Vùng Đất Tự Do

Tài nói với vợ:

- Chúng ta vừa mới bổ nhiệm Adriel vào vị trí này chưa lâu đã cách chức anh ta. Mọi người, bao gồm cả Adriel, sẽ hiểu ngay rằng chúng ta đang bất mãn với người này, và bởi vì họ không biết chính xác động cơ cho hành động này là gì, tất sẽ dẫn đến đủ dạng lời đồn thổi. Có lẽ họ sẽ đồn rằng Adriel đã làm hỏng việc gì đó, hoặc người này có những mối quan hệ nguy hiểm nào đó, thậm chí có lẽ họ còn cho rằng Adriel đã bắt tay với địch. Những mối rạn nứt trong nội bộ sẽ xuất hiện và đó là điều tối kỵ với bất kỳ chính quyền nào.

Emily Hà đáp:

- Vâng, em hiểu. Em chỉ nêu ra quan điểm đó để tính dần dần mà thôi. Tất nhiên không thể thay đổi vị trí của Adriel ngay, nhưng nên tính trước, chờ một dịp thích hợp. Nếu Adriel chỉ là một nhân vật bình thường thì chẳng nói làm gì, nhưng anh ta là nhân tài có một không hai, càng tài năng thì sự dồn nén quyền lực vào tay người này càng trở nên đáng sợ.

Emily Hà nhớ đến điều gì, lại hỏi:

- Adriel đã gia nhập Dực Long như thế nào?


- Dực Long có bốn thế hệ lãnh đạo, thế hệ đầu tiên là anh và Aleksei, thế hệ thứ hai là Adriel, Abraham, Alexander, Augutus. Thế hệ thứ ba là Genesis. Logan và Ethan Kath còn vào muộn hơn nữa. Trong số các thế hệ sau thì Adriel chính là người gia nhập đầu tiên và khác với tất cả những người khác, anh ta chủ động tìm đến với chúng ta.

- Ồ. Nói vậy thì trong tất cả các thế hệ lãnh đạo cấp cao của Dực Long, Adriel là người duy nhất tự giới thiệu mình với anh?

- Có thể nói như vậy.

- Lúc đó chúng ta thậm chí còn chưa phải là Dực Long mà chỉ là Con Lợn Nái Sề, miễn cưỡng mới có thể xem là một tổ chức sát thủ tầm trung. Điều gì đã thu hút Adriel đến với chúng ta?

- Anh ta nói mình bị một thế lực cấp trung truy sát, nên cần tìm người bảo trợ.

- Thế lực ấy giờ này sao rồi?

- Hai tháng sau khi Adriel gia nhập Con Lợn Nái Sề, tổ chức cấp trung ấy đã bị một tổ chức cấp trung khác nhưng mạnh hơn nhiều truy diệt, tất cả các thành viên trong băng nhóm đều đã bị sát hại. Anh biết điều này nhưng không thực sự quan tâm. Bởi vì chẳng mấy chốc sau khi gia nhập, Adriel đã tự chứng minh rằng anh là nhân tài triệu người có một. Con người này không thực sự khỏe mạnh, sức khỏe của anh ta tương đối yếu ớt so với một người đàn ông thông thường chứ đừng nói gì đến các sát thủ chuyên nghiệp, chính vì thế mà trước khi gặp được anh, anh ta xin mãi vẫn không được tổ chức nào tiếp nhận. Chỉ có anh mới nhìn nhận được năng lực đặc thù của người này. Biệt tài của Adriel nằm ở chỗ xây dựng mạng lưới điệp viên và tuyển mộ những người tưởng chừng không thể tuyển mộ được. Anh chưa từng gặp người nào có thể so sánh được với Adriel về khía cạnh này. Chẳng những các tổ chức sát thủ tầm trung bói chẳng ra một người như vậy, mà ngay cả các băng nhóm sát thủ hàng đầu như T-rex, Cá Voi Xanh, Voi Châu Phi, Ma mút, Rồng cũng đều không có.

- Chỉ có anh nhìn ra năng lực của anh ta, hoặc anh ta chỉ muốn anh nhìn ra.

Tài mỉm cười.

- Em đang nghĩ gì vậy?


- Em cũng không rõ nữa. Nhiều khi em nhìn Adriel và tự hỏi tại sao khuôn mặt người này lại thô cứng như vậy. Anh có nghĩ rằng anh ta đã phẫu thuật thẩm mỹ không?

- Anh đã từng nghĩ đến, nhưng điều đó thì quan trọng gì?

- Anh ơi, nếu một người như Adriel chủ động gia nhập chúng ta thì đó không phải là một may mắn mà là một tai họa.

- Em nói quá rồi. Anh có thể hiểu các quan ngại của em, nhưng nếu các quan ngại đó không có bằng chứng đủ mạnh hậu thuẫn thì chúng ta không thể loại bỏ một người như Adriel. Chúng ta đã đi một chặng đường dài, nhưng chặng đường trước mặt còn dài hơn và nguy hiểm hơn gấp bội. Cả Thomas lẫn Quintus đều là những đối thủ vô cùng lợi hại. Thế lực của Thomas đang tăng lên theo cấp số nhân, trong khi thế lực của Quintus thậm chí chúng ta còn chưa có chút khái niệm nào. Anh cần Adriel để đối phó với chúng. Chúng ta giống như miếng thịt thơm ngon đặt giữa khu rừng, chúng ta tồn tại càng lâu hương thơm tỏa ra càng nồng đậm và càng thu hút những con dã thú to lớn hơn, đáng sợ hơn. Nếu tự loại bỏ vây cánh vào lúc này chỉ vì ta e ngại bị lật đổ thì đó sẽ là một hành vi tự sát.

Emily đặt khăn ăn xuống bàn, đứng lên, ý muốn chuẩn bị cho các sinh hoạt tiếp theo của lũ trẻ.

- Em chưa bao giờ nói rằng Adriel sẽ lật đổ chúng ta. Con người ấy không phù hợp để trở thành một nhà lãnh đạo. Nhưng đó là dạng người mà nếu anh ta nghiêng về bên nào, bên ấy sẽ chiến thắng.


Tài ngồi trầm ngâm trên bàn, nghĩ về những điều Emily vừa nói.

Có lẽ đã đến lúc tìm cho Adriel một cấp phó, người sẽ đảm bảo cán cân quyền lực trong hệ thống an ninh quốc gia.

Ý nghĩ ấy làm Tài cảm thấy phiền lòng.

Từ khi trở thành Tổng thống, hắn bỗng phải nghĩ nhiều hơn về việc kiểm soát cấp dưới thay vì đối xử với họ như anh em.

Đó dường như là một sự quá trình không thể tránh được. Con người sẽ buộc phải thay đổi khi môi trường xung quanh họ thay đổi.

Đặt một anh chàng vô lo vô nghĩ vào ghế cửu ngũ chí tôn, anh ta sẽ bắt buộc phải vò đầu bứt tai để xứng với chức vụ ấy, còn nếu vẫn cứ vô lo vô nghĩ như trước đây, thì hoặc hệ thống sẽ sụp đổ, quốc dân lầm than, hoặc sẽ có ai đó thay thế anh ta, có thể lại chính là người đã đưa anh ta lên vị trí này.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui