Vừa Xuyên Qua Đã Bị Lưu Đày Ta Dìu Dắt Cả Nhà Làm Ruộng Phất Lên
Thẩm Gia thấy thoải mái trong lòng cũng không có lý do gì để tiếp tục làm.
"Con gái cũng không có ý đó, nếu mẫu thân lo lắng con ở không tốt thì con cũng không từ chối nữa.
Nhưng về phần nha hoàn bà tử, con chỉ mang theo Trúc Nhi thân thiết nhất là được, không biết phủ Thị lang có thể ở được nhiều nha hoàn bà tử như vậy không.
Hơn nữa con còn phải quay về, cứ để họ ở lại viện quét dọn, tiện thể thêm chút nhân khí.
Nếu muội muội thích thì cũng có thể trực tiếp dọn vào ở, đợi tỷ tỷ về tụ họp.
"
Cho dù có được lợi thì tiếng xấu mở miệng xin xỏ này nàng cũng không muốn nhận.
Tùy tiện ném cho Tống Phù một mồi nhử, xem nàng ta có cắn câu không?
Quả nhiên Tống Phù nghe xong câu cuối cùng thì chuyển giận thành mừng, ai mà biết được ả trở về Hầu phủ chỉ có thể ở cùng mấy người con thứ.
Tình huống này ngay cả trước đây ở Thẩm phủ, ả cũng chưa từng trải qua.
Đối với việc Thẩm Gia một mình ở một viện từ lâu đã bất mãn.
Nghe Thẩm Gia nói, Tống mẫu tức đến ngã ngửa.
Trước đây thứ mà mình lấy làm tự hào trước mặt các phu nhân khác, bây giờ lại bị dùng để đối phó với mình, sao lại khó chịu đến vậy?
Nhưng đối với việc để Tống Phù ở trong viện này, bà cũng không có ý kiến gì, con gái ruột của mình vốn nên được hưởng mọi thứ tốt nhất trong phủ.
Thẩm Gia chịu ngoan ngoãn nhường lại, cũng đỡ cho bà phải tốn nhiều lời.
Nhưng tính ra thì kết quả cũng ổn, Tống mẫu cũng không muốn tiếp tục ở lại đây nữa, nắm tay Tống Phù nói:
"Giai nhi, con cứ dọn dẹp hành lý của mình trước, sáng mai mẫu thân sẽ đến tiễn con.
"
Nói xong liền quay người rời đi, cái viện vốn đông đúc bỗng chốc trống rỗng, trông không khí cũng trong lành hơn hẳn.
Thẩm Gia lúc này mới lộ ra nụ cười đã kìm nén từ lâu, hít một hơi thật sâu.
"Mọi người đã nghe lời phu nhân chưa?
Còn không mau hành động, đóng gói hết những thứ ta thường dùng.
"
Đám nha hoàn bà tử trong viện này đúng là không thúc không nhúc.
Vừa dứt lời, trong viện đột nhiên vang lên tiếng leng keng.
Thẩm Gia nhìn Phù Trúc bên cạnh nói:
"Ngươi theo ta vào đây, ta có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi.
"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...