Vương Bài Trốn Thê


Long Thuấn Quân nhìn qua cửa sổ trong suất thấy Phong Du Nhiên, trực tiếp đem mô-tơ Harley dừng trước quán cà phê, đẩy cửa rồi đi đến.
“Du Nhiên. . .”
Phong Du Nhiên hướng hắn khẽ mỉm cười, “Tại sao giờ lại tới?”
“Vốn nghĩ ghé công ty nhìn em một chút rồi đi, không nghĩ tới em lại đi ra ngoài.” Long Thuấn Quân tự nhiên ngồi lên thành ghế salon, thân mật vén tóc trên mặt cô ra sau tai.
“Không phải nói buổi tối cùng nhau ăn cơm sao? ” nàng đã sớm đã nói với hắn buổi trưa hôm nay không có thời gian theo hắn ăn cơm.
“Anh nhớ em” Bộ dạng hắn đẹp trai, khốc như vậy lại đi làm nũng, cô bị hắn chọc cười.
“Em không nhớ anh? ” Long Thuấn Quân ủy khuất nhìn Phong Du Nhiên, như thể chỉ cần cô nói không thì sẽ khóc cho cô xem.
Những người đối diện đều trợn ta mắt nhìn hai người đang biểu diễn tình thâm không coi ai ra gì, một người khốc như vậy lại hướng Du Nhiên làm nũng, cảm giác trước mắt có vô số ngôi sao chuyển động.

“Nhớ” Phong Du Nhiên vỗ tay của hắn cho có lệ, xoay người nhìn một đám nữ nhân đang ngây người “Đây là Long Thuấn Quân, bạn của ta.”
“Các ngươi hảo” Long Thuấn Quân biết ý vấn an mọi người.
“Bạn bè ?? ” Ngô Liên Nhi chất vấn, bộ dạng thân mật như vậy mà chỉ là bằng hữu thôi ?! Quỷ lừa gạt
~Long Thuấn Quân nghe Phong Du Nhiên giới thiệu trong lòng có chút bất mãn, tay vuốt ve lưng cô, thể hiện sự bất mãn của mình, nhưng không ở trước mặt bạn bè của cô nói. Rất thiện ý chào mọi người.
“Ha ha, ngươi muốn nghĩ sao thì nghĩ. Nhưng là hắn chính là bạn bè của ta! ” Phong Du Nhiên ngẩng đầu nhìn hướng Long Thuấn Quân, nhìn Du Nhiên cười nhạt làm cho hắn biết lời cô nói là nghiêm túc.
Nữ nhân này không có yêu hắn! Thậm chí ngay cả thích cũng không! Nhưng là tâm của hắn đã cho cô, nếu như cô rời đi, cũng sẽ mang tâm hắn đi.
Nhất định phải làm cho em yêu ta! Long Thuấn Quân âm thầm thề trong lòng.
“Long tiên sinh làm nghề gì? ” Ngô Liên Nhi đột nhiên hỏi.
Phong Du Nhiên sửng sốt, hình như chính cô cũng không biết. Nhưng nhìn bộ dạng hắn không giống người có nghề nghiệp.
Long Thuấn Quân thoải mái dời vị trí, đem Phong Du Nhiên ôm ngồi lên chân mình. Hài lòng cảm nhận được thân thể mềm mại của cô, tay nhẹ nhàng vòng qua eo, thỉnh thoảng ăn đậu hủ.
“Tôi? Tôi mở công ty bảo an.”
Phong Du Nhiên trừng mắt liếc hắn một cái, không cần nói cũng biết đám nữ nhân đối diện hiểu lầm thành cái dạng gì. Nhưng Du Nhiên là người thuộc chủ nghĩa hưởng lạc, so với ngồi trên ghế salon thì dựa vào Thuấn Long thoải mái hơn nhiều. Không có ý định di chuyển, chỉ khẽ nghiêng người lấy bánh ngọt đặt trên bàn. Long Thuấn Quân rất tự giác làm cái bàn nhỏ cho cô, đem bánh ngọt đặt trên bàn tay to của hắn.
Trong mắt Dương Tuệ Băng hiện lên tia hâm mộ, nam nhân này rất cưng chiều Phong Du Nhiên. Chưa từng gặp qua người đàn ông nào có thể vì một người phụ nữ làm những việc này.Tại sao chính mình không gặp được nam nhân tốt ?
“Công ty Bảo An ?” Ngô Liên Nhi nghiêng đầu suy nghĩ, hắn họ Long. Sau đó kinh ngạc chần chừ hỏi: “Tập đoàn bảo an Long thị?”
“Đúng a!” Long Thuấn Quân không để ý đáp trả, ánh mắt thủy chung không rời Du Nhiên, nhìn thấy khóe miệng của cô dính một ít Black Forest. Căn bản không để Du Nhiên phản ứng, lập tức hôn vào khóe miệng của cô. Nhân cơ hội hôn trộm thêm một cái.
Hắn không để ý nhưng không có nghĩa là người khác cũng không để ý!

Tập đoàn bảo an Long thị, công ty bảo an lớn nhất tại Hải Thành. Rất nhiều công ty lớn, nhà của các đại phú hào đều do bọn họ bảo vệ. Nghe nói chưa có một người nào mà họ bảo vệ bị tổn thương. Hơn nữa có tin tức, người đứng sau tập đoàn bảo an Long thị là người có thể khống chế các thế lực ở đất Hải Thành. Nam nhân này là lão bản của Long thị, như vậy hắn cũng chính là nhân vật lão đại ở nơi đây!
Tất cả mọi người nghĩ tới điều này, thật ra là muốn xem náo nhiệt, bầu không khí dễ dàng, lập tức trở nên yên lặng. Sợ không cẩn nhận chọc phải nam nhân này, không cần nghĩ cũng biết hậu quả là gì. Người bình thường nào có thể chân chính tiếp xúc với xã hội đên, lần này các nàng lại may mắn ngồi cùng với lão đại xã hội đen Hải Thành.
“Ăn no sao? ” Đem đĩa trống đặt lại lên bàn, mắt Thuấn Quân sáng quắc nhìn cô.
Không cần nghĩ Phong Du Nhiên cũng biết nam nhân này suy nghĩ cái gì, trong lòng khinh thường.
“Đây là buổi trưa, còn nửa giờ tụi em phải đi làm.”
“Không phải còn nửa giờ nữa sao?”
Lời này? Phong Du Nhiên cười mờ ám liếc nhìn hạ thân của hắn, ở bên tai hắn nhẹ nhàng nói.
“Anh nhanh như vậy?”
Nam nhân không chịu nổi khi nữ nhân của mình lại đi nghi vấn năng lực của mình! Ánh mắt Long Thuấn Quân khẽ nheo lại, rất mập mờ ở bên tai của cô nói.
“Tối nay, tự ngươi tới thử một chút là biết!”
“Ha ha”

Trong lòng năm nữ nhân ngồi đối diện có chút bất mãn, hai người kia từ đầu đến cuối đem bọn họ thành người trong suốt. Nhưng thân phận của nam nhân dù cho các nàng năm lá gan cũng không dám nói gì
“Đi thôi, thừa dịp còn nửa giờ, chúng ta đi dạo một chút!” Tay Long Thuấn Quân khẽ dùng lực đem Phong Du Nhiên bế lên rồi đặt xuống đất.
“Ừ.” Phong Du Nhiên suy nghĩ một hồi, cảm thấy còn nửa cái giờ có thể đi dạo một chút. “Tuệ Băng, có gì các ngươi về trước, ta trở lại sau.”
“Tốt. ” Tất cả mọi người hướng cô gật đầu
Long Thuấn Quân cũng hướng các nàng chào, liền kéo Du Nhiên đi ra ngoài.Chiếc mô tơ Harley vẫn được dựng trước quán cà phê, hai người bọn họ đi bộ trên đường giống như cặp tình nhân bình thường
Dương Tuệ Băng vẫn nhìn bọn họ, cho đến khi không thân ảnh của bọn họ mới thôi, mới, buồn bã ngồi tựa vào ghế salon.
Ngón tay Lâm Hân Nhi ưu nhã khấy nhẹ ly cà phê, trong mắt hiện lên tia không rõ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui