Vụng Trộm Với Anh Rể


Cô đứng dậy, vừa định mở miệng nói chuyện đã nghe được một người nói: “Sao vậy? Cậu thấy không khỏe ư?”Người nói chính là nam sinh vẫn luôn nhìn chằm chằm cô kia.

Lớn lên trắng nõn sạch sẽ, đeo một cặp kích viền bạc, mặt thư sinh tuấn tú, vẻ mặt quan tâm săn sóc.

Cô lắc đầu: “Mình ra ngoài một chút rồi sẽ về ngay.

”Dường như cậu ta không yên tâm để cô đi một mình, cũng đứng dậy đi chung.

Lâm Nhã càng khó chịu hơn nhưng đầu óc quá choáng váng.

Cô muốn lắc đầu xua tay nhưng vẫn bị nam sinh kia kéo tới cạnh cửa.

Là nam sinh kia kéo cửa ra giúp cô.


Không khí lạnh lẽo bên ngoài phòng bay thẳng vào.

Cô đi ra phía ngoài, lắc lư loạng choạng hai ba bước, còn chưa cắt đuôi được nam sinh cứ luôn mồm lải nhải phiền toái kia đã thoáng thấy một bóng người cực kỳ quen mắt.

Thoạt nhìn mặt mày người đàn ông vẫn thanh lãnh ưu việt như trước, anh mặc một bộ tây trang màu đen, hệt như hút đi tất cả bóng đen xung quanh mình, để chúng nó phụ trợ tôn làn da anh trở nên càng thêm trắng nõn.

Phảng phất như cách một hồ nước đầy sương mù, chỉ nháy mắt, ngay cả bóng dáng anh cô cũng không thể nhìn rõ.

Lâm Nhã ngàn vạn lần không nghĩ tới mình có thể gặp được anh rể ở chỗ này.

Tựa như có cảm ứng, tầm mắt cô mới vừa lạc qua đã thấy người đàn ông bỗng nghiêng mắt nhìn về phía bên này.


Cũng không biết có phải là do chột dạ hay không, cô cuống quít dời tầm mắt sang một bên.

“Nếu cậu khó chịu thật thì để mình đi nói với mọi người một tiếng, sau đó đưa cậu về trước?”Nam sinh bên cạnh còn đang tiếp tục nói.

Giọng nói này như cứu vớt cô, tầm mắt không chỗ đặt chân cuối cùng cũng tìm được bến đỗ, bầu không khí đang đọng lại cũng bị tiêu tán.

Cô quay đầu liếc qua: “Thật sự không sao, mình ra ngoài tìm một chỗ ngồi chút là được, cậu đi vào trước đi.

”Thật ra khi nhìn thấy anh rể đứng ở phía trước cô đã không muốn đi ra ngoài nữa.

Nhưng hiện tại nếu quay đầu đi trở về lại có vẻ càng quỷ dị hơn, hệt như cô đã làm ra chuyện gì trái với lương tâm vậy --- Tuy đúng là cô đã làm chuyện trái với lương tâm thật.

Khóe mắt liếc về vị trí ban đầu, không biết từ lúc nào bên cạnh anh rể đã có thêm hai ba ông chủ tây trang giày da, lực chú ý của anh cũng bị đám người mới tới hấp dẫn.

Cũng không biết bọn họ nói gì với nhau mà vẻ mặt của mấy ông chủ kia có vẻ hơi khó xử, cứ nói một câu lại phải cúi đầu khom lưng hai ba lần.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận