Hàn kêu Phi Hổ đến phủ Thái Ủy để lấy bút tích của nàng đối chiếu nhưng đáng tiếc mọi đổ vật của nàng đã bị Ngô thị đem đi đốt sạch, một tờ cũng không sót lại, gần đây Phi Hổ lại điều tra ra Hoàng Thái Ủy có giữ lại bút tích của nàng, cho nên hắn mới nhân cơ hội đến dự tiệc mừng thọ của lão thái thái kêu Ủy Long di tim.
Mạc Thanh Hàn đề ủy Long lui xuống, hắn nhìn tờ giấy lại trầm ngâm, Bao nhiêu chứng cứ đưa ra khiến hắn không thể phủ nhận.
Hắn không dám tin vào suy đoán của mình, lại không thể không tin, nàng quả nhiên không phải là Hoàng Ngọc Nhi, linh hồn của nàng đã hoàn toàn bị thay đổi, từ khi nào? Có lẽ từ lúc nàng tỉnh dậy khắp kinh thành đều bàn tán xôn xao về chuyện của nhị tiểu thư phủ Thái Ủy, Hoàng Tuyết Nhu làm ra chuyện như vậy khiến mọi người không khỏi khinh bỉ, chế nhạo phủ Thái Ủy, Hoàng Thượng biết chuyện vô cùng thất vọng với Hoàng Thái Ủy, đồng thời thu binh quyền, giảng ông ta xuống quan tử phẩm Đô tổng tri.
Dạy con không nghiêm không nói lại còn làm trò trước mặt các bá quan vụ cao Ngũ vương gia hại danh tiết của nhị tiểu thư phủ Thái Ủy, Hoàng Thượng mặt rồng tức giận, vu oan giá họa cho hoàng thân quốc thích là tội gì, thu binh giảng chức ông ta đã là nề mặt ông ta nhiều năm có công.
Một Thái Ủy quyền cao chức trong lại bị biếm xuống hàng tổng từ phẩm điều này gây đả kích không nhỏ cho Hoàng Chi Nhân, ông ta nghe Hoàng Thượng nói xong lập tức ngất xỉu giữa triều, Hoàng Thượng phải lệnh thị vệ đưa ông ta về phủ.
Lân Lâu Các,
Ngày mười mỗi tháng Lân Lâu Các sẽ tụ họp mọi người một lần, hiện tại bên trong đã có mặt gần đủ người, bọn họ đang nói về chuyện của Hoàng Chí Nhân, mọi người nghe Ủy Long kể về sự việc hôm qua ai cũng bực tức thay các chủ nhà mình.
“Hoàng Tuyết Nhu này cũng quả vô liêm sỉ rồi." Vũ Diệp không nhịn được chửi một câu.
"Đúng vậy, các chủ mà nàng ta cũng dám hạ thủ đoạn, đúng là không tự lượng sức mình, cũng may các chủ chúng ta định lực lớn không bị nắng là mê hoặc Ủy Thiên cũng gật gù nói, tiếc là hôm qua hãn không đi theo các chủ nếu không hắn sẽ cho ả ta kích thích hơn.
Mọi người đang bàn tán thi Mạc Thanh Hàn bước vào theo sau còn có Mạc Thanh Vũ, Vương Thiên Tuyết cùng Vương Thiên Khải.
“Tham kiến các chủ, nhị các chủ, nhị phu nhân." Đám người cùng quỳ xuống hành lễ.
“Đứng lên đi." Mạc Thanh Hàn lên tiếng.
Tất cả mọi người đứng dậy ai về vị trí nấy, ở đây chỉ thiếu mỗi Trần Minh, hắn hiện tại còn đang nghiên cứu trận pháp, hắn còn nói không phải được sẽ không xuống núi.
Các người đang nói cái gì vậy?" Vương Thiên Tuyết đột nhiên lên tiếng, lúc đi vào nàng nghe mọi người nói về ngũ ca, cái gì mà bị nữ nhân mê hoặc.
“Nhị sư tẩu, tẩu không biết đầu, tối qua đại sư huynh bị nữ nhân gài bẫy" Ở đây cũng chỉ có Vũ Diệp mới dám lên tiếng nói.
Chuyện tối hôm qua chỉ có minh Vương Thiên Tuyết là không biết, mọi người ở đây ai cũng được chứng kiến hoặc nghe nói.
“Có chuyện này sao, là ai?" Vương Thiên Tuyết vô cùng kinh ngạc, ai lại có can đàm ra tay với ngũ ca.
“Chính là nhị tiểu thư phủ Thái Ủy, lại nói nàng ta cũng chính là nhị tỷ của Hoàng Ngọc Nhi, đúng là nữ nhí phủ Thái Ủy, người nào cũng vô liêm sỉ, thấy nam nhân là như sói đói.
Vũ Diệp nói, giọng nói có chức tức giận bất bình.
“Vũ Diệp, Hoàng Ngọc Nhi là phu nhân của bồn các chủ.
Mạc Thanh Hàn đột nhiên lạnh giọng nói.
Vũ Diệp nghe vậy lạnh cả người, đại sư huynh lại thừa nhận nàng ta sao, không chỉ có Vũ Diệp mà mọi người ở đây cũng kinh ngạc không kém, nhưng không ai nói gì.
“Đại sư huynh, nàng ta...!"Được rồi, bản chuyện chính đi." Mạc Thanh Hàn ngắt lời Vũ Diệp, không hiểu sao hắn không muốn nghe người khác nói xấu về nàng.
“Chuyện moi tim, Vũ Diệp, người nghĩ sao?" Chuyện này ta đã nghe nhị sư huynh nói rồi, quả thật trên đời này có một loại tà thuật có tên là Triệu Hoàn Hồn, loại tà thuật này dùng để triệu hoán linh hồn người chết dùng sức mạnh của họ để đạt nguyện vọng của mình." Vũ Diệp nghiêm túc nói.
"Triệu hoán linh hồn sao, làm sao có thể." Vương Tuấn Khải có chút khó tin hỏi
Vũ Diệp lại dõng dạc nói: "Có thể chỉ cần huynh lấy được một trăm quả tim của nam nhân hoặc nữ nhân, sau đó để mỗi quả tim ở giữa vòng tròn ma thuật, mỗi ngày niệm chủ, đủ bảy bảy bốn chín ngày trái tim sẽ biến thành linh khí, sau đó cần một người hấp thụ linh khí này, người này cũng là người có thể điều khiến những linh khí này" Người nào mới có thể hấp thụ mấy linh khí này
Mạc Thanh Vũ nhíu mày hỏi.
"Có ba điều kiện, thứ nhất người này phải sinh vào ngày bảy tháng bảy âm lịch, thứ hai người này phải có đủ oán khí, thứ ba người này phải hoán cốt."
Nghe đến ngày bảy tháng bảy trong đầu Mạc Thanh Hàn lại lóe lên một người.
“Nói vậy là Thiên Điện đang tiến hành tà thuật này sao? Bọn họ muốn làm gì?" Vương Thiên Tuyết nghi hoặc hỏi.
Vũ Diệp lại nói: "Chỉ cần có thể luyện thành tà thuật này liền có thể điều khiển linh hồn làm điều mình muốn, bao gồm náo động thiên hạ"
Nghe bốn từ náo động thiên hạ mọi người đều rét lạnh, tà thuật này đúng là hại nước hại dân, chưa luyện xong mà đã hại chết trăm người, luyện xong rồi không biết sẽ mất bao nhiều mạng người.
"Chúng ta phải tìm cách ngăn Thiên Diện lại, nếu không thiên hạ thật sự sẽ gặp họa.
Mạc Thanh Vũ âm trầm nói, “Trước mắt phải tìm ra chỗ ẩn nấp của Thiên Điện, dựa theo lời nói của Tiểu Diệp, kể từ khi bọn chúng lấy trái tim của Quận Vương đã hơn mười ngày rồi, chúng ta chỉ còn ba mươi mấy ngày nữa." Vương Thiên Tuyết nói.
Không ngờ Thiên Điện lại tà ác như vậy, bất chấp mạng người luyện loại tà thuật này.
"Hiện tại Trần Minh còn chưa tìm ra lối vào trận pháp, cứ như vậy e là sẽ không kịp." Vương Thiên Khải đột nhiên nói:
Mạc Thanh Hàn nãy giờ vẫn luôn trầm mặc chưa lên tiếng, Mạc Thanh Vũ nhìn hắn trầm tư, không biết ngũ ca suy nghĩ cái gì.
Thấy mọi người đều nhìn hắn, Mạc Thanh Hàn mới lên tiếng: “Trên giang hồ có một người tình thông trận pháp." “Huynh nói đến là Ám Cách sao?" Mạc Thanh Vũ nói.
“Đúng vậy." “Nhưng mà ông ta đã ẩn danh từ lâu rồi, chúng ta làm sao mà tìm thấy ông ta." Mạc Thanh Vũ lại nhíu mày nói, lại nói tìm thấy rồi làm sao mà thuyết phục ông ta "Đã có tin tức gì chưa?" Mạc Thanh Hàn nhìn Song
Miêu hỏi.
“Bắm các chủ, thuộc hạ đã điều tra được Ám Cách hiện đang sống ẩn dật trên núi Sơn Minh gần một thôn nhỏ huyện Cẩm Giang." Song Miêu chấp tay nói.
“Tốt, đem người mang về Ngũ vương phủ" Mạc Thanh Hàn nhàn nhạt nói.
"Sư huynh vậy có ổn hay không, chúng ta cần thuyết phục ông ta." Vũ Diệp nói.
Ảm Cách võ công không cao có thể trực tiếp bắt người về nhưng tính tình ông ta lại rất cổ quái, không ai có thể ép ông ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...