Vừa Xuyên Qua Liền Bị Đại Boss Để Mắt Tới


Đã 7 ngày trôi qua từ lúc hai con quỷ kia tấn công nhà của bọn hắn, và bọn hắn cũng chuyển đến đây từ 3 ngày trước.
Kyoto.
Trong một ngôi nhà nào đó.
Cạch!
Tamayo từ trong một căn phòng mở cửa bước ra ngoài.
“Thế nào rồi?”
Gin đang ngồi ở bên ngoài, thấy nàng đi ra nên liền mở miệng hỏi.
“Giai đoạn đầu cải tạo đã thành công, ta đã loại bỏ phần lớn máu của Muzan ra khỏi cơ thể hắn và thay thế bằng máu của Yushiro, cho nên hắn hiện tại đã có thể coi là tránh thoát được nguyền rủa của Muzan.

Chỉ là ngươi biết đấy, trường hợp của Yushiro chính là kỳ tích, mà muốn phục chế một kỳ tích cũng không phải dễ a.”
Tamayo cởi ra đồ y tế sắc mặt có chút nặng nề đối với hắn nói.
Vì sao nàng lại gọi Yushiro là kỳ tích?
Nhìn vào khoảng thời gian 200 năm kể từ khi nàng giúp cải tạo Yushiro cho tới hiện tại liền biết.
Hắn chính là con quỷ duy nhất mà nàng tạo ra.

Đó cũng không phải là nàng không muốn thực hiện thêm một ca nào như vậy nữa, mà là nàng làm không được.
Ngay là cả nàng cũng không hiểu vì sao lại như vậy.

Dù cho nàng đã thực hiện lại đúng từng bước mà nàng đã làm với Yushiro, nhưng cuối cùng vẫn không có trường hợp nào thành công cả.
Điều này rất có thể liên quan đến căn bệnh lạ mà hắn đã mắc phải khi còn là con người, lúc ấy có thể đã có một loại phản ứng nào đã xảy ra mà nàng không biết, và nó đã giúp cho hắn thành công biến thành quỷ.
Một con quỷ duy nhất độc lập với Kibutsuji Muzan, dù cho Muzan có chết đi chăng nữa thì Yushiro vẫn sẽ không chết.
Theo nàng suy đoán, rất có thể đã có một điểm tương đồng nào đó giữa Yushiro và Muzan, có lẽ là căn bệnh lạ kia hoặc có lẽ là một thứ gì khác, một mà không một ai biết được, kể cả bản thân của Yushiro.
Quay trở về với thực tại.
Nàng chính là vừa hoàn thành xong giai đoạn cải tạo đầu tiên cho người đàn ông kia, cũng đã tạm thời tách hắn ra khỏi Muzan.
Theo kế hoạch thì nếu muốn hắn hoàn toàn trở thành một cá thể giống như Yushiro thì phải trải qua thêm 2 giai đoạn cải tạo nữa.
Đó là phải hoàn toàn thay thế tế bào của Muzan thành tế bào của Yushiro cắt đứt hoàn toàn mối liên hệ của bọn hắn.

Sau đó là cắt giảm lượng máu trong cơ thể hắn khiến hắn giảm đi sự thèm khát máu người.
Thật ra nguyên nhân đã khiến nàng có ý nghĩ này cũng là nhờ đã phát hiện sớm, kịp thời tiêm vào cho hắn một loại thuốc làm ức chế sự lây lan của tế bào Muzan, vì thế người đàn ông này vẫn có một tỷ lệ nào đó có thể thành công.
“Nhanh như vậy liền có thể tránh khỏi nguyền rủa rồi?”

Gin thật sự rất kinh ngạc với khả năng y học người và quỷ của Tamayo.

Thế giới này có lẽ trừ Muzan ra ngoài thì Tamayo chính là người am hiểu về loài quỷ nhất đi.

Đã thế nàng còn kết hợp hai phạm trù người và quỷ lại với nhau để đưa ra những liệu pháp chữa trị cho cả hai.
Phải nói y thuật của nàng đã đạt tới cảnh giới cực cao rồi.

Về phương diện này chắc chỉ có mỗi Shinobu là có thể đuổi theo nàng được mà thôi.
“Meo~”
Lúc này bổng nhiên có một tiếng mèo kêu vang lên, sau đó một con mèo từ trong không khí, trống rỗng xuất hiện tại trước mặt bọn hắn.
“Hửm? Là Tanjirou gửi tới sao? Mới mấy ngày mà đã thu thập được mẫu máu rồi?”
Tamayo hai mắt loé lên một tia kinh ngạc nhìn con mèo trước mắt.

Nàng khom người ngồi xuống lấy từ trong chiếc hộp gỗ ra một ống tiêm chứa đầy máu trong đó.
Mà Gin khi thấy thứ này cũng suy đoán được điều gì, đây chắc hẳn là Tanjirou đã giết được con quỷ đánh trống gì gì đó đi.
‘Vậy là sắp tới trận chiến với Hạ Huyền Ngũ Rui rồi sao?’
Hắn âm thầm nghĩ trong đầu.
— QUẢNG CÁO —
Có lẽ hắn phải đi tới núi Natagumo, lần này phải mượn tay Shinobu để liên hệ với Quân Đoàn Diệt Quỷ, nếu để bỏ lỡ thì hắn thật không biết làm sao mà tìm bọn hắn.
Bởi vì vị trí tổng bộ của Quân Đoàn Diệt Quỷ, đến Muzan còn tìm không ra, thì hắn một thân một mình thì làm sao tìm được.
Lần này phải bằng mọi giá để hợp tác cùng với bọn hắn, sẵn tiện đòi hỏi một thanh Nhật Luân Đao tốt tốt một chút ít nhất cũng phải chịu được mấy chục lần buff quỷ khí của hắn, chứ không có đao thì sức chiến đấu của hắn bị suy giảm ba phần a.
Thùng…thùng…thùng…
Gin vừa hạ quyết tâm thì đột nhiên cửa nhà bọn hắn bị người gõ.
Hắn cùng Tamayo lập tức hai mặt nhìn nhau, cả người đều có chút đề phòng.
Căn nhà này cũng không được Yushiro dùng Huyết Quỷ Thuật để ẩn thân như căn nhà ở thành phố Asakusa.

Bởi vì nó toạ lạc ở trong một khu phố vắng vẻ từ rất lâu rồi, nếu đột ngột biến mất khỏi ánh mắt của người khác thì chỉ tổ làm tăng thêm nghi ngờ mà thôi, vì thế bọn hắn đã dùng danh nghĩa là một gia đình để chuyển đến đây sống.
Cho nên chuyện vào lúc buổi sáng mà có người đột nhiên gõ cửa cũng hẳn là không phải chuyện bất thường gì đi.
Gin lặng lẽ đi tới gần cánh cửa, dùng ngữ khí cực kì cáu gắt nói: “Ai đó! Chúng ta hiện tại không tiếp khách, mời đi cho!”
“Xin chào, ta gọi là Ubuyashiki Kagaya, ta muốn được gặp Tamayo phu nhân.”
Một âm thanh trầm ấm của một nam nhân trẻ tuổi từ bên ngoài truyền vào.

Khi nghe thấy âm thanh này thì không khí trong ngôi nhà đột nhiên trở nên rất kìm nén, ngay cả Yushiro người không hiểu chuyện gì vừa từ phòng bệnh bước ra ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng.
Bởi vì người tới chính là họ Ubuyashiki, đây là dòng họ của lãnh chúa Quân Đoàn Diệt Quỷ a.
Những người ở trong ngôi nhà này đều là quỷ.

Việc lãnh chúa của Quân Đoàn Diệt Quỷ đến tìm bọn hắn không phải rất kỳ lạ sao?
Gin đưa mắt nhìn Tamayo với ngụ ý ‘ngươi có quen hắn không’.
Tamayo thấy ánh mắt của hắn thì nàng ngay lập tức nhẹ lắc đầu biểu thị nàng dù đã nghe danh nhưng chưa bao giờ gặp mặt.
Dường như cảm thấy sự do dự của bọn hắn nên Kagaya một lần nữa lên tiếng: “Các ngươi yên tâm, ta chỉ đi cùng vợ ta mà thôi, không có kiếm sĩ nào khác đi cùng.”
“Được rồi, vào đi!”
Gin thử dùng tinh thần lực cảm giác bên ngoài một chút, khi xác nhận đúng là chỉ có hai người thì hắn liền hé mở ra cánh cửa để hắn tự đi vào, còn mình thì quay người đi vào trong.
Vừa lúc gặp người này cũng rất đúng ý hắn.

Trong phòng khách.
“Thân thể của tại hạ không tốt lắm, thật xin lỗi về sự bất tiện này.”
Gin ba người nhìn lấy người thanh niên có dáng vẻ ốm yếu này đang được phu nhân của mình đỡ lấy thì trong lòng bọn hắn đều nổi lên những suy nghĩ khác nhau.
Tamayo và Yushiro do lần đầu gặp thì đều rất kinh ngạc với hình dạng của Kagaya, bọn hắn không ngờ vị lãnh chúa này lại mang trong người thương tật khủng khiếp như vậy.
Mặc dù đã nghe qua sự tích của lời nguyền của nhà Ubuyashiki từ lâu, nhưng bọn hắn đến bây giờ mới được tận mắt nhìn thấy đâu.
Nhất là Tamayo khi nhìn thấy dấu tích ăn mòn trên trán của Kagaya thì nàng phải nói là rất giật mình.

Trong lòng nàng tự hỏi, tại sao hắn có thể còn sống đến hiện tại với hiện trạng cơ thể tồi tệ như thế.
Mà Gin thì khác với hai người, hắn đã biết tới Kagaya từ lâu.

Chỉ là lúc này khi nhìn đến hình dạng của Kagaya thì hắn lại nhớ đến một người quen của hắn trước đây.
Khiến hắn đột nhiên có cảm nhận sâu sắc về sự tàn nhẫn của thời gian, mặc dù ban đầu bọn hắn chỉ là lợi dụng nhau, nhưng bây giờ nhớ lại, lại khiến hắn cảm giác thổn thức.
— QUẢNG CÁO —
Trong đầu hắn lúc này, những dòng ký ức liên tục ùa về.
Hắn nhắm chặt hai mắt lại cố gắng tĩnh tâm, không muốn lại nhớ về quá khứ quá nhiều.
Chỉ là tựa hồ cảm xúc của hắn bị khơi nguồn lên một dạng, khiến hắn không ngừng tưởng nhớ về quá khứ.
Lúc này đột nhiên hắn cảm thấy bàn tay của mình bị một bàn tay ấm áp nắm chặt lấy.
“Ngươi thế nào, Gin?”

Tamayo có chút lo lắng nhìn hắn hỏi.

Bởi vì hiện tại hắn đang phát ra một loại khí tức rất đáng sợ, nó dường như làm cho nhiệt độ của căn phòng này thẳng tấp hạ xuống vậy.
“Ực!”
Yushiro ở một bên cũng đổ mồ hôi hột, không tự chủ được mà nuốt một ngụm nước bọt.

Đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy mình có chút sợ Gin a, áp lực nặng nè toả ra từ hắn thật sự quá mức doạ người.
Thế nhưng có một điều kì lạ là ở đây tất cả mọi người đều bị ảnh hưởng, duy chỉ có Ubuyashiki Kagaya là không có ảnh hưởng gì.
“Có chuyện gì xảy ra sao, Amane?”
Kagaya cảm thấy phản ứng của mọi người có gì đó kì hoặc nên liền quay qua hỏi lấy vợ của mình.
“Ta cũng không biết nữa.

Có vẻ như thanh niên trước mắt đang gặp vấn đề gì đó, chúng ta nên trở về thôi, Oyakata-sama! Người này có chút không bình thường.”
Ubuyashiki Amane nghe hắn hỏi như vậy liền nhỏ giọng trả lời.

Chỉ cần là người nghe thì đều có thể nghe ra nàng đang rất căng thẳng cùng lo lắng.
Ban đầu khi nghe thấy Kagaya muốn tìm và gặp mặt trực tiếp một con quỷ, thì nàng đã rất kịch liệt phản đối rồi.

Bởi vì chuyện này quá mức nguy hiểm.
Ai đời lại để một vị lãnh đạo của Quân Đoàn Diệt Quỷ đi gặp một con quỷ cơ chứ.

Mà vị thủ lĩnh này lại là một người không có một chút sức mạnh để phòng vệ, chẳng những thế hắn còn không muốn mang theo người nào để bảo vệ sự an toàn cho mình.
Đây quả thật là một chuyện khó lòng mà để cho người khác an tâm được.
“Ồ, người đó bị làm sao? Bộ dạng của hắn như thế nào?”
Kagaya nghe xong liền ồ lên một tiếng, trong lòng bắt đầu sinh ra hiếu kì.
“Ta cũng không biết hắn bị gì, chỉ biết được khi ta nhìn vào hắn thì cả người đều cảm giác lành lạnh sởn gai óc.

Còn bộ dạng của hắn thì…hắn dáng người rất to lớn, chỉ thấp hơn Tengen một chút, dáng người cũng thon hơn, hắn có mái tóc dài rối tung màu trắng bạc, trên người mặc lấy một bộ Hakama màu trắng đen.

Mà tựa hồ hắn cùng Tamayo phu nhân có quan hệ không tầm thường.”
Amane cặn kẽ liếc nhìn Gin một chút rồi miêu tả cho Kagaya nghe, nàng cũng nhìn ra được quan hệ giữa hắn cùng Tamayo từ những biểu cảm trên khuôn mặt của bọn hắn.
“Vậy sao…cám ơn ngươi, Amane.”
Kagaya nghe xong liền trầm tư một chút, sau đó hắn nhẹ gật đầu nói.
Ở đối diện, Gin khi cảm nhận được bàn tay ấm áp của Tamayo cũng dần lấy lại bình tĩnh, thở nhẹ ra một hơi, bàn tay của hắn cũng nắm chặt lấy tay nàng rồi nói: “Ta không sao, cám ơn ngươi, Tamayo-chan.”
Suýt nữa thì hắn lại bị dòng kí ức kia nuốt chửng và trở về trạng thái như trước kia rồi.
Lúc trước tuy bên ngoài thấy hắn luôn vui vẻ trêu chọc người khác nhưng thật ra đó chỉ là biện pháp để hắn áp chế tâm ma trong lòng của mình mà thôi.

Chỉ khi hắn cùng Tamayo mở lòng thì hắn mới cải thiện được đôi chút.
— QUẢNG CÁO —
“Ngươi hay là đi nghỉ ngơi đi.”
Mặc dù nghe hắn nói thế nhưng Tamayo vẫn không nhịn được lo nghĩ mà nói.
“Không sao, ta cũng có chuyện muốn nói với vị lãnh chúa này đây.”
Gin cười cười đối với nàng nhẹ lắc đầu, hắn mới không yếu đuối tới như vậy.
“Ồ! Không biết Gin tiên sinh muốn cùng ta nói điều gì?”
Kagaya nghe hắn nói như vậy liền nhẹ nhàng mỉm cười nói.
Gin vừa chuyển dời ánh mắt từ Tamayo nhìn sang người thanh niên đối diện, thì nhìn thấy nụ cười này bổng nhiên nhịn không được mà thấy nổi da gà, những ý định hắn tính nói ra, suýt chút nữa thì quên mất.
Mẹ…gia tộc Ubuyashiki các ngươi đều cười như vậy sao?
Gin trong lòng âm thầm nhổ nước bọt không thôi, quả nhiên có thể thuần phục được một đám thiên tài đều không phải là người bình thường.
Ít nhất ở phương diện nở nụ cười để gây thiện cảm là hắn thua xa người này.
“Ngươi…một thân một mình đến đây là không sợ bị chúng ta giết sao?”
Một câu hỏi tiêu chuẩn sách giáo khoa được Gin thuần thục nói ra.
“Ta đoán…ta biết ngươi là ai rồi, Gin tiên sinh.

Vì vậy tại sao chúng ta không đi thẳng vào vấn đề luôn đi?”
Kagaya bổng dưng mở miệng nói, hắn không trực tiếp trả lời câu hỏi của Gin, mà hắn muốn cùng Gin đi thẳng vào trọng tâm của câu chuyện¸ tựa như hắn thật đã biết ý định của Gin một dạng.
“Ồ…? Ta là ai? Chúng ta cũng chưa từng gặp mặt đi.”
Gin có chút bất ngờ hỏi ngược lại.
Hắn vốn còn có ý định đi làm quen đây, chẳng lẽ hắn đã biết mình rồi, mà nhìn vẻ này của Kagaya thì có vẻ còn biết không ít.
“Dòng họ Hasegawa…”
Nghe thấy những lời này hai mắt của Gin liền co rụt lại, sau đó hắn vội vàng đối với bên cạnh khoác tay nói: “Dừng tay, Tamayo-chan!”
Tamayo lúc này đã vén lên tay áo, lúc nàng đang muốn thi triển Huyết Quỷ Thuật thì đột nhiên nghe thấy tiếng hô của Gin vang lên, nên nàng cũng liền ngừng lại và dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn hắn.
“Để hắn nói tiếp đi!”
Gin đối với nàng nhẹ lắc đầu, ra hiệu nàng bình tĩnh.
Mà Tamayo cũng hiểu ý hắn, gật đầu một cái rồi kéo xuống tay áo.
Nàng vốn đã biết một chút về quá khứ của hắn từ lâu, cũng biết được ý nghĩa của dòng họ Hasegawa là gì, vì thế nên nàng mới không muốn hắn lại bị khơi dậy quá khứ đó một lần nào nữa.
Đây cũng là lý do vì sao nàng luôn biết về chuyện này nhưng lại không bao giờ hỏi hắn.
Kagaya mặc dù hai mắt không nhìn thấy, nhưng khi nghe phản ứng của bọn hắn như vậy hắn cũng liền chắc chắn suy đoán của mình.
Đúng vậy! Câu nói đó cũng chỉ là một câu thăm dò mà thôi.
Hắn nói mình biết thân phận của Gin nhưng thật ra lúc đó thì hắn cũng chỉ là suy đoán thôi, chưa có chứng thực.
Nhưng qua phản ứng của bọn hắn lúc nãy, thì hắn đã chắc chắn được vị Gin tiên sinh trước mặt chính là vị kia, người mà hắn đã tìm kiếm 2 năm lâu nhưng vẫn chưa có dịp gặp mặt.
“…Hậu nhân của gia tộc Hasegawa, ta biết bọn hắn ở đâu.”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui