Vương Công Quý Tộc

“Anh làm gì?” Jaejoong cau mày, nhìn Yunho đang ở giữa hai chân mình, đã dần thanh tỉnh lại, đáng tiếc hắn còn chưa có giải phóng đâu.

“Em nói xem?” Vừa nói, tay vừa xoa xoa jae nhỏ, một tay dính đầy dịch thể của Jaejoong len vào cửa huyệt.

“Anh muốn đè tôi?” Jaejoong bán ngồi dậy, muốn đẩy Yunho ra, nhưng lại bị hắn đè ngược trở lại.

“Đương nhiên.” Một ngón tay cắm vào hoa huy*t.

“A…đau quá…” Jaejoong hét lên, phản kháng càng kịch liệt: “Cút ngay, rút ra.” Ánh mắt hung ác nhìn Yunho.

“Không phải do em quyết, không phải vừa mới thực hưởng thụ đó sao?” Nói xong, lại thêm một ngón tay len vào.

“Chết tiệt, quá chặt.” Nhịn không được tán thưởng một tiếng.

“Mẹ nó, anh bị điếc sao? Tôi bảo anh cút ra ngoài!” Jaejoong muốn lui ra sau, nhưng thắt lưng lại bị chế trụ, đáng giận, từ khi quen biết Jung Yunho tới giờ, cậu chưa từng một lần phản kháng thành công.


“Cút? Giải quyết trước rồi nói sau.” Yunho cúi xuống ngậm một quả hồng anh vào miệng, dùng sức hấp.

“A…đau….” Ngón tay trong hoa huy*t xoay tròng, Jaejoong còn chưa phục hồi lại từ trong đau đớn, hậu đình kích thích khiến cậu nằm phịch ra giường, bất tri bất giác, Yunho lại bỏ thêm một ngón tay vào, tay kia thì vẫn vuốt ve lên xuống jae nhỏ đáng yêu.

“A….dừng tay.” Jaejoong lắc lắc đầu, hai tay nắm chặt bả vai Yunho, lần này, Yunho thực nghe lời, dừng tay lại rút ra, nhéo nhéo hai quả cầu nhỏ, cúi người hôn lên đôi môi kiều diễm đỏ mọng.

“ngô…không cần…” vặn vẹo thân mình, muốn thoái khỏi khoái cảm do Yunho mang lại, ai ngờ vừa hé miệng, thành trì đã bị tiến công chiếm đóng. Yunho khẽ cắn cắn đầu lưỡi hương hoạt, đặt phân thân mình trước cửa huyệt, một phát đỉnh nhập hoa huy*t mới mở rộng không bao lâu.

“A…” Jaejoong đau nước mắt đều chảy ra “Không cần… Jung…Yunho…anh đi ra..ngoài…không…”

Yunho kỳ thật cũng không thấy thoải mái gì, hoa huy*t tuy đã được mở rộng nhưng so với cự vật trướng đại của hắn mà nói thì tiếp nhận vẫn có chút khó khăn.

Hiện tại thực tiến thoái lưỡng nan, vách tường nóng bỏng gắt gap hấp trụ phân thân hắn: “Jaejoong, thả lỏng…” Dục vọng khiến thanh âm Yunho càng thêm trầm thấp khàn khàn.

“Tôi không cần!” Jaejoong chảy lệ, mím môi, còn dùng lực gắt gao thít chặt hậu huyệt.


“A…” Yunho phát ra một tiếng rên rỉ, chết tiệt, lúc này còn cùng hắn đối đầu, hắn cảm giác phân thân mình sắp bùng nổ.

“Ngoan…nghe lời…bằng không em sẽ đau…” bất đắc dĩ Yunho cúi người, thổi thổi khí bên tai Jaejoong, liếm liếm vành tai mẫn cảm cùng cần cổ của cậu.

“Ân…” liền nhất rên rỉ, hạ thân phấn chấn, Yunho lập tức rút ra rồi lại đỉnh nhập thật sâu.

“A…” Jaejoong một ngụm cắn mạnh lên bả vai Yunho, khiến Yunho đang dục hỏa đốt người lại tăng thêm vài phần ***.

Nâng thắt lưng Jaejoong lên, Yunho trừu sáp liên tục.

“A a a…ngừng…” cảm giác đau đớn dần biến mất, khoái cảm tê dại cùng thỏa mãn chậm rãi lan tràn, Jaejoong không nghĩ chìm sâu vào khoái cảm tận cùng này, hai tay đẩy ra cái ôm của Yunho.

“A..ân…a…a….Jung Yunho…tôi muốn giết anh!” Lại ở bên vai kia cắn thêm cái nữa, dưới thân lại một lần một lần bị va chạm khiến dục vọng Jaejoong bốc lên, vẻ mặt cùng mị thái càng khiến cho lửa nóng của Yunho trướng lớn một vòng.

“Ân…không cần…” Jaejoong ách ở cổ họng, lúc này thân thể cậu hoàn toàn hưởng ứng hắn hoàn toàn tương phản với lời nói.

Hai chân bất giác vòng quanh thắt lưng tinh tráng của Yunho, ngón tay cào cấu trên lưng hắn để lại vài vệt đỏ ửng.

“A…a….” Yunho bị Jaejoong vô hình dụ hoặc kích thích cơ thể, đẩy ngã Jaejoong, hung hăng sáp nhập bí huyệt hồng nhạt, dịch ruột non bởi vì trừu sáp mãnh liệt mà chậm rãi chảy ra ẩm ướt cả ra giường, song cầu cùng cánh mông va chạm phát ra thanh âm ‘ba ba’ *** mỹ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui