Ghi chú của tác giả: Trong truyện này phần lớn các chương không có tiêu đề, trừ một số chương đặc biệt đánh dấu một sự kiện mang tính bước ngoặt hoặc trọng đại thì tôi sẽ đặt tiêu đề cho các chương đó nhằm phân biệt với các chương còn lại.
Sau này sẽ có những trường đoạn chừng năm chương liên tiếp đều được đặt tên vì tầm quan trọng của nó.
Nếu Jackson muốn sống thì lão đã có thể sống tiếp. Nhưng lão là người có lòng tự trọng quá cao, đánh thua rồi thì lập tức tự sát chứ không cầu xin kẻ địch tha mạng cho mình.
Xung quanh lão lúc này chỉ còn toàn là kẻ thù. Jackson thà chết trên đỉnh cao quyền lực còn hơn sống mòn trong một nhà tù hoặc bị giam lỏng, ngày ngày nhớ về những năm tháng oanh liệt xưa kia.
Nửa tiếng sau khi Jackson tự sát, Tài cùng các tướng lĩnh của mình bước vào văn phòng tổng thống.
Thấy thi thể vẫn còn ấm của Jackson, hắn không khỏi nổi lên lòng đồng cảm.
Thế giới Vùng đất Tự Do tàn nhẫn như vậy đấy, thắng làm vua, thua thì chết. Không còn lựa chọn nào khác.
Những người như Jackson, như hắn, như Thomas, như Quintus, cả đời đều theo đuổi mục tiêu của mình, để thực hiện được mục tiêu ấy cần có bệ đỡ quyền lực. Quyền lực đã mất rồi thì cuộc sống đâu còn ý nghĩa gì nữa.
Tài ra lệnh:
- Đem xác lão hỏa táng, sau đó lập một ngôi mộ xứng đáng với vị thế của lão, trên bia khắc dòng chữ: Jackson Jay, Đệ nhất Tổng thống nước Cộng hòa Liên Minh Thần Thánh.
Abraham gật đầu:
- Tôi sẽ giao người thực hiện ngay.
Dực Long giải cứu được hết các thành viên cốt cán. Tài không truy cứu trách nhiệm của bất kỳ ai, kể cả Logan. Vụ việc lần này bên hắn không có người thiệt mạng đã là điều may mắn lắm rồi.
Abraham vô tình nhìn thấy Gavin Doherty giữa đám loạn dân ở quảng trường, bộ dạng khi ấy hoang mang như trẻ con lạc mẹ, không nói không rằng lập tức xiên cho một dao thủng bụng chết tươi.
Đám đông dẫm đạp, giày xéo xác của Gavin đến nỗi không còn nhận dạng được nữa.
Những ngày sau đó, một loạt các quyết định mang tính bước ngoặt được ban bố.
Lần đầu tiên trong lịch sử Vùng đất Tự Do, một cuộc tổng tuyển cử được tiến hành. Tài dễ dàng chiến thắng để danh chính ngôn thuận trở thành Đệ nhị Tổng thống của nước Cộng hòa, và là vị tổng thống hợp pháp đầu tiên kể từ năm 2100. Xét về khía cạnh pháp lý thì cả ba tổng thống ở các quốc gia láng giềng đều mang tính tự phong và do vậy không thể nói rằng họ đã được nhân dân lựa chọn.
Tài tuyên bố giải tán Dực Long, sáp nhập tổ chức này vào nhà nước. Pháo Đài Dực Long và Tân Thành trở thành tài sản quốc gia.
Hắn bổ nhiệm Emily Hà làm thủ tướng, phụ trách các mảng kinh tế, giáo dục, văn hóa, thông tin liên lạc và y tế, Aleksei làm Phó Tổng thống, Abraham làm Bộ trưởng Quốc phòng, Adriel làm Cố vấn an ninh tối cao quốc gia kiêm Giám đốc Cơ quan tình báo quốc gia, Alexander làm Giám đốc cơ quan an ninh nội địa, Genesis làm Bộ trưởng ngoại giao.
Augutus được giữ lại làm người quản lý căn cứ quân sự Dực Long. Nhiệm vụ của gã là tiếp tục mở rộng căn cứ này, chuẩn bị cho cuộc kháng chiến không tránh khỏi với Đế quốc Đại Bàng.
Tài tuyên bố xóa bỏ chức vụ Siêu Thần Tài của Marley Valencia, đồng thời chuyển giao toàn bộ mạng lưới hàng hóa mà cô từng là người đại diện duy nhất của Liên Minh sang cho Bộ Thương mại quản lý. Động tác này không ảnh hưởng nhiều đến Marley bởi cô vẫn là người giàu nhất Vùng đất Tự Do, số tài sản còn lại đủ để ăn chơi nhiều đời không hết, nhưng sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ với Quintus. Tài muốn chờ xem Quintus sẽ phản ứng như thế nào.
Hắn không muốn để Quintus tiếp tục đứng đằng sau thao túng dòng chảy thương mại ở nhà nước cộng hòa.
Những người còn lại được bố trí các công việc phù hợp với năng lực và nguyện vọng cá nhân của họ.
Ngày 4 tháng 4 năm 2117, lễ đăng quang của tổng thống Trần Tuấn Tài chính thức được tiến hành.
Khi ấy hắn mới hai mươi bảy tuổi.
Trong một thoáng, hắn chợt nhớ về Midas và lời nhận xét của lão, rằng tuổi ba mươi mới là đỉnh cao của một sát thủ. Từ lâu hắn đã trở thành nhà chính trị chuyên nghiệp chứ không còn là một sát thủ chân chính nữa, nhưng không hiểu sao Tài vẫn bị ám ảnh bởi cột mốc tuổi ba mươi.
Hắn nhanh chóng quên hình ảnh về Midas. Tâm trí hắn lúc này đang tràn ngập niềm tự hào.
Làm sao có thể tin được một thằng bé mồ côi cả cha lẫn mẹ, bị không biết bao nhiêu thế lực đen tối thao túng, mà cuối cùng lại chiến thắng tất cả để bước lên địa vị chí tôn thiên hạ chỉ sau mười bảy năm ngắn ngủi?
Đường đời của hắn chồng chất đau thương, nhưng lúc này đây đã được hưởng trái ngọt. Hắn đã leo lên đến vị trí mà triệu triệu người đều mơ ước.
Giá như Trung tỉnh ngộ và hai anh em hắn được đoàn tụ dưới một mái nhà thì mọi thứ sẽ thật hoàn hảo.
Biển người chen chúc dọc hai bên đại lộ dẫn đến quảng trường trung tâm, hàng triệu người không phân biệt gái trai, già trẻ, tôn giáo, không quan trọng quan điểm chính trị và dấu ấn quá khứ, đều đồng loạt tung hoa và hô vang những lời chúc mừng từ tận đáy lòng đối với nhà lãnh đạo được yêu mến và kính trọng nhất hiện nay.
Tài mặc áo vét, thắt cà vạt. Đời hắn đã bao giờ phải ăn mặc trang nghiêm như thế này? Chính vì vậy mà hắn có phần luống cuống. Nhưng Emily Hà đã hướng dẫn hắn từng tí một để đảm bảo rằng chồng mình sẽ gây được ấn tượng với quốc dân.
Bản thân cô cũng như tất cả các thành viên cấp cao khác của Dực Long, nay là quan chức cấp cao của Cộng hòa Liên Minh, đều chưa từng được trải nghiệm sự kiện nào ở tầm mức nhà nước. Bù lại cho sự thiếu kinh nghiệm là năng khiếu mang tính bẩm sinh với thời trang và sự hiểu biết hầu như tự nhiên mà có với cách thức tiến hành các nghi lễ trang trọng.
Chính Emily chứ không phải ai khác là trưởng ban tổ chức lễ nhậm chức. Cô đã điều phối mọi việc một cách hết sức chu đáo và trôi chảy.
Nhà nước cộng hòa đã chọn ra quốc kỳ và quốc ca. Quốc kỳ lấy hai tông màu đỏ và xanh làm chủ đạo, đỏ dưới xanh trên, thể hiện quá khứ đau thương, nhưng khao khát hướng về hòa bình vĩnh cửu.
Đoàn xe của Trần Tuấn Tài chậm rãi tiến từ văn phòng Tổng thống đến quảng trường. Hắn bước lên lễ đài dưới những tràng pháo tay như sấm nổ kéo dài hai mươi phút không dứt.
Tài đứng trên bục cao, nhìn xuống đám đông một lượt trước khi tuyên thệ:
- Ngày hôm nay, tôi, Trần Tuấn Tài, tuyên thệ nhậm chức tổng thống nước Cộng hòa Liên Minh Thần Thánh. Tôi xin cam kết sẽ làm hết sức mình để bảo đảm nền an ninh, sự thịnh vượng cho quốc dân, sự thống nhất của quốc gia, để đất nước chúng ta xứng đáng với tên gọi của mình.
Sau câu nói ấy, một trang sử mới đã được lật giở.
Đệ nhị cộng hòa chính thức bắt đầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...