Vương Gia Ngốc, Vương Phi Phế Vật
Đoạn đường từ chỗ sứ giả phải băng qua một khu rừng.Mà theo kinh nghiệm xem phim lâu năm lúc này thế nào nhất định cũng sẽ xuất hiện một nhân vật vô cùng đặc biệt.ừm,chình hắn,lũ thích khách rảnh rỗi không co gì làm ngoài việc hành thích người khác,làm lỡ biết bao nhiêu chuyện đại sự.Ngồi trong xe ngựa nàng không ngừng lẩm bẩm cầu nguyện
-nam mô a di đà phật,xin cho con đừng gặp trúng bọn họ,amen...
Tiểu ngôc thấy nàng cứ lẩm bẩm như đồ tự kỷ thì vô cùng lo lắng
-Nương tử,nàng bệnh rồi sao,lẩm bẩm một mình như vậy khiến ta sợ lắm đó
Nàng bất động thanh sắc nhìn hắn sau đó tiếp tục công việc cầu nguyện của nàng.Bỗng ở ngoài vang lên hàng looatj tiếng xào xạc.Nghe thấy tiếng dộng nàng vội vén rèm xe nhìn ra.Không biết hoa đào ở đâu ra,bỗng đâu một cánh hoa đào đậu vào vai nàng.Nhìn lên trên,trên không trung một đám người sau một hồi bay liệng liền đáp xuống mặt đất.Duy chỉ có một người trong nhóm đó là không giống bọn họ một chút,đáp đất bằng mông.Sau đó hắn xuề xòa cười trừ
-Sơ suất nhất thời thôi,lỗi kỹ thuật thôi mà ha ha
Tiếp tục nàng lại nhìn lên chỗ cây tre,ngay lập tức khóe miệng nàng cứng ngắc.Một cậu nhóc vừa sợ hãi túm cành cây,vừa cầm giỏ hoa đào rắc.Bọn họ cũng đầu tư quá rồi đi!Khâm phục
P/s:mấy thím có muốn vừa đăng truyện vừa có đoản đọc không
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...