Mộ Diệu Long dần dần đi từng bước, Mộ Hàn thì ngồi xếp bằng ngưng tụ Mặc Tâm Thần Thủy thành vòng tròn, đôi mắt nhắm lại, lẳng lặng yên phỏng đoán Thần Tiêu Ngự Kiếm Thuật trong Âm Dương Hoàng Long Đạo.
Thời gian lặng yên trôi qua, trong mấy ngày sau đó trong Xích Thành Thiên Vực có tin tức điên cuồng truyền ra.
Tên Mộ Hàn đánh chết Đại Hạc Vực Chủ Tư Không Dục bị tất cả người của Tư Không gia tộc cùng Xích Thành Thiên Vực và tông môn, thế gia vọng tộc tìm tòi nửa năm, đột nhiên xuất hiện ở biên giới phía nam đánh chết tu sĩ Vạn Lưu thất trọng thiên nên bị phát hiện hành tung. Một trận chiến qua đi tám tu sĩ bảy chết, vẻn vẹn còn lại một người đào thoát.
Tung tích của Mộ Hàn bại lộ truyền bá rộng rãi các nơi.
Rất nhanh thân phận của Mộ Hàn đã được xác nhận, tuy tu vị của Mộ Hàntừ Vạn Lưu tứ trọng thiên tăng lên Vạn Lưu thất trọng thiên, nhưng hắn vận dụng cái siêu phẩm đạo khí Viêm Long Phá Thiên Kích của Bảo Tiên Thiên Vực Tư Không gia tộc là không thể sai lầm.
Trong lúc nhất thời những cao thủ Tư Không gia tộc tại các nơi ở Xích Thành Thiên Vực chạy tới biên giới phía nam, mà cường giả tông môn thế gia cũng theo sát phía sau.
Xích Thành Thiên Vực vừa yên lặng lại đã gió nổi mây phun.
- Là thời điểm rời khỏi!
Tinh nguyệt hải, Mộ Hàn thở dài một hơi, trên mặt của hắn tươi cười vui vẻ.
Mộ Diệu Long thu liễm khí tức, sửa đổi dung mạo tiềm hành tới khu vực phía nam sau đó khôi phục tướng mạo sẵn có, lại tìm cơ hội bạo lộ hành tung cho nên khiến người ta chú ý tới. Có hỏa linh pháp thân hấp dẫn hỏa lực ở bên kia, Mộ Hàn lúc này thong dong đi tới Chân Vũ Thánh Sơn.
Đương nhiên tên lúc trước của hắn không thể dùng.
Rầm Ào Ào!
Ý niệm trong đầu Mộ Hàn khẽ động, Mặc Tâm Thần Thủy cũng trở lại tâm cung.
Sau một khắc Cửu Long Lôi Vương Đao cũng hiện ra, lôi quang lập lòe xé tan nước biển bắn qua phía bên phải, trong khoảnh khắc đã vượt qua mười dặm.
Ti!
Sâu trong khe rãnh dưới biển, một con hung thú Xuyên Sơn Giáp Linh Trì Cảnh đang nằm phủ phục trên đất không nhúc nhích. Sau một lát nó phát giác được cái gì đó, đột nhiên giựt mình tỉnh lại, thét chói tai và chạy thục mạng, nhưng nó vừa chạy đi vài mét đã bị ánh đao mỏng như lựa chém tới.
Phanh!
Trong thời gian ngắn thân thể to lớn của con hung thú bị cắt thành vô số đoạn. Máu tươi đỏ thẫm bao phủ phạm vi vài chục thước.
- ‘ Thần Tiêu Ngự Kiếm Thuật ’ quả nhiên lợi hại!
Mộ Hàn có chút kinh hỉ, mấy ngày nay hắn dùng Thiên Anh diễn luyện Thần Tiêu Ngự Kiếm Thuật. Không nghĩ tới vừa thử lần đầu lại thể hiện uy lực mạnh mẽ như vậy. Giờ khắc này Mộ Hàn càng tràn ngập chờ mong Thiên Anh lột xác lần năm lĩnh ngộ Ngự Khí Thuật.
Thần Tiêu Ngự Kiếm Thuật có uy lực kinh người như thế, Ngự Khí Thuật càng trở nên lợi hại.
Chỉ tiếc kể cả Tử Ngọc Sinh Yên Quyết, Thái Hư Động Thần Quyết đều có nguồn gốc từ công pháp Tử Hư Thần Cung, chỉ có người có tuyệt phẩm tâm cung mới kế thừa được, mặc dù là Thái Thanh cũng chỉ biết nó mà thôi, cũng không thể tu luyện công pháp này.
Bằng không thì Mộ Hàn đã sớm cảm thụ được.
Nghĩ lại điểm này Mộ Hàn liền cầm Cửu Long Lôi Vương Đao và khô lâu thu vào trong tâm cung. Hắn bơi nhanh về phía thượng du. Mộ Hàn phá sóng mà ra thì gương mặt tuấn tú trở nên vô cùng bình thường. Thuộc về loại hình ném vào trong đám người không ai tìm ra.
Thậm chí khí tức của Mộ Hàn cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Mộ Hàn tin tưởng hiện tại đừng nói là Lôi Động, cho dù là Tiêu Tố Ảnh xuất hiện trước mặt của mình cũng không nhìn ra cái gì cả.
Hiện tại đã qua đi vài tháng, cũng không biết Tiêu Tố Ảnh có tới hay không?
Không biết tại sao, Mộ Hàn lúc này đột nhiên xuất hiện một tia chờ mong không hiểu.
Nhưng mà loại này ý niệm này trong đầu Mộ Hàn nhanh chóng bị cảm giác chờ mong đi tới Chân Vũ Thánh Sơn đè xuống, từ những tin tức thu được trước kia, chính mình ngây ngốc vài tháng dưới đáy biển tế luyện hỏa linh pháp thân thì Chân Vũ Thánh Hội đã sớm bắt đầu rồi.
Vèo!
Mộ Hàn lúc này như lưu tinh xẹt qua trên bầu trời, không ngừng bay qua tinh nguyệt hải. Mặc dù dùng con mắt nhìn cũng không thấy được thân ảnh, nhưng thỉnh thoảng vẫn có vài đạo tâm thần của Linh Trì Cảnh đảo qua người Mộ Hàn, đó là tu sĩ ở gần dò xét tình huống của Mộ Hàn.
Đương nhiên bọn họ chỉ dò xét mà thôi, tình huống của Mộ Hàn cũng không khiến ai hoài nghi, mà Mộ Hàn cũng chỉ là tu sĩ Vạn Lưu lục trọng thiên, hắn không ngừng bay về phía trước giống như không phát giác có vài đạo tâm thần đang quan sát chính mình.
Từ sáng sớm đến chạng vạng tối, lại một ngày trôi qua.
Lúc tia sáng ban mai xuất hiện ở chân trời thì một mảnh lục địa hiện ra trước mặt Mộ Hàn, Xích Thành Thiên Vực đông đại lục!
Tại Xích Thành Thiên Vực có hai khối đại lục, luận rộng lớn thì tây đại lục lớn gấp mấy lần đông đại lục.
Nhưng mà thực lực của đông đại lục mạnh hơn xa tây đại lục.
Đó là bởi vì có Chân Vũ Thánh Sơn tồn tại. Cả đông đại lục đều là phạm vi thế lực của Chân Vũ Thánh Sơn. Nhưng mà Chân Vũ Thánh Sơn làm việc không có bá đạo như Kiếm Thần tông ở Đại Hạc Thiên Vực, thực lực tuy mạnh nhưng cũng không bị tất cả tông phái, thế gia ở Xích Thành Thiên Vực ghét hận.
Cách nhiều ngày Mộ Hàn lại bước vào đại lục, tâm tình kìm lòng không kìm nén được trở nên rung động.
Móc địa đồ do Lôi Động vẽ đơn giản ra nhìn, Mộ Hàn lặng lẽ dụng tâm thần thám tra một phen, sau đó nhanh chóng xác định phương hướng.
Mộ Hàn ngựa không dừng vó bay thẳng về hướng đông bắc.
Vào lúc màn đêm buông xuống có vô số ngọn núi rốt cục tiến vào trong tầm mắt của Mộ Hàn, trong đó có bảy ngọn núi cao vạn trượng như bắc đẩu thất tinh đang đứng sững. Ở bên ngoài là núi non vô biên vô hạn, lúc này trong đó có mấy ngọn đèn lóe lên lốm đốm cơ hồ phủ kín phạm vi mấy trăm dặm.
Đây hẳn chính là Linh Vũ Thánh Thành bên ngoài Chân Vũ Thánh Sơn.
Rốt cục đến.
Trong lòng Mộ Hàn vui vẻ, để tránh khiến hiểu lầm, lại cách Linh Vũ Thánh thành vài chục dặm liền hạ xuống một con đường lớn. Mặc dù là ban đêm nhưng phía dưới vẫn có người lui tới như cũ, tu sĩ như Mộ Hàn đi lại trên đường không ít.
Không qua một hồi Mộ Hàn đã đi tới dưới thành trì.
Năm đó mới tới Vô Cực thành Mộ Hàn từng vì Vô Cực thành hùng vĩ bao la sinh ra rung động. Linh Vũ Thánh thành tự trước mặt lại hơn xa Vô Cực thành, trong thành trì này một đạo khí thế vô hình không ngừng bay lên, nguy nga khổng lồ như núi, mênh mông như đại dương, khí thế đại khí này bao trùm mỗi tấc không gian, cơ hồ có thể khiến bất cứ tu sĩ nào vừa mới nhìn thấy thành trì này đều phải rung động..
Nếu không phải đã hấp thu một bộ phận trí nhớ của Thái Thanh thf Mộ Hàn tất nhiên sẽ như tu sĩ khác, nhưng giờ phút này Mộ Hàn chỉ kinh ngạc một lát, tâm thần đã khôi phục lại bình thường, những trí nhớ của Thái Thanh chính là tài phú vô cùng trân quý, nhưng mang cho Mộ Hàn nhiều lên chính là tâm tính.
Cũng như một thực khách sau khi nếm qua bào ngư tổ yến thì hắn có thể kinh ngạc vì một chén thịt heo sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...