Vũ Vương

Vèo! Vèo...

Tia nắng ban mai vừa lộ ra, Chân Vũ Thánh Sơn Thiên Khu đỉnh, tiếng xé gió rất nhỏ thỉnh thoảng vang lên, từng đạo thân ảnh hội tụ ở trên đồng cỏ trước cung điện kia.

Lúc này tới đây, tất cả đều là Chân Vũ Thánh Sơn Dương Hồ cảnh tu sĩ.

Có Dịch chân nhân, Ngư Thanh Liên, Tần Tụng chúng Bắc Đẩu bảy phong phong chủ, có Đông Phương Thịnh, Mông Thiến, Cổ Quan các phong trưởng lão, cũng có Vệ Sơn, Yến Thu Mi, Cầm Cơ chúng Dương Hồ cảnh tuổi trẻ đệ tử.

- Chỉ thiếu La Thành cùng Tiêu Tố Ảnh rồi!

- Bọn hắn làm sao còn chưa tới, không biết hôm nay al2 ngày lên đường tiến về Bảo Tiên Thiên Vực sao?

- Bọn hắn tựa hồ còn ở Thiên Khu phong tu luyện. Ai, nếu không phải chờ Tiêu Tố Ảnh kia, nửa tháng trước đã xuất phát rồi!

Mọi người tốp năm tốp ba tụ tập một chỗ, âm thanh nói thầm thỉnh thoảng vang lên.

Dựa theo kế hoạch lúc ban đầu, nửa tháng trước, sơn chủ Cổ Thương Phong muốn mang mười tám đệ tử tiến về Bảo Tiên Thiên Vực, nhưng Tiêu Tố Ảnh thủy chung không có hoàn thành quá trình đột phá, chỉ có thể ngày từng ngày đem thời gian đẩy về sau. Hôm qua, dị tượng trên không Thiên Khu đỉnh vừa biến mất, Cổ Thương Phong liền định ra hôm nay xuất phát.

Nhưng lại để cho chúng nhân bất ngờ chính là, Dương Hồ cảnh tu sĩ đi tham gia thịnh hội đều đến, duy chỉ có Mộ Hàn cùng Tiêu Tố Ảnh vẫn là chậm chạp không có xuất hiện.


Không ít tu sĩ đã có câu oán hận, chỉ là thấy Cổ Thương Phong thủy chung như lão tăng nhập định xếp bằng ở trong điện, mọi người cũng chỉ có thể kiềm chế tâm tư tiếp tục chờ. Tương đối với những Tần Tụng chúng phong chủ cùng trưởng lão đến đây tiễn đưa, bọn người Yến Thu Mi, Cầm Cơ cùng Tiêu Cố ngược lại là lộ ra thập phần bình tĩnh.

- Năm mươi năm trước, cũng là mười tám người tiến về Bảo Tiên Thiên Vực tham gia Côn Luân Tiên Thử, cuối cùng nhất chỉ có ba người gia nhập Côn Luân Tiên Phủ, lần này cũng là mười tám người, nhưng lại không biết cuối cùng có thể có bao nhiêu người có thể thành công?

Trên mặt Yến Thu Mi vui vẻ yên nhiên, nhưng nói ra có chút cảm khái chi ý.

- Chiếu ta xem, Thiên Khu phong Vệ Sơn sư huynh, còn có Khai Dương phong chúng ta La Thành sư đệ là nhất định có thể gia nhập, giống như ta thì khó mà nói rồi.

Tiêu Cố nghe vậy, không khỏi ha ha cười cười. Cùng những Dương Hồ cảnh đệ tử khác chung quanh so sánh, Tiêu Cố được mất chi tâm không có nặng như vậy, có thể gia nhập Côn Luân Tiên Phủ cố nhiên là chuyện tốt, cho dù vào không được cũng không sao, trở lại Xích Thành Thiên Vực này tiếp tục làm Linh Vũ Thánh Thành thành chủ của hắn là được.

- Tiêu Cố sư huynh, ngươi ngược lại là rất thoải mái.

Cầm Cơ không khỏi mỉm cười.

- Coi như là ta, cũng không có nắm chắc mười phần, có thể thông qua Côn Luân Tiên Thử hay không, có đôi khi vẫn phải là nhìn xem vận khí.

Vệ Sơn lạnh nhạt nói ra, nhưng ở giữa lời nói vẫn là lộ ra một chút tự tin. Lần này mười tám người tham gia Côn Luân Tiên Thử, tuổi lớn nhất không phải Tiêu Cố không ai có thể hơn, đã chín mươi lăm tuổi, nhưng tu vi mạnh nhất lại là Dương Hồ tứ trọng thiên Vệ Sơn, hắn đối với lần đi này tràn ngập tin tưởng cũng là sự tình hợp tình lý.

- Như vậy xem ra, vẫn là La Thành sư đệ nắm chắc rồi.


Tiêu Cố cười nói.

Yến Thu Mi cùng bọn người Cầm Cơ vô ý thức gật đầu.

La Thành kia một năm trước đã là Dương Hồ Nhị trọng thiên, bây giờ nói không chừng đã đạt tới Dương Hồ tam trọng thiên... tu vi như vậy, lại có được thực lực có thể so với Dương Hồ thất trọng thiên đỉnh phong tu sĩ, Vệ Sơn tuy tu vi cao, nhưng nếu đánh nhau, đoán chừng ngay cả một quyền của La Thành cũng đỡ không nổi.

Dứt bỏ tu vi cùng thực lực không nói, chỉ bằng thân phận pháp sư của La Thành, cùng với năng lực luyện khí ngay cả La Phù Thánh Tử cũng so ra kém kia, cũng đủ để cho hắn đạt được một vé vào cửa gia nhập Côn Luân Tiên Phủ.

Pháp sư có thể luyện chế Thánh phẩm Đạo Khí, mặc kệ đến chỗ nào đều phi thường nổi bật.

Coi như là Côn Luân Tiên Phủ, cũng không ngoại lệ.

Như vậy tính toán xuống, hoàn toàn chính xác chỉ có La Thành có thể vững vàng thông qua tiên thử, trở thành đệ tử Côn Luân Tiên Phủ.

- Vậy cũng nói không chính xác, đừng quên La Thành sư đệ hung hăng đắc tội qua La Phù Thánh Tử.

Một thanh âm có chút không quá hài hòa đột nhiên vang lên, Yến Thu Mi, Cầm Cơ cùng Tiêu Cố chuyển mắt nhìn đi, phát hiện người nói chuyện kia đúng là Thiên Toàn phong thủ tịch đệ tử hiện tại Tiết Nhất Hi.


Hắn ở ba năm trước đột phá đến Dương Hồ nhất trọng thiên, hiện tại vẫn là Dương Hồ nhất trọng thiên.

- Côn Luân Tiên Phủ cũng không phải chỉ có một vị Thánh Tử, ngoại trừ La Phù Thánh Tử ra, còn có Tu Di Thánh Tử, Huyền Đô Thánh Tử, bọn hắn từng cái thực lực cùng thế lực đều không kém La Phù Thánh Tử. Tại Côn Luân Tiên Phủ, La Phù Thánh Tử vẫn chưa tới tình trạng một tay che trời.

Yến Thu Mi khẽ cười nói.

- Yến sư muội quả nhiên kiến thức rộng rãi, không giống người nào đó cô lậu quả văn như vậy, không biết còn tưởng rằng La Phù Thánh Tử kia đã là Phủ chủ của Côn Luân Tiên Phủ đây này.

Tiêu Cố cười hắc hắc nói.

- Ngươi, các ngươi...

Tiết Nhất Hi có chút xấu hổ thành nộ, nhưng lời đằng sau hắn còn chưa nói ra miệng, tiếng rít cực lớn đột nhiên vang lên, ngay sau đó, một mảnh khí tức xanh lam bàng bạc từ mặt đất dưới chân xông ra, mấy vị Dương Hồ cảnh tu sĩ vội vàng không kịp chuẩn bị, đúng là suýt nữa bị nhấc lên bay ra ngoài, cực kỳ chật vật.

Biến cố bất thình lình, để cho bọn người Yến Thu Mi lắp bắp kinh hãi, một bên kháng cự cổ hơi thở kia trùng kích, một bên giương mắt nhìn lên, đã thấy những khí tức xanh lam kia lại ở trên cao mấy ngàn thước hăng hái vặn vẹo biến ảo. Trong chớp mắt công phu, liền ngưng tụ thành hình dáng hạt châu xanh lam, chiếm lấy phương viên vài dặm không gian, tầng ngoài hạt châu kia lại có chút văn tuyến phân bố quy luật, xem tựa như hai cái mai rùa khép lại cùng một chỗ.

Kinh người nhất là từ trong dị tượng kia hiển lộ ra khí tức, đúng là bàng bạc tới cực điểm.

- Thánh phẩm Đạo Khí?

- Thánh phẩm Đạo Khí!


Âm thanh kêu sợ hãi liên tiếp vang lên, có thể hiển hóa ra dị tượng như thế, hơn nữa có được khí tức Đạo Khí bàng bạc như vậy, ngoại trừ là Thánh phẩm Đạo Khí ra còn có thể là cái gì.

Giờ phút này, mọi người mới minh bạch La Thành kia tại sao lại chậm chạp không hiện ra, nguyên lai là trốn ở trong không gian lòng núi Thiên Khu phong luyện chế Thánh phẩm Đạo Khí.

Hơn nữa, từ khí tức kiện Đạo Khí này đến xem, hiển nhiên là Thủy thuộc tính Thánh phẩm Đạo Khí.

Nghe nói La Thành đạo lữ Tiêu Tố Ảnh là có loại Đạo Khí thuộc tính này, không phải là La Thành chuyên môn vì Tiêu Tố Ảnh luyện chế chứ?

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người nhịn không được có chút hâm mộ Tiêu Tố Ảnh, nhất là Yến Thu Mi cùng Cầm Cơ chúng nữ tính tu sĩ. Đối với các nàng mà nói, nếu thật có thể tìm được một pháp sư cường đại làm đạo lữ, cái kia thật đúng là phúc khí mấy đời. Chỉ tiếc, nữ tu sĩ hạnh vận như Tiêu Tố Ảnh thật sự quá ít, dù sao cho dù đã đến Thượng Thiên Vực thế giới, pháp sư có thể luyện chế Thánh phẩm Đạo Khí, đều là phượng mao lân giác.

Ở bên trong tiếng thán phục của mọi người, dị tượng trên không trung rất nhanh đã biến mất.

- Chư vị, có thể chuẩn bị lên đường rồi.

Thanh âm già nua bỗng dưng vang lên, thân ảnh sơn chủ Cổ Thương Phong lặng yên đi ra ngoài điện. Nghe vậy, bọn người Yến Thu Mi cùng Tiêu Cố vội vàng thu thập tâm tình, mà khi bọn hắn cùng phong chủ trưởng lão mà mình quen thuộc từ biệt, hai đạo thân ảnh một đen một trắng vội vã từ trong cung điện vọt ra.

Từ thể nội bọn hắn ẩn ẩn lộ ra khí tức đều là cực kỳ cường đại, một cái Dương Hồ tứ trọng thiên, một cái Dương Hồ Nhị trọng thiên.

- Không có ý tứ, không có ý tứ, lại để cho mọi người đợi lâu!

Cùng hai đạo thân ảnh kia cùng nhau xuất hiện, còn có thanh âm hơi áy náy. Hai người này đúng là mới từ trong không gian Thiên Khu Phong chạy đến Mộ Hàn cùng Tiêu Tố Ảnh, mà Thánh phẩm Đạo Khí vừa rồi trên không trung hiển hóa ra dị tượng, là Mộ Hàn chuyên vì Tiêu Tố Ảnh luyện chế Quy Bối Hải Châu .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui