Vương Gia Phúc Hắc Sủng Vương Phi Xuyên Việt
“Tiểu thư người mau dậy đi” Đào Nhi gọi Tuyết Nhu dậy
”Ta muốn ngủ thêm chút nữa đừng có làm phiền ta” Tuyết Nhu nằm chùm kín chăn lại
”Tiểu thư à hôm nay chiến thần vương gia tới đó người mau dậy đi kẻo tí nữa người bị mắng đó” Lan Nhi đứng ở đầu giường kéo kéo chăn bông ra
”Đừng gọi nữa để im cho ta ngủ không ta trừ tiền lương tháng này của mỗi người bây giờ” Tuyết Nhu kéo chăn cuộn tròn người ngủ tiếp
”Tiểu thư, cháyyyy........nhà........rồi” Mai nhi hét to vào tai Tuyết Nhu
”A Aaaa cháy nhà rồi mau dập lửa đi” Tuyết Nhu Chạy khỏi ổ chăn êm ấm của mình ra ngoài,thì đúng lúc Đại Ca và Nam Cung Thần đang đi dạo vườn hoa của Thanh Nhã các do Tuyết Nhu trồng. Tuyết Nhu do không để ý đã xô phải Nam Cung Thần. Nam Cung Thần thấy Tuyết Nhu ngã thì vòng tay ôm eo của Tuyết
Nhu,thì đập vào mắt Nam Cung Thần là hai bẹo sữa trắng như tuyết nhìn chỉ muốn cắn một cái
”Khụ khụ khụ...” Đại ca Tuyết Nhu ho nhẹ cái nhắc nhở Nam Cung Thần và Tuyết Nhu. Tuyết Nhu đẩy Nam Cung Thần ra.
”Nhìn cái gì mà nhìn chưa nhìn thấy mỹ nữ ta bao giờ à” Tuyết Nhu mặt hất lên trời nói. Đại ca thì mặt đen như đáy nồi
”Ha ha ha ha” Nam Cung Thần ôm bụng cười Tuyết Nhu thấy vậy nhìn xuống cơ thể mình thấy mặc chiếc áo ngủ bằng lụa lộ nửa bẹ sữa
”A A A ai cho ngươi nhìn mắc mắt ra bây giờ” Tuyết Nhu hai tay ôm lấy người rồi chạy vào phòng của mình
”Vương gia thứ lỗi muội muội còn dại dột” Đại ca Tuyết Nhu Chắp tay xin lỗi Nam Cung Thần
”Không sao” Nam Cung Thần mặt lạnh lùng không thay đổi. Trong lòng thì cảm thấy tiểu thư này thật thú vị ( oa Tuyết Nhu đã được nam 9 chú ý rồi)
.........................
Ở đại sảnh
”lão phu kính vương gia một ly và thay mặt nữ nhi xin lỗi vương gia chuyện lúc sáng “ Tướng Quân nâng ly rượu lên uống
”Không sao bổn vương không trách “ Nam Cung Thần nâng ly rượu uống
”Vương gia mời người dùng bữa” Tướng Quân chỉ tay mời dùng bữa.
Nam Cung Thần gắp miếng đậu phụ cho vào miệng ăn nếm có vị thơm và thanh mát nhìn thấy Tuyết Nhu mặt mày cau còn đũa chọc chọc bát cơm
”Đậu phụ này ăn ngon thật sánh bằng bẹ sữa “ Nam Cung Thần nói Tuyết Nhu đang ăn miếng thịt thì bị nghẹn
”Vương gia đã quá khen rồi, đồ ăn trong phủ làm sao sánh bằng phủ của vương gia chứ” Phụ Thân Tuyết Nhu Cười rồi trả lời
”miếng thịt lợn này ăn ngon gần cổ mỹ nhân” Nam Cung Thần nói làm cho Tuyết Nhu ăn sặc cơm
”Nhu nhi, con không sao chứ” Mẫu thân Tuyết Nhu hỏi
”Nữ nhi không sao” Tuyết Nhu nhẹ nhàng trả lời
”Vương gia thứ lỗi cho lão phu không biết dạy nữ nhi để vương gia phải chê cười rồi” Phụ Thân Tuyết Nhu chấp tay nói
”Không sao. Không biết tiểu thư năm nay bao nhiêu tuổi” Nam Cung Thần hỏi Tuyết Nhu
”Vương gia, nữ nhi ta năm nay 15 tuổi đến tuổi cập kề sắp gả” Gia Gia Tuyết Nhu trả lời
”À thế không còn nhỏ nữa” Nam Cung Thần Trả lời
”Là” Phụ Thân Tuyết Nhu trả lời
”Như vậy là có thể lập gia đình rồi đâu phải nhỏ gì nữa” Nam Cung Thần lại nói làm cho mọi người phải lạnh sống lưng. Tuyết Nhu nhăn mày lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...