Vùng Đất Tự Do
Gia đình Tài có đầu bếp riêng, nhưng ngày hôm nay Emily Hà tự mình trổ tài nấu ăn cho chồng.
Như mọi lần, bọn trẻ con vẫn thích ăn món ăn mẹ nấu hơn là của đầu bếp.
Gương mặt của Emily rất tươi sáng và tự nhiên. Thái độ vui vẻ của cô mang lại bầu không khí thoải mái và ấm cúng cho cả gia đình.
Sau bữa cơm tối, bọn trẻ con đi ngủ, hai vợ chồng ra ban công tầng hai, nằm xoài trên chiếc võng và cùng nhau ngắm sao trời.
Bầu trời trong veo, cảm tưởng như có thể nhìn đến tận những vùng không gian vô cùng xa xôi.
Tài vuốt tóc vợ, nói:
- Anh biết em đang lo lắng.
Emily khẽ đáp:
- Em biết không dấu được anh.
- Chuyện gì vậy?
- Anh biết tại sao Jackson dễ dàng chấp nhận lời đề nghị của anh như vậy không?
- Em nói thử xem.
- Ám sát Thomas là một quyết định tệ hại. Anh không thể ngăn cỗ máy chiến tranh của Đế quốc Đại Bàng bằng cách giết chết tổng thống của nó, bởi vì Julian đã được định sẵn sẽ thay thế anh trai của mình trở thành nhà lãnh đạo lâm thời trong trường hợp khẩn cấp. Cho đến nay, Thomas vẫn ngần ngại không tấn công nhà nước cộng hòa là vì gã sợ anh giết gã. Nếu anh thực sự giết gã thì nỗi sợ ấy sẽ được giải tỏa, các nhà lãnh đạo Đại Bàng tiếp theo thay vì hoãn tấn công chúng ta, sẽ lập tức thúc đẩy một cuộc chiến tranh toàn diện nhằm loại trừ nguy cơ bị ám sát lần nữa.
- Điều em nói có lý lắm.
- Một người khôn ngoan như Jackson tất phải nhận ra điều đó. Sao lão lại đồng ý để anh tiến hành cuộc ám sát? Em chỉ nghĩ ra được một lý do mà thôi, đó là lão tin chắc anh sẽ thất bại, hoặc tốt hơn nữa là có cách đảm bảo chắc chắn rằng anh sẽ thất bại. Rất có thể lão sẽ báo cho Thomas cảnh giác từ trước. Một khi anh đã thất bại rồi thì lão sẽ đổ hết trách nhiệm lên đầu Dực Long và trừng phạt các thành viên cốt cán của chúng ta. Đó là một mũi tên trúng ba đích. Vừa thu phục được phần lãnh thổ cực kỳ trọng yếu từ tay Oconnell, vừa giết được anh, vừa thu phục được Dực Long. Jackson luôn uất ức vì nỗi mình là tổng thống mà không phải là người có quyền lực lớn nhất tại nhà nước cộng hòa, đề xuất của anh đã mang lại cho lão cơ hội giải quyết vấn đề nhức nhối này.
Tài thở dài:
- Càng ngày anh càng tin rằng em chính là con người thông minh nhất ở Vùng đất Tự Do.
- Còn em thì tin rằng anh là người tốt nhất. Anh biết tất cả những điều đó mà vẫn tự nguyện nhảy vào nồi nước sôi?
- Bởi vì, Emily, anh không còn sự lựa chọn nào khác.
- Hãy giải thích cho em biết tại sao.
- Emily, anh muốn lật lại quyết định của Thomas chọn Oconnell làm đối tượng tấn công đầu tiên chứ không phải nhà nước cộng hòa. Gã sợ anh một phần nhưng gã cũng sợ cả Dực Long nữa chứ. Dực Long là tổ chức bán quân sự hùng mạnh nhất trên toàn bộ Vùng đất Tự Do, không chỉ hiện tại mà xuyên suốt chiều dài lịch sử. Nếu tấn công vào nhà nước cộng hòa, Thomas sẽ phải đối mặt với một cuộc chiến tranh du kích kéo dài không biết bao giờ mới kết thúc được. Đó là một lựa chọn tồi. Vậy thì gã phải tìm cách khác.
- Quả vậy.
- Hãy nhìn vào bản đồ Vùng đất Tự Do. Mọi thứ đang dần trở nên rõ ràng. Sau khi Đại Bàng tiêu diệt được Oconnell chúng sẽ đánh ngược lên nhà nước Meridia, kẹp chúng ta trong vòng vây ba mặt. Cuộc chiến này sẽ không kéo dài, anh nghĩ rằng chậm nhất là sau ba tháng chúng sẽ tiêu diệt được cả hai quốc gia này. Anh tin rằng đến khi ấy Quintus sẽ công khai tách ra khỏi nước Cộng hòa Liên Minh Thần Thánh để trở thành một quốc gia độc lập. Hắn sẽ bắt tay với Thomas để chia đôi chiếc bánh Liên Minh và khi ấy sẽ là ngày tàn của chúng ta. Ngày tàn của Dực Long. Nguồn cung lương thực, vũ khí đều sẽ bị cắt đứt. Chúng chỉ cần vây chúng ta vài tháng là toàn bộ người của ta sẽ tự động chết đói. Chúng ta không thể để rơi vào cảnh bị bao vây bốn mặt như vậy được. Vậy thì hoặc chúng ta phản kháng ngay bây giờ, hoặc ngồi yên ngắm nhìn chiếc thòng lọng từ từ siết lại cho đến khi quá muộn để có thể giãy dụa. Emily, không phải anh không hiểu những rủi ro từ quyết định ám sát Thomas, nhưng nếu anh có thể ám sát không chỉ Thomas mà cả ba anh em gã thì Đại Bàng sẽ thiếu người lãnh đạo hợp pháp và Đại Đoàn Quân Sao Băng sẽ phải hoãn binh để đất nước tiến hành cuộc bầu cử chọn ra tổng thống mới.
- Anh nghĩ chúng sẽ dân chủ đến thế ư?
- Lịch sử đã chỉ ra rằng mọi cuộc xâm lăng đều phải đình hoãn một khi trung ương xảy ra biến động. Điều đó không liên quan gì đến nền dân chủ. Chúng có thể tiến hành tổng tuyển cử hoặc bầu chọn trong phạm vi hẹp giữa các tướng lĩnh quân đội, dù thế nào cuộc chiến tranh này cũng phải tạm ngừng cho đến khi chọn ra được nhà lãnh đạo mới.
- Điều đó chỉ đúng nếu anh ám sát được ba anh em nhà Grey.
Tài ngước nhìn lên bầu trời.
Có phải hắn đang tự đánh giá mình quá cao và đặt ra những mục tiêu không thể với tới hay không?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...