Vũ Vương

Tầng sáu Chân Vũ Các , đệ tử Khai Dương Phong tu luyện tới tới đi đi, thay đổi hết nhóm này lại tới nhóm khác. Tuy nhiên, vị trí Mộ Hàn lại không có chút di động nào.

Bên trong linh khí thiên địa đậm đặc, Mộ Hàn thân như tảng đá vẫn không nhúc nhích.

Mà ở trong cơ thể hắn, chân nguyên lại như những cơn sóng ngập trời đang bắt đầu điên cuồng mà khởi động, những đợt công kích đánh sâu vào lớp Bích Chướng vô hình kia trong cơ thể Thiên Anh.

Mộ Hàn từ ngày đó rời khỏi điện Huyền Dương thì đã đạt tới Linh Trì Nhất Trọng Thiên đỉnh cao. Mà trong khoảng thời gian tu luyện này thì linh khí đã khiến cho hắn càng là tiếp cận với Linh Trì Nhị Trọng Thiên. Lớp Bích Chướng vô hình kia liền như con thuyền gỗ nhỏ không ngừng chao đảo trong cơn sóng lớn, lúc nào cũng đều có khả năng bị sóng triều hất lên tung chụp vỡ.

Đáng tiếc chính là, chỉ cách một điểm nhỏ cuối cùng nhưng trước sau không thể bước nhảy vọt qua, lớp Bích Chướng vô hình kia một mực đều vẫn cứ ở vào trong trạng thái sắp sửa bị phá thủng.

Đối với điều này, Mộ Hàn cũng không cưỡng ép thúc dục, chỉ là trong khi tu luyện thủ pháp Bách Long Tụ Lưu thì vẫn càng không ngừng luyện hóa linh khí thiên địa ở quanh người.

- Vút! Vút! Vút. . .

Bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn, những khối thân thể từ lực tâm thần ngưng tụ mà thành. Ngay trong khoảnh khắc đó, liền có chín mươi chín cụ thân thể sinh ra từ tâm thần tại bên trong Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn được hiện ra. Ngay sau đó, khối thân thể thứ một trăm cũng từ lực lượng tâm thần ngưng tụ đã thành hình. Tuy nhiên nó chỉ duy trì trong chốc lát, rồi khối thân thể sinh ra từ tâm thần này liền đã tiêu tan.

Lần thử nghiệm thứ bốn mươi chín để ngưng tụ thành một trăm khối thân thể sinh ra từ tâm thần, đã lại chấm dứt bằng thất bại .


Nhưng mà, Mộ Hàn cũng vẫn cứ tuyệt không tính toán từ bỏ. Loại thủ pháp Bách Long Tụ Lưu này hiện nay chỉ kém một bước cuối cùng, nên Mộ Hàn nhất định phải hoàn toàn tu luyện thành công.

Do Thiên Anh thao tác, ngón tay của chín mươi chín khối thân thể sinh ra từ tâm thần như con bướm dập dờn giữa những bông hoa loại ở trên không trung để mà phác họa ra những bức Văn Phổ khác xa nhau. Đến khi tất cả Văn Phổ đều được vẽ phác thảo xong xuôi, chín mươi chín đạo thân thể sinh ra từ tâm thần cũng tức thời tiêu tan. Chưa qua được một thời gian dài, thì một lần nữa những khối thân thể sinh ra từ tâm thần lại hiện ra bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn. Chỉ tiếc rằng khối thân thể xuất hiện ra cuối cùng kia lại vẫn không thể nào duy trì được bao lâu, nó liền lại quay về hóa thành lực tâm thần.

Lần thử nghiệm thứ năm mươi thất bại!

Mộ Hàn kiên nhẫn bền bỉ không thôi. Sau một hồi giải tán các thân thể sinh ra từ tâm thần , hắn lại tiếp tục ngưng tụ lần nữa. . . Lần thứ năm mươi ba, thất bại. . . Lần thứ sáu mươi ba lần. . . Lần thứ tám mươi . . .

Lần thứ chín mươi chín , thất bại!

Lần thứ một trăm . . .

Thành công !

Cảm thụ được một trăm khối thân thể sinh ra từ tâm thần vẫn đứng lặng im hồi lâu bên trong Tâm Cung. Đáy lòng Mộ Hàn không tự chủ được mà trào dâng một sự hưng phấn. Sau mỗi lần thất bại, Mộ Hàn đều có tổng kết giáo huấn, tìm kiếm nguyên nhân trong đó. Hiện nay sau khi trải qua chín mươi chín lần thử nghiệm thất bại, Mộ Hàn rốt cục thu được thành công.


Nhưng mà, Mộ Hàn cũng không có sơ ý, chỉ khi nào có thể thao tác điều khiển tất cả thân thể sinh ra từ tâm thần, bắt chúng phác họa ra những Văn Phổ không giống nhau, như vậy mới được coi là đích thực thành công. Trước đó, thân thể đang phác họa Văn Phổ cũng đều có khả năng tùy thời tiêu tan vào bất kì lúc nào. Mộ Hàn đã có mấy lần trải qua như vậy.

Ngay lập tức sau đó, cũng giống như cùng chín mươi chín khối thân thể sinh ra từ tâm thần còn lại, khối thân thể thứ một trăm này do Thiên Anh thao tác cũng đã vẽ phác thảo ở trên không trung một bức Văn Phổ hoàn toàn mới . Một trăm bản Văn Phổ của Đạo Khí hoàn toàn không giống nhau, do một trăm khối thân thể sinh ra từ tâm thần phác họa, đã thể hiện ra ngoài dị thường rõ ràng ở bên trong Tâm Cung của Mộ Hàn .

Đến khi tất cả Văn Phổ đều phác họa xong thì Mộ Hàn lại làm tan đi các thân thể sinh ra từ tâm thần . Rồi lại ngưng tụ nhiều lần.

- Vút! Vút. . .

Một trăm thân thể liên tục xuất hiện mấy lần, Mộ Hàn như trút được gánh nặng. Rốt cục hoàn toàn trầm tĩnh lại, trên khuôn mặt bị linh khí thiên địa cực kì đậm đặc che lấp cũng không nhịn được mà lộ ra một nụ cười vui vẻ.

Lần đầu tiên thành công, có khả năng là may mắn; Lần thứ hai thành công, cũng có khả năng là vận khí. Nhưng mà lần thứ ba lần thứ tư thành công, thế này đã tuyệt không phải may mắn và vận khí có khả năng đạt tới.

'Bách Long Tụ Lưu' rốt cục tu luyện thành .

Trong lòng Mộ Hàn sung sướng, lại có loại cảm giác trở nên thoáng đãng mở rộng. Liền vào giờ khắc này, Mộ Hàn đột nhiên cảm ứng được Thiên Anh trong cơ thể có một tràng những tiếng nổ đì đùng thật lớn đang kích động ra. Lớp Bích Chướng vô hình do chân nguyên mãnh liệt công kích vốn đã ngoan cố chống đỡ rất lâu rốt cục ầm ầm tan vỡ, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.


- Linh Trì Nhị Trọng Thiên?

Chỉ hơi ngây người, Mộ Hàn liền hiểu rõ ràng nguyên nhân tại sao trong khoảng thời gian này tu vi của chính mình trước sau không thể đột phá .

Trước đây, hắn vừa hấp thu luyện hóa linh khí thiên địa, vừa tu luyện Bách Long Tụ Lưu, tất cả sự chú ý và tâm thần đều bị phân tán mở rộng ra. Ngoài ra, Mộ Hàn tuy là thông qua Thiên Anh thao tác các khối thân thể sinh ra từ tâm thần , thế nhưng ý niệm của bản thân trước sau lại bị kẹt trong trạng thái dị thường sinh động , tự nhiên liền càng khó có thể đột phá hơn. Dù sao nếu muốn đột phá đến cảnh giới mới, điều cần không chỉ là đạt đến tu vi cực hạn, mà còn cần tâm tình và cảm nhận thấu hiểu.

Mộ Hàn đã có tu vi tương đương , cùng với sự thấu hiểu được truyền thừa từ Thái Thanh, duy còn thiếu tâm tình. Mà nay Mộ Hàn đã tu luyện thành Bách Long Tụ Lưu, thể xác và tinh thần được buông lỏng, nên đột phá tất nhiên là điều nước chảy thành sông.

Sau khi đạt tới Linh Trì Nhị Trọng Thiên, việc luận bàn cùng tu sĩ như Lãnh Thanh nhất định sẽ càng dễ dàng hơn.

Trong lúc nghĩ lại đó, cường độ chân nguyên của Mộ Hàn lại bắt đầu tăng lên kịch liệt, không gian Tâm Cung bên trong Tử Hư Thần Cung đã tiến thêm một bước mở rộng, về phần linh hồn và cường độ lực tâm thần đã đồng thời lột xác. Trong thời gian cực kì ngắn ngủi, cả người Mộ Hàn đều giống như đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Lại lẳng lặng ngồi một hồi lâu, Mộ Hàn mới khe khẽ thở phào một hơi, đình chỉ vận chuyển Thái Hư Động Thần Quyết. Linh khí thiên địa quanh quẩn bên người lập tức tan đi.

- Vút!

Ý niệm khẽ nhúc nhích, viên Xuân Vũ Hóa Sinh Đan kia liền nhảy ra khỏi Tâm Cung, xuất hiện ở trong lòng bàn tay Mộ Hàn.

Dựa theo cách nói của Dịch Chân Nhân, sau khi dùng Xuân Vũ Hóa Sinh Đan này thì trong một tháng là có thể từ Linh Trì Nhị Trọng Thiên đột phá đến Linh Trì Tam Trọng Thiên. Có thứ tốt như vậy ở trong tay, Mộ Hàn đương nhiên là hơi không thể chờ đợi được. Tuy nhiên vào lúc đưa đan dược định bỏ vào trong miệng thì hắn lại đột nhiên phát hiện chung quanh có gì đó không thích hợp lắm.


Trong tầng sáu rộng rãi của Chân Vũ Các này, lại chỉ còn có một mình hắn!

- Làm thế nào tất cả đều không thấy ai ?

Mộ Hàn có chút kinh ngạc, bóng dáng chợt lóe. Hắn liền xuyên qua lối vào tầng lầu các này, xuất hiện ở bên ngoài hẻm núi sụt lún lõm xuống rồi tức thì nhìn lướt qua. Mộ Hàn mới phát hiện chẳng những tầng thứ sáu Chân Vũ Các không có ai, mà sáu tầng khác cũng không thấy được một nửa bóng người. Tựa hồ tất cả mọi người đã biến mất, trong thiên địa hoàn toàn yên tĩnh.

Đầu óc cực kì nhanh chóng chuyển động vài lượt, Mộ Hàn đột nhiên vỗ đầu một cái.

- Võ Các Đạo Hội?

Lúc này, Mộ Hàn mới phản ứng lại đây, có chút kinh ngạc nói thầm

- Chẳng lẽ 'Võ Các Đạo Hội' đã qua bắt đầu rồi? Cũng không biết ta ở chỗ này tu luyện đã bao nhiêu thời gian, nếu mà bỏ lỡ lần thịnh hội này, vậy có thể hơi bị thất tín với người.

Trong tâm niệm, Mộ Hàn liền lại thu viên Xuân Vũ Hóa Sinh Đan vào Tâm Cung, còn thân hình chính là bay lên trời. Hắn giống như ngôi sao băng nhằm theo phương hướng tới Thiên Xu Phong mà chạy đi như bay.

Giờ phút này, đúng là vào lúc sáng sớm.

Thiên Xu Phong nằm cách Chân Vũ Các gần trăm dặm về phía tây bắc. Ở đó đã là người ta tấp nập, âm thanh ồn ào. Cơ hồ tất cả đệ tử Nội Sơn Chân Vũ Thánh Sơn đều chạy tới, đủ loại âm thanh hội tụ thành những dòng nước lũ thật lớn. Chúng như sóng triều cuồn cuộn kích động giữa trời cao, giống như ngay cả trời cao đều có thể bị chọc vỡ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui