàn bộ văn thư của vương gia đã sắp xếp xong vì những ngày kế vương gia cũng sẽ không thượng triều nên A Tú phải chuẩn bị tất cả cho vương gia xem, vừa chuẩn bị các thông tin để A Hoang biết còn giúp vương gia xử lý việc triều chính, A Tú đang rất bận.
* A Tú: Khà, cuối cùng cũng hoàn thành, lâu rồi mới làm lại công việc này nhìn đống giấy mà muốn chống mặt thật. Bây giờ chắc con nhỏ đó dậy rồi qua chỗ chú bếp lấy đồ ăn sáng, tối hôm qua nói là thèm ăn trái cây, uống sữa dê còn bánh bao chay nữa sao mà ăn nhiều thế không biết bụng chứa hết không!!!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...