Nhan Sắc Sắc khó hiểu nâng mắt nhìn lại, tay áo nam tử áo trắng bay lượn, thong thả bước tới, mắt mang theo nỗi lo lắng, cau mày, môi hơi cong, nhìn thấy Nhan Sắc Sắc, chút tái nhợt trên mặt cũng chuyển thành nét tươi cười, rất nhạt, rất nhẹ. Sở Ngạn ngơ ngác nhìn dáng vẻ Sở Dạ xuống ngựa, y từng một mực cho rằng Sở Dạ là con gái, mới trước đây thôi, rất nhiều hoàng tử đều lập lời thề lớn lên phải nên duyên với Sở Dạ, chậm rãi lớn lên mới tin tưởng Sở Dạ hoàn toàn là nam, không biết đã có bao nhiêu hoàng tử tan nát cõi lòng.
Đương nhiên, đây chỉ là một chuyện nhỏ trong hậu cung, chậm rãi trưởng thành, mới thấy buồn cười.
"Lục đệ, cuối cùng ta cũng hiểu được vì sao trước đây, các huynh đệ sẵn sàng vì đệ mà đánh nhau vỡ đầu, chảy máu." Nhớ tới chuyện này Sở Ngạn vẫn cảm thấy, lúc nhỏ là tốt nhất, anh em ở cùng nhau, chưa xảy ra nhiều lục đục, đơn thuần là hạnh phúc.
Sở Dạ mỉm cười, "Tự dưng nhắc lại chuyện còn nhỏ làm chi?"
Không hề mất vui, cũng không hề tức giận. Đó là chỗ lợi hại của Sở Dạ, có lẽ ngay cả sống chết, hắn cũng có thể nhẹ nhàng nói như đang bàn chuyện ngắm hoa.
"Chết ở trong tay đệ, coi như ta chết mà không uổng." Sở Ngạn cười với hắn, chậm rãi nhắm mắt lại.
Sở Dạ không hề cử động, đứng tại chỗ nhìn Nhan Sắc Sắc.
"Đừng giết hắn, được không?" Nhan Sắc Sắc rụt rè hỏi.
Sở Dạ không nói, hắn biết rõ tính cách đại ca hắn, tính tình táo bạo, nhưng cũng là kẻ trọng tình trọng nghĩa, hắn cũng không muốn giết y.
"Đại ca, đã bao giờ đệ nói muốn giết huynh chưa?" Sở Dạ hỏi lại.
Sở Ngạn mở to mắt sững sờ, huy động nhân lực nhiều như vậy không phải vì giết y? Y bắt cóc Vương phi của hắn mà hắn không hận? Vì để lấy được chứng cứ phạm tội của hắn, y đã giết nhiều người vô tội như vậy, hắn vẫn không hận y?
"Đại ca, huynh tin hay không cũng được, cưỡi con ngựa này chạy đi, đến sáng mai, phụ hoàng vào triều là có thể bình an vô sự." Sở Dạ đưa ngựa cho Sở Ngạn.
Sở Ngạn cũng không chút khách khí, cầm dây cương, lên ngựa phóng đi.
Hoàng đế không hề hạ chỉ giết Sở Ngạn, tất cả chẳng qua là phô trương thanh thế, Hoàng đế chỉ muốn tìm y có việc, tiếc là đã bị Sở Dạ biến thành Hoàng Thượng muốn giết y, nếu hôm sau vào triều mà y không đến, ông vua kia nhất định sẽ hoài nghi, không cần Sở Dạ phải nói, Hoàng đế sẽ không còn tin tưởng y nữa.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...