Lúc Tinh Uyên hợp nhất hai nước, cục thế toàn bộ đại lục liền lập tức biến đổi.
Cùng lúc đó, Tần Mục đã chiếm được Hàn Linh cũng lập tức tuyên bố trở thành nước phụ thuộc của Minh Quốc.
Khi tin tức này truyền ra, dân chúng Hàn Linh đều phản kháng, bọn họ hoàn toàn không đồng ý để quốc gia của mình trở thành nước phụ thuộc vào bất kì một quốc gia nào, nhất là Minh Quốc! Lúc không có Minh Quốc, bọn họ là quốc gia lớn mạnh nhất trong tứ quốc! Là một nước đã từng vô cùng mạnh mẽ, dân chúng làm sao có thể chấp nhận việc bị trở thành quốc gia phụ thuộc vào nước khác?
Phản kháng, biểu tình, phân tranh ở các nơi cũng bộc phát ra, dân chúng đều đang kháng nghị quyết định của Tần Mục, bọn họ có thể không để ý đế vương là ai, thế nhưng không thể không quan tâm vận mệnh của đất nước họ! Có thế, càng ngày càng nhiều người cảm thấy chí ít vào lúc chiến thần Tần Triệt làm đế vương, dù Minh Quốc có mạnh hơn, cũng vẫn phải kiêng kỵ Hàn Linh, chưa bao giờ chủ động khiêu khích họ, hiện tại đến phiên Tần Mục trở thành đế vương, lại trực tiếp chạy đi làm người hầu của người ta? Chuyện này làm sao có thể không phẫn nộ kia chứ? Thêm vào trước đó bạo động vừa lắng lại không lâu, thương vong thảm trọng, bách tính trôi dạt khắp nơi, rất nhiều nạn dân điên cuồng tràn vào các thành trấn cướp phá dẫn đến một vòng tai họa mới, tai họa này lại không phải là tạm thời, nếu ngay từ đầu không xử lý chuyện này đúng cách liền sẽ tạo thành mầm họa.
Mà mầm họa lớn nhấ chính là Quốc Pháp bắt đầu bị giẫm đạp, ở trong loạn thế, gϊếŧ người phóng hỏa tựa hồ cũng trở thành chuyện được cho phép, nhất là bên ngoài cũng không được nắm giữ lực lượng quân sự mạnh mẽ, có thể trong thời gian ngắn nhất khống chế được những bạo dân kia như Vũ Châu thành.
Những bạo dân kia đều không sợ chết không sợ đau chẳng khác nào ma quỷ, trắng trợn phá hoại phần lớn thành trấn, vì thế người chết nhiều vô số kể.
Khắp nơi đều là tiếng kêu than vang trời dậy đất, vải tang treo đầy theo gió lay động.
Vì người chết quá nhiều, ngay cả mộ địa mai táng cũng không đủ, thi thể không có người nhận đều bị tùy ý ném vào bãi tha ma, không khí bi thương đậm đặc bao phủ mỗi người, ở dưới tình huống như vậy, đế vương của họ không những không phái người đến cứu trợ thiên tai, lại còn tuyên cáo quy thuận thành nước lệ thuộc một quốc gia khác! Đây quả thực là chuyện không thể tưởng tượng nổi! Mọi người làm sao có thể chấp nhận cho được!
Dân chúng phản kháng, nhưng Minh Quốc lập tức phái quân đội chạy đến biên cảnh viện trợ quân đội Hàn Linh, giúp đỡ bọn họ cũng rắn trấn áp bách tính phản kháng, nếu dám không nghe lời, liền bắt mấy cái kẻ cầm đầu xử tử, những kẻ nhát gan sợ phiền phức còn lại, dĩ nhiên sẽ không dám lỗ mãng.
Rất nhanh, phần lớn những nơi xảy ra bạo động đều bị trấn áp lại, những nơi còn lại cũng chỉ là trò đùa trẻ con, chẳng thể tạo nên sóng gió gì, dĩ nhiên là không cần mất công đi quản.
Cách dùng võ lực trấn áp thô bạo như vậy, tự nhiên là không thể nào có được lòng dân, Tần Mục làm sao lại không biết? Hắn biết tất cả, còn biết vô cùng rõ ràng! Thế nhưng hắn không có cách nào!
Tần Mục hất đổ mọi thự trên mặt bàn xuống đất, sắc mặt biến ảo không ngừng đứng ở nơi đó, ngay cả thái giám thiếp thân bên cạnh cũng không dám nói chuyện.
Tần Mục xoa thái dương, nói: "Nói đi."
Tùy tùng quỳ gối dưới đất run rẩy nói: "Hồi, hồi bẩm Hoàng Thượng, dân, dân gian đang lan truyền tin đồn hô hào đòi Tần Vương một lần nữa đăng cơ, nhưng, nhưng thuộc hạ đã phái người đi điều tra, ngăn cản lời nói truyền ra rộng hơn."
"Ầm." Một cái chén trực tiếp đập tới.
"Phế phẩm! Lúc này mới đi ngăn cản lời đồn thì có tác dụng gì! Chẳng lẽ bọn chúng muốn kẻ tàn phế kia trở về thì hắn liền có thể trở về sao? Bây giờ hoàng vị là của trẫm, giang sơn này cũng là của trẫm! Tần Triệt hắn là cái rắm gì!"
"Dạ dạ dạ, Hoàng Thượng anh minh không ai địch nổi, Tần Vương làm sao có tư cách so sánh với ngài!"
Tần Mục hít sâu vào một hơi, nói: "Đi điều tra cho ta."
"Tra, tra, tra cái gì.."
"Phế phẩm! Tra tăm tích của tên nghiệt tử kia! Sau khi bắt được hắn lập tức mang về! Trẫm phải lăng trì xử tử hắn trước mặt tất cả mọi người!"
"Vâng! Hoàng Thượng!"
Sau khi cho mọi người lui xuống, Tần Mục đầy mặt uể oải ngồi lên chiếc ghế duy nhất còn hoàn hảo.
"Tần Triệt, ngươi đừng hòng đoạt lại hoàng vị này!"
* * * Hàn Linh quy thuận Minh Quốc, Tinh Uyên phát động chính biến, độc chiếm Côn Bằng, Nữ Hoàng Trì Tư của Côn Bằng tung tích không rõ, hai nước Thanh Nguyên Côn Bằng sáp nhập làm một, đổi quốc hiệu vì là Duy Nguyên, Tinh Uyên là Đại đế kế nhiệm.
Nhiều sự kiện trọng đại phát sinh, làm cho dân chúng sau cơn khiếp sợ cũng dần trở nên chết lặng, tựa hồ mỗi người cũng cảm nhận được điềm báo mưa gió sắp đổ xuống, dồn dập bắt đầu tìm kiếm nơi an ổn để cư ngụ, hoặc là thoái ẩn sơn lâm, mà lúc này Vân Hỏa bị cô lập lại trở thành thịt mỡ trong mắt hai nước khác.
Lúc mọi người đều đang đây suy đoán xem Vân Hỏa sẽ bị phương nào chiếm đoạt, tái ngoại vẫn bị mọi người lãng quên lại xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Một nhóm lớn quân đội thần bí từ tái ngoại đi ra, tiến thẳng về phía Vân Hỏa, lúc mới bắt đầu, ai cũng không để đám người dã man này vào trong mắt, thế nhưng sau khi nhiều đám người đi dò xét đều bị đánh bại, từ từ đã có người hiểu ra, không thể khinh thường đám người này!
Càng khủng bố là, những người này lại hiểu được yêu thuật! Là yêu thuật chân chính! Bọn họ có thể hô phong hoán vũ, mỗi lần chiến đấu nhất định sẽ nương theo tiếng sấm, còn chưa đấu võ, giữa bầu trời đã tụ tập lôi điện, chỉ bằng tiếng sét đánh kia đã đủ để khiến đối thủ sợ mất mật, còn chưa đánh nhau, khí thế đã thua, liền bị đánh bại dễ như bỡn! Người bình thường sao có thể từng chứng kiến trận chiến kiểu thế a! Bỗng dưng sét đánh, đây không phải là chuyện Lôi Công Điện Mẫu mới có thể làm ra sao? Đám người kia lại có thể sai khiến được Lôi Công Điện Mẫu? Chuyện như thế làm sao không khiến lòng người sợ hãi đây!
Thêm vào việc vũ khí của những người này tuy rất thô sơ, cũng không có trận pháp gì, có vẻ vô cùng lộn xộn, nhưng hết lần này tới lần khác tố chất thân thể họ lại cường hãn đến không chấp nhận nổi, từng kẻ đều không hổ là từ nơi dã man tới! Toàn thân đều là khí lực, có thể lấy một địch hai!
Dưới chứng ấy khả năng, liền làm cho danh tiếng của họ truyền bá ra ngoài, mà lúc Vân Hỏa chủ động phái người gặp mặt, một nhánh binh sĩ dã man liền trở thành quân đội biên ngoại của Vân Hỏa, cũng không trực thuộc quản lý của Vân Hỏa, nhưng lại trợ giúp Vân Hỏa chống đỡ công kích.
Đại quốc đầu tiên phát động công kích, chính là Minh Quốc, Minh Quốc phái một ít đội quân đi dò xét, còn chưa vượt qua được biên giới Vân Hỏa, đã bị đánh bại liểng xiểng, quân lính tan rã, ngay cả chạy trốn cũng trốn không thể.
Bởi vậy, không còn ai dám xem thường bộ lạc thần bí đến từ tái ngoại này, cũng càng ngày càng có nhiều người bắt đầu đi tìm kiếm tái ngoại thần bí, đây là nói sau.
Nói tóm lại, Vân Hỏa yếu ớt nhất được tái ngoại bảo vệ, tạm thời tránh được vẫn mệnh bị chiếm lĩnh, hình thành cục diện ba nước quỷ dị như hiện tại.
Thế nhưng cục diện này đến lúc nào sẽ bị đánh vỡ, thì không một ai biết được.
Lúc này, một nhánh quân đội với nhân số không quá lớn âm thầm lặng lẽ xuất phát từ Vũ Châu thành.
Lần này, tuỳ tùng đi cùng Hàn Phỉ được nàng đắn đo suy nghĩ rất lâu, Vũ Châu thành là đại bản doanh của họ, nhất định phải lưu lại nhân thủ bảo hộ, tự nhiên không thể dốc hết toàn lực, nhưng lưu lại ai trông giữ lại chính là một vấn đề.
Hác lão bản cùng Khôi Nam vừa kết hôn, tân hôn của người ta, tự nhiên là không thể chia lìa..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...