Vũ Vương

- Cái gì, Đạo Khí siêu phẩm?

Niếp Hàn Trung kêu lên kinh ngạc làm mọi người thất kinh. Mộ Hàn tiếp nhận chính là một nhiệm vụ luyện chế Đạo Khí cao phẩm, thế nhưng khi hắn giao trả lại thì trở thành một kiện Đạo Khí siêu phẩm?

Câu chuyện không thể tưởng tượng nổi như thế liền phát sinh trước mắt, làm cho mọi người không khỏi trợn mắt há hốc mồm.

Chương Giới vừa mới rồi còn đắc ý phi phàm, càng là ngây ra như phỗng, hắn há ngoác miệng rất lớn, thậm chí ngay cả nước miếng chảy ra từ khóe môi mà cũng không phát giác được.

- Niếp sư huynh, cái này thực sự. . . Thật sự là Đạo Khí siêu phẩm?

Một người nam nhân trẻ tuổi từ trong đám người bên ngoài ra sức chen lấn đi vào, vừa là kích động vừa là lo lắng, tựa hồ sợ chính mình bị một lần vui mừng vô ích.

- Ngươi là Lục Thông tuyên bố nhiệm vụ này?

Niếp Hàn Trung đã phục hồi tinh thần lại.

- Đúng, đúng, ta chính là Lục Thông.

Nam nhân trẻ tuổi kia vội vàng gật đầu, ánh mắt vô cùng nóng bỏng.


- Tự mình ngươi nhìn một chút chẳng phải sẽ biết .

Niếp Hàn Trung đưa thanh trường kiếm xanh lam tới, ánh mắt cũng nhìn về phía Mộ Hàn, trong con mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên. Lục Thông này cung cấp nguyên liệu Luyện khí mặc dù cũng không tệ lắm, nhưng cũng không coi là phi thường xuất chúng. Dùng để luyện chế Đạo Khí cao phẩm đó là không thành vấn đề, còn như phải luyện chế Đạo Khí siêu phẩm, cơ hồ không có khả năng.

Không nghĩ tới nguyên liệu kia chỉ có thể luyện chế Đạo Khí cao phẩm vào đến trong tay Mộ Hàn, lại luyện chế ra một kiện Đạo Khí siêu phẩm.

- Ông ông! Ông ông! Ông ông!!

Những tiếng rung động kịch liệt đột nhiên làmcho mọi người bừng tỉnh. Đó chính là Lục Thông đang ôm lấy thanh trường kiếm, chân nguyên dồi dào tuôn ra trút vào kiếm, kích động toàn bộ Đạo Văn bên trong thân kiếm ra. Lập tức chỉ thấy những đạo ánh sáng lấp lánh rực rỡ bùng nổ ra, màu xanh lam cơ hồ tràn ngập khắp một vùng không gian trăm mét.

- Quả nhiên là Đạo Khí siêu phẩm.

Lục Thông sau một lát giật mình. Lập tức mừng như điên hoa chân múa tay vui sướng.

Nhưng mà, rốt cuộc hắn cũng là tu sĩ cảnh giới Linh Trì liền nhanh chóng đã tỉnh hồn lại từ trong hoan hỉ cực độ. Hắn ôm chặt hai tay Mộ Hàn , ra sức lắc lắc

- La Thành sư đệ, thực sự không biết nên cảm tạ ngươi như thế nào mới phải, thù lao sáu vạn Công Huân thật sự quá ít . Như vậy đi, ta cho ngươi thêm mười vạn. . . Đương nhiên, coi như một trăm vạn Công Huân so ra cũng kém giá trị Đạo Khí siêu phẩm này. Nhưng mà hiện tại ta cũng chỉ có từng ấy điểm.

Nói xong lời cuối cùng, Lục Thông cũng là không nhịn được mà hơi đỏ mặt. Tình trạng đường đường đệ tử Thiên Xu Phong cảnh giới Linh Trì mà chỉ có xấp xỉ mười vạn Công Huân , đích thật là hơi khó coi một chút.


Mộ Hàn cười nói:

- Lục sư huynh. Không cần như thế. Nếu ta tiếp nhận nhiệm vụ là thù lao sáu vạn Công Huân, nay ta có được sáu vạn Công Huân kia, như vậy là đủ rồi.

- Như vậy sao được, như vậy sao được ?

Lục Thông cảm thấy băn khoăn, lắc đầu liên tục

- La Thành sư đệ, ngươi tiếp nhận những nhiệm vụ này cơ hồ toàn bộ đều đã hoàn thành, chỉ là thời gian chậm lại. Lúc này mới chỉ có thể coi là thất bại, bởi vì vậy mà bị khấu trừ nhiều Công Huân như vậy . Thật sự rất đáng tiếc . Như vậy đi, các ngươi đợi ta một hồi. Ta đi tìm bằng hữu mượn điểm Công Huân, ngươi tổn thất bao nhiêu Công Huân, ta liền bù đắp lại cho ngươi bấy nhiêu. Niếp sư huynh, kiếm ta cứ tạm để ở chỗ này .

.v..v.... . .

Mộ Hàn vội vàng lên tiếng, nhưng Lục Thông cũng không quay đầu lại mà chui vào trong đám người. Chỉ trong thời gian chốc lát, đã không còn thấy bóng dáng. Mộ Hàn chỉ có thể bất đắc dĩ thu hồi ánh mắt, cũng là nhàn nhạt liếc mắt qua đệ tử Thiên Quyền Phong Chương Giới kia, khóe môi nổi lên một sự châm chọc như có như không.

Lục Thông vừa đi, ánh mắt của mọi người chung quanh nhìn về phía Mộ Hàn cũng là có sự thay đổi lớn.

Mộ Hàn có thể dùng nguyên liệu Đạo Khí cao phẩm để luyện chế ra Đạo Khí siêu phẩm. Rõ ràng, thực lực Luyện khí của hắn đã đạt tới đạt tới đỉnh cao trong cảnh giới, thậm chí Lâm Ngọc Bạch kia đều có khả năng kém hơn hắn. Một vị Đạo Văn Sư lợi hại như vậy , coi như không thể giao hảo thì cũng không cần phải đắc tội.

Số ít mấy người đệ tử Nội Sơn vừa rồi vẫn còn châm chọc khiêu khích , lúc này hối hận đến đau cả ruột.


Bọn họ lúc ban đầu cũng là tuyên bố nhiệm vụ chuyên môn nhằm vào Mộ Hàn luyện chế thủy, mộc Đạo Khí .Nhưng bởi vì Mộ Hàn nửa tháng đều không hề xuất hiện, lúc này mới xóa bỏ nhiệm vụ, rồi chỉ định Đạo Văn Sư thay thế thành Lâm Ngọc Bạch. Bọn họ cũng không dự đoán những ngày này Lâm Ngọc Bạch trực tiếp không nhìn tới nhiệm vụ của bọn họ.

Nếu như lại hủy bỏ nhiệm vụ , quay về chỉ định Mộ Hàn, nói không chừng vẫn còn có khả năng được Mộ Hàn tiếp nhận, nhưng hiện tại hy vọng sợ là phi thường xa vời.

Trong lúc nhất thời, bọn họ ghen tị tới cực điểm đối với gia hỏa có tên Lục Thông kia. Lấy tuyên bố nhiệm vụ thù lao chỉ sáu vạn mà lại đổi lấy một kiện Đạo Khí siêu phẩm.

Thật không biết hắn có cái vận cứt chó gì mà chuyện tốt như vậy lại đụng vào hắn !

- La Thành sư đệ, ta xem như phục ngươi .

Phía sau cái đài dài, Niếp Hàn Trung hít một hơi thật dài, giơ ngón tay cái lên về phía Mộ Hàn .Sau đó tăng thêm sáu vạn Công Huân cho hắn, chỉ cần một kiện Đạo Khí siêu phẩm này xuất hiện, liền đủ để bác bỏ tất cả những lời chất vấn trước đây, tổn thất về chút điểm Công Huân này cũng có thể dễ dàng bổ sung.

Hiện tại, Niếp Hàn Trung xem như biết Mộ Hàn vì sao trước sau vẫn bình tĩnh như vậy . Có một kiện Đạo Khí siêu phẩm như vậy làm chỗ dựa, Mộ Hàn có muốn không bình tĩnh đều khó khăn.

- Nhiệm vụ số năm trăm tám mươi, Đạo Khí cao phẩm đã chữa trị, thất bại, khấu trừ một ngàn hai trăm Công Huân.

- Nhiệm vụ số sáu trăm hai mươi bảy, Đạo Khí cao phẩm đã chữa trị, thất bại, khấu trừ một ngàn năm trăm Công Huân.

. . .

Chỉ chốc lát sau đó, tiếng hộp gỗ mở ra cùng với âm thanh của Niếp Hàn Trung tiếp tục vang lên.


Số lượng Công Huân ghi nhận ở trong lệnh bài của Mộ Hàn mặc dù thi thoảng gia tăng, nhưng về tổng thể lại giảm xuống cực kì nhanh chóng . Có điều, mặc dù nghe được từ trong miệng Niếp Hàn Trung số lần nhiều nhất vẫn là hai chữ thất bại, nhưng trong ánh mắt của mọi người nhìn về hướng Mộ Hàn lại không còn vẻ đùa cợt, chế nhạo hoặc là châm chọc như trước đây.

Có Lục Thông làm tấm gương, một số Đạo Khí đã được Mộ Hàn thành công chữa xong nhưng đệ tử Nội Sơn vội vàng mở miệng, nói cứ theo lẽ thường mà lấy Công Huân trả cho Mộ Hàn.

Nhưng mà, tất cả đều bị Mộ Hàn từ chối khéo.

Về phần kia đệ tử Thiên Quyền Phong có tên Chương Giới kia, nhìn thấy sư huynh đệ đồng môn chung quanh náo nức thì càng là xấu hổ đến mặt mày đỏ bừng, ỉu xìu chạy ra khỏi điện Võ Huân.

- Nhiệm vụ số chín trăm năm mươi mốt , Đạo Khí cao phẩm luyện chế thành công, sẽ được năm vạn Công Huân.

Không được bao lâu, tất cả nhiệm vụ đều đã giao trả lại xong xuôi.

Trên cột Công Huân kia, số lượng Công Huân phía sau cái tên La Thành này đã hạ thấp hai mươi vạn, đúng theo tính toán trước đây của Mộ Hàn.

- Niếp sư huynh, phiền toái huynh giúp đệ tiếp nhận nhiệm vụ kia của Yến sư tỷ.

Tổn thất chút điểm Công Huân như vậy, Mộ Hàn cũng không để ý quan tâm tới. Có khoản thù lao nhiệm vụ sáu trăm vạn Công Huân kia của Yến Thu Mi, Mộ Hàn đối với Công Huân một hai chục vạn đã có hơi nhìn không thuận mắt. Hơn nữa, Mộ Hàn tin tưởng, nhiệm vụ này của Yến Thu Mi vẻn vẹn chỉ là một cái khởi đầu.

Niếp Hàn Trung cũng không biết về điểm ẩn tình này giữa Mộ Hàn và Yến Thu Mi, nghe vậy cười một tiếng:

- La Thành sư đệ, ta đã biết rõ, ngươi lần này nhất định sẽ tiếp nhận nhiệm vụ này. Chậc chậc, sáu trăm vạn Công Huân, thù lao dọa người như vậy, cũng phải là nhân vật như Yến sư tỷ kia mới có thể quyết đoán đưa ra. Nếu mà ngươi hoàn thành nhiệm vụ này, có thể thật sự phát tài, tên của ngươi lập tức có thể nhanh chóng tăng lên đến vị trí một trăm người đứng đầu bia Công Huân đi.

Trong nháy mắt nói dứt lời , ngón tay Niếp Hàn Trung liền kết thúc phác họa trên cột Công Huân. Tức thì, tay phải vẫy một cái, một chiếc hộp gỗ liền bồng bềnh trôi tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui