Dịch vụ của khách sạn này thực sự rất tiên tiến, thậm chí khi Thịnh Tuyền "đi công tác", anh tài xế này cũng có thể theo cô, đến cả vé máy bay đều được khách sạn hoàn trả.Lý do Thịnh Tuyền muốn chiêu mộ anh ấy là vì anh ấy thực sự là một tài xế rất chuyên nghiệp, không bao giờ nói nhiều, nhưng luôn sẵn sàng giúp đỡ khi cô cần.
Dù cô ăn bánh xèo trong xe, hay nghe những lời nói không bình thường của Vu Hướng Vãn về việc "mang người đến làm ấm giường cho cô", anh ấy đều không có phản ứng gì, chỉ im lặng lái xe của mình.Điều quan trọng nhất là khi Thịnh Tuyền thức dậy vào buổi sáng, cô mới biết cửa phòng của tài xế ở phía bên kia đã mở cả đêm.Điều này có nghĩa là chỉ cần có ai đến gần cửa phòng của cô, anh ấy sẽ biết ngay lập tức.Không ai yêu cầu, anh ấy tự nguyện làm thêm công việc của một vệ sĩ.Sau một thời gian sống chung, Thịnh Tuyền - người ban đầu không quen có một tài xế, đã hoàn toàn thay đổi suy nghĩ của mình.Và cô cũng nhận ra rằng, cô cần thêm vài người bên cạnh.
Rốt cuộc, đây không phải là kiếp trước, dù không nói đến tình hình hiện tại, ít nhất bên ngoài, cô cũng trông như một người giàu có.
Ngay cả khi không nói về công việc, an toàn cá nhân cũng cần có một sự bảo đảm.Tất nhiên, bây giờ cô chỉ nghĩ trong lòng, vì bây giờ cô vẫn có thể tận dụng tiền bạc từ hệ thống, có thể lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu.Thịnh Tuyền luôn giữ vấn đề này trong lòng.Điều quan trọng nhất bây giờ vẫn là Nhan Hồi.Anh là người được chọn, cũng là người hưởng lợi nhiều nhất của nhiệm vụ này, trong những ngày tới có tiếp tục "được lấy tiền" từ hệ thống hay giàu có hơn hay không, cũng đều phụ thuộc vào Nhan Hồi.Cuối cùng Nhan Hồi cũng đã đến.Anh không do dự lâu, mà chỉ đơn giản mang theo hai bộ quần áo, mua một vé ngồi chỗ cứng loại rẻ nhất, vì phải chuyển tàu giữa chừng suốt chuyến đi, nên cuối cùng anh phải mất tới 23 giờ mới đến được đây.Cuối cùng, vẫn là câu nói đó: Để tiết kiệm tiền thôi.Khi đến đoàn phim, khuôn mặt anh hiện rõ lên là sự mệt mỏi, nhưng anh vẫn cố gắng giữ một trạng thái tập trung nhất có thể.Chuyến đi dài không làm Nhan Hồi mất kiên nhẫn, bởi anh rất trân trọng cơ hội này.
Anh cũng hiểu rõ việc cống hiến hết mình không chắc sẽ nhận lại được một kết quả xứng đáng, nhưng một khi đã cống hiến, anh phải tìm mọi cách để cống hiến hết sức mình, cống hiến tất cả những nỗ lực của mình.Trên chuyến tàu, anh đã tận dụng thời gian đọc xong cuốn tiểu thuyết gốc của "Đường Đời".
Lần đầu tiên là để hiểu toàn bộ nội dung, từ lần thứ hai trở đi, anh bắt đầu suy luận, phân tích về vai Tần Hằng trong lòng anh, cũng như cách những nhân vật khác nhìn nhận về Tần Hằng.
Vào buổi tối, lúc có ít người đi vệ sinh, anh còn trốn trong đó, luyện tập biểu cảm trước gương hết lần này sang lần khác.Cuối cùng, Nhan Hồi cũng không rõ anh đến đây vì lý do gì, có lẽ là vì một chút hy vọng nhỏ nhoi đó.Nếu anh có thể nhận được vai này, cát-xê sẽ là một khoản tiền lớn.Hơn nữa, trong lòng anh luôn có một chút hy vọng, mặc dù nó khá mong manh.Tuy không phải lúc nào anh cũng có thể đạt được cuộc sống mà mình mong muốn.Nhưng nếu, nếu lỡ lần này thì sao…Đoàn phim lần này rất dễ nói chuyện, thậm chí còn gửi trước cả kịch bản cho anh, vì vậy hy vọng của anh lại lớn dần hơn một chút.Thật sự mà nói, trong suốt chuyến đi lần này, Nhan Hồi chẳng thể ngủ được bao nhiêu cả, đến lúc thϊếp đi cũng là do anh biết đã đến giờ mình cần phải ngủ nên mới ép buộc mình phải ngủ..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...