Người của Erich Von Daniken đưa Tài đến căn nhà nơi ba mẹ con Emily đang sống mà chẳng khác gì áp giải phạm nhân.
Trong suốt chặng đường đi, Tài không nói câu nào. Hắn tựa như đã hóa thành đá.
Nơi Quintus cấp cho vợ con hắn là một căn biệt thự hai tầng rất rộng lớn, có sân vườn, hồ bơi và sân chơi tennis. Lúc Tài bước vào tầng một, hắn nhìn thấy có đến vài chục bộ váy áo, tất cả đều được may cầu kỳ và dường như rất đắt tiền, rất nhiều đôi giày đủ kiểu dáng và số lượng không đếm được những món đồ chơi và búp bê giành cho trẻ em.
Rõ ràng Quintus đã tốn rất nhiều công sức để chiếm lấy cảm tình của Emily Hà. Hắn cho Tài thấy điều này cốt để làm cho hắn ghen tức.
Emily Hà và hai con đứng đợi hắn trên cầu thang. Đôi mắt của Emily tràn ngập tình yêu và nhớ nhung, nhưng cô kiềm chế không thể hiện cảm xúc đó trước mặt đám người của Erich Von Daniken.
Trần Tuấn Long chạy ào đến chỗ bố. Tài nhấc thằng bé lên, ôm chặt nó vào lòng.
- Bố đến đón chúng ta về này mẹ ơi. – Long hét lớn.
Tài mấp máy môi. Hắn không sao giải thích được với thằng bé rằng lần gặp nhau này chỉ diễn ra vài phút ngắn ngủi.
Emily Hà tiến đến, ôm chặt lấy Tài. Cô nói thầm vào tai hắn:
- Quintus tặng mẹ con em tất cả thứ này, em từ chối không nhận nhưng hắn cũng không chịu mang về, nên em để hết dưới tầng một. Em cũng cấm hai đứa đụng vào. Em không làm điều gì có lỗi với anh.
Tài định nói chuyện với vợ một cách bình thường, nhưng cảm xúc không tuân theo ý chí của hắn, nước mắt cứ thế túa ra, giọng hắn nghẹn lại, đứt quãng.
- Anh không thể đưa mẹ con em về.
- Em hiểu. Anh đừng nghĩ nhiều. Em và các con vẫn ổn. Đừng để chuyện này khiến anh gục ngã.
- Nhưng anh có lỗi với mẹ con em.
- Chúng ta sẽ tìm ra cách. Quintus muốn dùng mẹ con em để khiến cho anh phát điên. Hắn muốn anh phá tan khu vực trung tâm Vùng đất Tự Do. Hắn muốn Dực Long trở thành trung tâm chú ý của Tư Lệnh và chứng minh cho Tư Lệnh thấy rằng anh và Jackson Jay chính là kẻ thù của ông ta. Tất nhiên hắn sẽ đóng vai Đại Biểu trung thành. Hắn là một kẻ thâm độc, anh đừng mắc mưu của hắn.
- Emily, anh không biết mình phải làm gì. Anh cảm thấy mình nhỏ bé và yếu đuối. Anh là một kẻ vô dụng.
- Mọi người đều biết anh có tiềm năng trở thành sát thủ vĩ đại nhất mà thế giới này từng chứng kiến. Quintus chưa dám đụng vào em bởi hắn biết rõ một khi anh vươn tới đỉnh cao sẽ nguy hiểm đến thế nào. Đừng để hoàn cảnh khó khăn đập nát ý chí của anh. Anh phải mạnh mẽ lên.
Erich Von Daniken lạnh lùng nói.
- Hết giờ. Đi thôi.
Tài đỡ lấy con gái từ tay Emily Hà, hôn vội vã lên người nó. Con bé nhớ bố khóc ré lên, nhưng Erich đã phẩy tay, ra hiệu cho các Hiệp Sĩ tách hai người bọn họ ra. Thùy Trang không chịu, ra sức giãy dụa, Erich thấy vậy, liền tiến tới, nhấc bổng con bé lên một cách thô bạo và đưa như ném cho Emily Hà.
Con bé thấy gã đàn ông này hung tợn như thế, chỉ biết ôm chặt lấy mẹ, không dám đòi bố nữa.
Tài nói với Erich.
- Một ngày kia, tao sẽ chặt đứt cả hai bàn tay của mày.
Erich không tỏ thái độ khinh miệt, cũng không hề sợ hãi, trong mắt hắn chỉ có sự trống rỗng.
- Đưa hắn ra ngoài. Tống lên xe ô tô.
Các Hiệp Sĩ đưa Tài đi. Hắn có thể chống lại đám này, nhưng hắn không làm thế.
Hắn không muốn liều mạng vào lúc này.
Tài quay lại, nhìn thấy vợ con mình đang đứng dõi theo. Ánh mắt của Emily Hà tràn ngập vẻ kiên định.
Cô cũng đau đớn như hắn, nhưng cô không thể tỏ ra yếu đuối. Sự yếu đuối của cô vào lúc này sẽ khiến Tài không sao chịu nổi. Hắn cần phải tin rằng cô vẫn ổn, cho dù đó chỉ là vẻ ngoài.
Tình yêu của cô được thể hiện bằng sự câm lặng. Sự chịu đựng của cô giúp Tài có đủ sức chịu đựng đến khi hắn đủ lông đủ cánh.
Đoàn xe của Ethan Kath bị ép phải rời khỏi Khu Bắc. Trước khi đến đây, ngay cả trong những giấc mơ điên rồ nhất Ethan cũng chưa bao giờ nghĩ rằng gã lại bị Quintus đuổi đi như một con chó hoang.
Sức mạnh của Quintus đã vượt quá tầm đối kháng của các quan chức Liên Minh cấp trung và cao. Thế lực của Cá Voi Xanh đang mạnh mẽ vươn ra, phủ bóng đen lên phần còn lại của Vùng đất Tự Do.
Ethan nhìn sang Tài, lúc này cơ thể đang run lẩy bẩy, không biết nên an ủi như thế nào.
Thật đáng ngạc nhiên làm sao, chiếc xe càng gần về căn cứ, Tài lại càng trở nên bình tĩnh hơn. Cơ thể hắn không còn run rẩy nữa mà an tĩnh như một bức tượng. Hắn ngồi yên trên xe, đôi mắt trở nên lạnh lùng.
Ethan nói:
- Cậu có một người vợ vĩ đại.
Tài khẽ gật đầu.
- Cảm ơn anh đã đi cùng tôi ngày hôm nay, Ethan.
- Tôi nào có giúp được gì đâu. Bây giờ cậu định làm gì?
- Vài việc.
Tài nói một cách đơn giản. Hắn không thể thông báo các dự định của mình với Ethan, nhưng đồng thời cũng không muốn nói dối gã.
Một ngày kia, Quintus sẽ biết ai mới là kẻ mạnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...