Vũ Vương

- Trong đệ tử ngoại sơn không ai đạt tới Linh Trì Cảnh, dùng thực lực của mình bây giờ muốn đạt được thân phạn đệ tử chính thức không khó.

Tâm niệm Mộ Hàn thay đổi thật nhanh, tâm thần quay trở về, bước chân của hắn trở nên nhanh hơn.

Trong thành này không thể ngự không mà đi, cũng không cấm đi quá nhanh, qua hồi lâu Mộ Hàn mới tới phía bắc Linh Vũ Thánh thành. Ở ngay cửa bên trái có mấy chục cung điện nguy nga ở đây, đây cũng là Võ Công Điện, cơ hồ tất cả đệ tử ngoại sơn đều được quản lý trong này, kể cả đệ tử ngoại sơn tuyển nhận công việc.

Lúc chạy tới nơi này Mộ Hàn không nhịn được kinh ngạc lên, cửa lớn Võ Công Điện đóng chặt, nhưng mà trên quảng trường trước điện có không ít ti sĩ tụ tập, chừng sáu trăm người.

Âm thầm cảm ứng một chút, Mộ Hàn phát hiện bọn họ đại bộ phận là tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, tu sĩ Vạn Lưu Cảnh có hơn mười người, toàn bộ đều dưới Vạn Lưu tam trọng thiên.

Con mắt quét qua, Mộ Hàn cũng tìm một vị trí ngồi xuống.

Vốn Mộ Hàn xuất hiện cũng không có người nào chú ý tới hắn, nhưng sau khi hắn ngồi thì có người chú ý tới hắn.

- Vị đại ca này xưng hô như thế nào?

Qua một lát su có một thanh niên gầy yếu đi tới.

- La Thành!

Mộ Hàn thuận miệng nói ra.

Đây là tên một người bạn thân kiếp trước của hắn, cái tên giả Lăng Nghị kia không cần thì tốt hơn, Mộ Hàn không muốn lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn. Khi nói chuyện Mộ Hàn dò xét thiếu niên kia, bộ dáng mười sáu mười bảy tuổi và gương mặt em bé, nhưng tu vị của hắn lại đạt Vạn Lưu nhất trọng thiên.

- Ta gọi là Đường Hoan.


Thiếu niên kia đi tới. Hắn cười rất chân thành.

- La Thành đại ca, nhìn tu vị của ngươi hình như rất cao nha?

- Vạn Lưu lục trọng thiên mà thôi.

Mộ Hàn cười cười, sau khi ra khỏi Tinh Nguyệt Hải, hắn không cần che lấp khí tức của mình, Đường Hoan hỏi thăm tự nhiên cũng không cần phải giấu diếm.

- Đã là Vạn Lưu lục trọng thiên. Ngươi còn báo danh đệ tử ngoại sơn Chân Vũ Thánh Sơn sao?

Đường Hoan hoảng sợ nói:

- La Thành đại ca, ngươi không đi tham gia ‘ Chân Vũ Thánh Hội ’? Dùng tu vị của ngươi có thể trở thành đệ tử chánh thức quá dễ dàng.

Nghe được Đường Hoan nói lời này không ít tu sĩ vảnh tai lắng nghe, một tu sĩ Vạn Lưu lục trọng thiên còn chạy tới đây khiến người ta không hiểu.

- Ta tới chậm!

Mộ Hàn bất đắc dĩ nói.

- Trên đường bị chậm thời gian ngắn, kết quả hiện tại mới đến Linh Vũ Thánh thành. Bỏ qua ‘ Chân Vũ Thánh Hội ’. Đã tới thì không thể không công quay về, nghe nói đệ tử ngoại sơn hàng năm sẽ chọn ra bảy người trở thành đệ tử chính thức cho nên ta tham gia.

- Thật sự là đáng tiếc.

Đường Hoan lắc đầu, người chung quanh cũng thở dài.

- Dùng thực lực của La Thành đại ca sang năm nhất định có thể từ đệ tử ngoại sơn trong trổ hết tài năng trở thành đệ tử chánh thức.

- Đường Hoan. Vậy đa tạ cát ngôn của ngươi.

Mộ Hàn mỉm cười, trong nội tâm cũng tồn tại ý niệm tìm hiểu tin tức trong đầu. Vì vậy nói vài câu chuyện không đầu không đuôi với Đường Hoan. Thiếu niên này tuy thực lực đạt tới Vạn Lưu Cảnh nhưng không có tâm cơ gì. Không lâu lắm hắn đã hỏi ra những gì cần biết.

Mộ Hàn thế mới biết đệ tử ngoại sơn trở thành đệ tử chính thức của Chân Vũ Thánh Sơn có hai cách, một là trong tuyển bạt hằng năm không ngừng thắng lợi, tiến vào trước bảy tên; thứ hai là Vạn Lưu quy tông, tụ dịch thành trì, tu vị đột phá đến Linh Trì nhất trọng thiên thì có thể lập tức trở thành đệ tử chánh thức.

Đương nhiên hai con đường này đều bắt đầu từ đệ tử ngoại sơn.

Tuy nói tu vị vượt qua Mệnh Tuyền nhất trọng thiên là có thể báo danh, nhưng muốn thực sự trở thành đệ tử ngoại sơn còn không dễ dàng như trong tưởng tượng của Mộ Hàn, đầu tiên phải có cường giả Chân Vũ Thánh Sơn tiến hành kiểm tra đo lường, dùng bảo đảm không có người lòng dạ khó lường tiến vào.

Sau khi thông qua kiểm tra còn phải giao nạp phí tổn kết xù mới có thể trở thành đệ tử ngoại sơn.

Về phần phí tổn kim tệ thế tục vô dụng, dùng là đạo khí, đan dược, dược thảo các loại mới được.

- Đường Hoan lão đệ, ngươi chuẩn bị nộp lên cái gì?


- Một kiện cao phẩm đạo khí.

- Một kiện cao phẩm đạo khí?

Ánh mắt Mộ Hàn có chút lập loè, lập tức nghĩ đến Sát Sinh Kiếm, sau một khắc Mộ Hàn liền bài trừ nó đi. Trong Thiên Tông võ hội Mộ Hàn từng vận dụng qua Sát Sinh Kiếm, nếu như hắn nộp cho Chân Vũ Thánh Sơn khó bảo toàn sẽ không bạo lộ thân phận, cho dù tỷ lệ nhỏ nhất nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

Sát Sinh Kiếm không được, vậy thì lấy những cao phẩm đạo khí của Cơ Vân Thiền và đám trưởng lão Kiếm Thần tông cũng khó dùng, sau khi bài trừ toàn bộ cao phẩm đạo khí thì trong Tử Hư Thần Cung chỉ còn vài món trung phẩm đạo khí, hoàn toàn không đủ để khiến hắn trở thành đệ tử ngoại sơn.

Thời điểm này liền Mộ Hàn không nhịn được cười rộ lên, hoài nghi mình có phải quá mức cảnh giác hay không, nhưng mà thời khắc mẫn cảm phải cẩn thận một chút.

Ý niệm Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, hắn rút một trong số vài món trung phẩm đạo khí ra, sau đó đặt trong tâm cung cảm ứng. Chợt một bức Văn Phổ hiện ra trong lòng Mộ Hàn, những Văn Phổ của trung phẩm đạo khí này không tính là quá phức tạp, qua trong giây lát Mộ Hàn cũng hiểu thấu triệt.

Hô!

Tiếng phá không nhỏ vang lên, một thanh trường kiếm đột nhiên rơi vào trong tay Mộ Hàn.

Kiếm dài ba thước, đen nhánh, pha tạp thứ gì đó như là gỉ sắt. Mà khi Mộ Hàn rót chân nguyên vào trong kiếm thì thanh trường kiếm không ngừng kêu lên vù vù, một đạo bóng tối từ trong lao ra ngoài, chỉ một thoáng phạm vi hơn mười mét bị khói đen bao phủ.

- Trung phẩm đạo khí?

Đường Hoan kinh dị nói, ánh mắt chung quanh nhìn qua đầy hiếu kỳ.

- Không sai, đây là thứ ta chuẩn bị nộp lên.

Mộ Hàn khẽ cười nói, hắn vừa dứt câu thì chung quanh xôn xao vang vọng bốn phía.

- Nộp trung phẩm đạo khí? Hắn không sợ trưởng lão Võ Công Điện đá văng đi sao?

- Tu sĩ Vạn Lưu lục trọng thiên chẳng lẽ nghèo như vậy?

- Một kiện trung phẩm đạo khí cũng muốn trở thành đệ tử ngoại sơn, mơ mộng hão huyền.


...

Kinh ngạc ngắn ngủi qua đi, mọi người hoặc lắc đầu bật cười, hoặc khó có thể tin, hoặc lên giọng mỉa mai, không ai cố ý nói ra suy nghĩ của mình.

Đây là Linh Vũ Thánh thành, bọn họ hoàn toàn không cần lo lắng chọc giận Mộ Hàn.

Mộ Hàn cũng không có tức giận, cười mỉm nói:

- Rất nhanh nó sẽ biến thành cao phẩm đạo khí.

- Ah? Như thế nào...

Đường Hoan nói còn chưa dứt lời giọng nói đã dừng lại.

Xùy!

Tiếng vang nhỏ xuất hiện, tay trái Mộ Hàn cầm kiếm, một đoàn khí tức màu đen từ ngón trỏ của Mộ Hàn rơi xuống thân kiếm.

- Pháp lực thủy thuộc tính?

Nhìn thấy màn này Đường Hoan lập tức há to mồm, ngạc nhiên hoảng sợ nói:

- La Thành đại ca, ngươi là thủy Đạo Văn Sư?

Lúc hắn mở miệng thì những âm thanh mỉa mai chê cười chung quanh nhanh chóng biến mất, mọi người hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn không nghĩ tới tu sĩ Vạn Lưu lục trọng thiên này còn có một tầng quan hệ như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui