Vương Gia, Vương Phi Muốn Cưới Thêm Người Khác
Nghe vậy, đám người Mạc Kỳ Diễn càng ngạc nhiên nhìn Lăng Tuyết Mạn, tim hơi đập mạnh, có chút mờ mịt, còn có một loại cảm giác nói không rõ ràng.
Tam Vương gia Mạc Kỳ Minh vốn lạnh lùng, cũng hơi giật mình nhưng rất nhanh liền nghiêng đầu, vẫn lãnh đạm làm người ta không dám tới gần.
Công chúa Nhã Phi nhìn Lăng Tuyết Mạn giật mình, cẩn thận hỏi" "Tẩu nói thật sao? Tứ ca..."
"Ừ, chàng sẽ vĩnh viễn sống ở trong lòng những người thương chàng." Lăng Tuyết Mạn mỉm cười, đem bi ai của bản thân phó cho nụ cười này. Nàng phải kiên cường tìm kiếm hạnh phúc thuộc về mình.
"Ta hiểu. Tứ tẩu, cám ơn tẩu!" Công chúa Nhã Phi gật đầu lộ ra một chút tươi cười thật lòng.
Năm huynh đệ thay nhau túc trực bên linh cữu mãi đến đêm. Công chúa Nhã Phi về cung, Lăng Tuyết Mạn cùng Mạc Ly Hiên cũng được an bài trở về phòng nghỉ ngơi.
Một đêm này bình yên vô sự.
Lăng Tuyết Mạn bởi vì nghĩ thông suốt, ngủ rất say.
Chính là nha hoàn chỉ đổi drap giường, chưa đổi chăn, khiến cho nàng ở trong chăn nghe đến một mùi đàn hương nhè nhẹ. Nàng không biết mùi này là của Tứ Vương gia hay là của nam nhân đáng chết kia!
Không được, ngày mai phải kêu nha hoàn đổi chăn. Hai nam nhân này đều đáng chết!
Hừng đông, quản gia thông qua đường hầm bí mật trong thư phòng Mạc Kỳ Hàn tới Hương Đàn Cư.
"Bẩm chủ tử, nô tài đã làm theo chủ tử phân phó!"
"Uống rồi sao?" Mạc Kỳ Hàn nhấp trà, hỏi không có biểu cảm.
Quản gia trả lời: "Vâng. Nô tài nhìn Vương phi uống hết. Mặt khác đã sai Xuân Đường Thu Nguyệt đến bên cạnh Vương phi."
Mạc Kỳ Hàn lạnh nhạt nói: "Ừ. Thời gian này không được làm khó nàng. Nhưng mọi cử động của nàng, ngươi phải theo sát, hiểu chưa?"
"Vâng, chủ tử! Nhưng Vương phi có nhiều bất kính với chủ tử, nô tài phán đoán Vương phi là làm bộ. Nếu là làm bộ, Lăng Bắc Nguyên phái quân cờ này tới có mục đích gì? Là tới thử chủ tử sao? Còn nếu như là thật, để tránh Vương phi..."
Quản gia ngừng lại, dè dặt cẩn trọng nhìn Mạc Kỳ Hàn. Mặt Mạc Kỳ Hàn vẫn không chút thay đổi, chính là ngón trỏ cùng ngón giữa gõ trên mặt bàn, phát ra tiếng vang rất nhỏ. Lông mày cau trong chốc lát, nói: "Sao? Tư Khuynh, ngươi cho là khả năng nào lớn hơn?"
"Hồi chủ tử, nô tài được tin buổi sáng ngày xuất giá, Vương phi từng giả ngây giả dại không muốn lên kiệu hoa, nổi lên xung đột với Lăng Bắc Nguyên. Về sau ở nửa đường biết chủ tử đã qua đời, Vương phi kích động muốn đi về Lăng gia. Nô tài lại quan sát mỗi tiếng nói cử động của Vương phi hai ngày này, cảm giác không giống như là làm bộ. Nhưng sự việc này trước khi không biết rõ ràng, nô tài không dám kết luận!"
Mạc Kỳ Hàn yên lặng thật lâu, sau đó môi mỏng khẽ mở nói: "Nếu như nha đầu kia thật sự là do Lăng Bắc Nguyên phái tới nằm vùng, tâm cơ quả nhiên không phải tầm thường. Hừ! Có thể làm Nhị ca cùng Ngũ đệ mở miệng nói chuyện vì nàng, không đơn giản!"
"Chủ tử muốn thử Vương phi sao?" Quản gia ngước mắt hỏi.
Mạc Kỳ Hàn trầm ngâm nói: "Ngươi lui đi. Trước không được nhổ cỏ động rắn, không được làm bất cứ chuyện gì. Bổn vương đều có chủ trương. Ngươi tiếp tục theo dõi kỹ Lăng gia là tốt rồi!"
"Vâng, chủ tử! Nô tài cáo lui!"
Thân ảnh đến gần cửa sổ, con ngươi đen thâm thúy u ám.
"Lăng Tuyết Mạn, ngươi tốt nhất chớ đấu cùng bổn vương. Bằng không, mặc dù ngươi là nữ nhân của bổn vương, bổn vương cũng sẽ không tha ngươi!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...