Vương Gia! Nàng Chính Là Của Trẫm
Nàng tuy say nhưng đầu óc vẫn rất là thanh tịnh . Mặt đỏ hồng quay sang nhìn mỹ nam ‘đầu vỡ ong ong’ thấy vẻ mặt y nhăn lại khiến ta nhìn vào đau lòng chết đi sống lại . Nàng tự hỏi ‘mình cải trang không tốt hay sao mà ai nhìn vào cũng biết là nữ nhân vậy nè’.
Vũ Tình tấu xong nhìn về phía hai nam nhân đang ‘mặt kề sát nhau’ . Nàng cư nhiên tự lui đi . Di Di đẩy y ra miệng cố chấp :
- Ta là … là … là … ừm là nam nhân a~
Y cười bất quá nụ cười rất yêu nghiệt Di Di lúc này chỉ muốn lấy đôi hài vứt vào mặt y lí nhí “Cười cái gì mà cười.”
Y thấy cái đèn lồng thì ngưng cười ôn nhu hỏi nàng :
- Nàng à không công tử đây chút nữa cũng thả lồng đèn mà đúng không ?
Rồi một lần nữa y áp sát vào nàng “Ta cùng đi với nàng” … Di Di ngây ngẩn không quên tham lam hít mùi của mỹ nam . Hắn thấy bộ dạng của nữ nhân này thật tức cười . Rõ là y chỉ cần nhìn qua đôi mắt là nhận ra nàng là nữ nhi ngay … Nhưng y sao có thể lại để ý đến nàng ? Trước giờ y đâu phải như vậy . Một mớ hỗn độn hiện lên trong đầu y … Cầm thỏi bạc đặt trên bàn nàng vội vàng nhanh chân theo đám đông . Theo phản xạ rất ‘tự nhiên’ nàng cũng lôi kéo cánh tay của y theo , miệng cười khúc khích đôi mắt linh động ngập nước động lòng người .
- Oa ~~ nhìn kìa , nhìn kìa .
Nàng chỉ ngón tay lên bầu trời , hắn không nhìn theo thon dài của nàng mà chỉ theo dõi nụ cười trên môi của nàng . Lúc này nàng chợt nhận ra cái gì đó không đúng , liếc mắt qua thấy ‘mỹ nam’ đang cầm đèn lồng của nàng chuẩn bị đốt , nàng yêu thích không muốn buông nha . Nhìn y cười một cái :
- Đếm tới ba thả nha , một .. hai … ba
Cả hai buông tay ra lồng đèn bay lên cao . Nàng mới thấy được đèn lồng của mình có hoa văn rất đặc biệt ‘phượng hoàng quấn nguyệt rồng quấn thực’
Từ lúc hai người thả đèn lồng có biết bao cặp mắt ngưỡng mộ ghen tị và khó hiểu .
Cảm nhận được ánh mắt dị thường hai bên vệ đường , nàng quay lại nhìn y hỏi :
- Anh tên gì ?
Y không có ý giấu nét cười “ Nàng không biết ngại à” nàng tròn xoe vô tội
- Ta tên Độc Hàn Lãnh Thiên , nàng có thể gọi ta là Thiên .
Nàng nhẩm tên hắn nhìn về phía xa xăm rồi lại thấy ánh mắt của mọi người nhìn nàng “Không đúng , có gì đó không ổn a~” y thấy vẻ mặt nàng hồng thuận rồi chuyển sang màu xanh rồi lại đỏ lên y nhấc tay khẽ chạm vào má nàng . Cảm nhận được hơi nóng bên má nàng mặt càng đỏ hơn .
Lại thấy ánh mắt của mấy người đứng gần họ nàng nghe loáng thoáng “Người nhìn mạnh mẽ soái như vậy mà lại … không thích nữa nhân , thật uổng” … Mặt nàng tái xanh quay lại hỏi ý :
- Thiên cho ta hỏi … Sao mọi người nhìn ta à chúng ta kì thị vậy ?
Đôi mắt khẽ u tối nhìn y . Y không nói gì chỉ cười , nàng nắm lấy tay áo y lắc tới lắc lui “Nói cho ta nghe đi mà nha Thiên” giọng nhỏ mang chút ủy khuất nũng nịu . Nàng thấy y không nói gì thì buông ống tay y ra đi lên trước chẳng thèm liếc y một cái . Y cảm thấy sự trống vắng tận đáy lòng , vội kéo tay nàng lại .
- Nàng biết nếu hai người cùng thả đèn ‘bồ bồ’ có nghĩa gì không ?
Nàng vô tội nhìn hắn cười yếu ớt , lắc đầu “Ta không biết” y nói tiếp :
- Hai người cùng thả ‘bồ bồ’ ắc có duyên có phận không thể tách rời .
Mặt nàng nghe lời này của y liền đỏ bừng lên “ A~~ nàng không biết thực sự không biết gì đâu nha … chỉ cùng mỹ nam thả lồng đen thôi mà” rồi nàng lại thắc mắc
- Nhưng ta thấy nhiều cặp cùng thả mà … sao mọi người chỉ nhìn vào ta thôi ?
Môi hắn không còn nén nổi nụ cười … Nàng ngây người “Đẹp a~” nàng hận không thể đè y xuống dằn xéo cái yêu nghiệt này .
- Vì nàng coi lại nàng xem .
Lúc này nàng nhận ra nàng bây giờ không phải là một ‘nữ nhân’ a … Bối rối thẹn thùng … ‘loạn’ nàng ngây ngốc … Mọi người cư nhiên nghĩ nàng đoạn tụ với Y nha .
Y kéo nàng ôm vào lòng mặc cho mọi người người thấy ‘kinh khủng’ tới cỡ nào … Biết bao nhiêu ‘mỹ nhân’ đang luyến tiếc a ~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...