Trong hoàn cảnh hỗn loạn như thế. Hơn mười cột cát vàng to lớn chỉ thẳng tới Mộ Hàn. Làm hắn trở nên nhỏ bé giống như một con kiến dưới cơn phong ba bão táp, tựa hồ tùy thời đều có thể bị mưa gió cuốn đi.
Nhưng mà, con kiến Mộ Hàn này có tốc độ cũng là nhanh như sao băng.
Trong khoảnh khắc, Mộ Hàn liền bay vút qua đỉnh đầu Khô Lâu Tiểu Nhị , rồi nhằm hướng phương đông mà bay nhanh đi. Về phần Tiểu Nhị, thì Mộ Hàn trong nháy mắt bay qua không trung chỗ hắn đã thu hắn vào trong Tâm Cung.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Phía sau Mộ Hàn mấy chục thước. Mười bảy cột cát vàng to lớn đồng thời nện rơi xuống. Kình đạo điên cuồng mãnh liệt chợt bùng phát. Cát vàng xoay tròn bắn đi khắp bốn phương tám hướng , lại nhấc lên những cơn sóng cát cao gần trăm mét. Từng đạo từng đạo sóng cát kích động lan ra về phía xa xa, ngay cả trời cao đều bị cát bụi vàng sẫm mênh mông kia che khuất.
Phải sau mấy ngàn thước, sóng cát ở phía sau mới dần dần suy yếu.
Cảm ứng được uy thế cực lớn ở phía sau, trong mắt Mộ Hàn cũng là lộ ra vẻ khiếp sợ.
May mà không có lấy cứng đối cứng. Nếu không, mặc dù là vận dụng Lôi Thần Hộ Thuẫn cũng rất khó ngăn cản được thế công của mười bảy con Hồng Nguyệt Sa Trùng đồng thời phát động.
Mỗi một con Hồng Nguyệt Sa Trùng có thực lực mà so sánh với cường giả như Tư Không Như Ý thì cũng không kém cỏi bao nhiêu. Mười bảy con mãnh thú cường đại như vậy liên thủ công kích, e rằng cũng chỉ có cường giả cảnh giới Linh Trì đích thực mới có thể ngăn cản.
- Vút. . .
Tiếng kêu to ở phía sau chấn động vang dội, Mộ Hàn chỉ hơi hơi nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy mười bảy con Hồng Nguyệt Sa Trùng đang điên cuồng đuổi theo không bỏ. Chúng làm dấy lên mười bảy cột sóng cát thật lớn, trong những đôi mắt đỏ kè cực đại này, tất cả đều chớp động những toan tính hung ác khát máu. Giống như hận không thể xé Mộ Hàn thành mảnh nhỏ.
Hồng Nguyệt Sa Trùng kia vốn là mãnh thú đặc thù của Sâm La Giới. Chúng lướt đi ở trong sa mạc, đúng là như cá gặp nước, tốc độ so sánh với Mộ Hàn lại cũng không hề chậm hơn bao nhiêu.
Con truy theo gần nhất chỉ cách xa Mộ Hàn không được trăm mét.
Mà ở những nơi khác ngoài mấy chục dặm, bốn mươi hai con Hồng Nguyệt Ma Hạt cũng giống như bị vỡ tổ. Chúng "rắc rắc rắc" mà chui ra từ trong tầng cát, rồi men theo bên cạnh đi vòng mà đến định bao vây.
- Vèo!
Trong cơ thể Mộ Hàn, chân nguyên mênh mông như nước thủy triều dâng lên, tốc độ đã phát huy đến trình độ cao nhất. Hắn giống như một đạo ánh sáng lung linh, bóng dáng không ngừng lóe lên giữa trời cao. Tâm thần hắn cũng ùa ra khỏi Tâm Cung, bao trùm khắp cả một vùng rộng đến ngàn mét vào bên trong. Hắn mật thiết cảm ứng động tĩnh bốn phía, để ngừa có thể xuất hiện nguy cơ.
Trăm dặm chỉ thoáng cái mà qua!
Lúc này truy đuổi ở phía sau Mộ Hàn, ngoại trừ mười bảy con Hồng Nguyệt Sa Trùng kia, còn có bốn mươi hai con Hồng Nguyệt Ma Hạt định bao vây Mộ Hàn thất bại cũng tham gia vào . . .
- Vèo! Vèo!
Trên trời cao mấy ngàn thước ở phía đông Sâm La Giới , có hai bóng hình đang bay đi cực kì nhanh chóng. Thỉnh thoảng lại làm lên những tiếng xé gió rất nhỏ , hai người này đúng là Tư Không Như Ý và Lê Qua.
Sau khi tiến vào Sâm La Giới, hai người cũng cách nhau không xa nên nhanh chóng đến gặp nhau ở một chỗ.
- Tư Không Tông chủ, 'Phù Ảnh Bảo Kính' này của ngươi quả nhiên không tồi. Có thể dễ dàng phán đoán ra phương vị của tên hỗn đản này.
Nhìn mặt gương đỏ tươi kia trong lòng bàn tay của Tư Không Như Ý, Lê Qua không khỏi khen ngợi.
- Vật này là con ta năm ngoái kiếm được từ Đại Hạc Thiên Vực. Tổng cộng có hai cái, cái này chính là một ở trong đó.
Tư Không Như Ý cười cười một tiếng.
Hiện nay trên Phù Ảnh Bảo Kính kia có một bóng dáng nho nhỏ đang đứng. Bên ngoài thân quấn quanh những sợi tơ máu tinh mịn, dung mạo lại giống nhau như đúc với Mộ Hàn. Cái này chính là Phù Ảnh Khôi Lỗi dùng khí tức của Mộ Hàn để luyện chế ra. Nó có thể chỉ ra chính xác phương vị của Mộ Hàn .
Giờ phút này, Phù Ảnh Khôi Lỗi kia đang trực chỉ về hướng tây.
- Có 'Phù Ảnh Khôi Lỗi ' chỉ dẫn phương hướng, nhất định có thể chặn hắn trước khi đến Minh Hải.
Khóe mắt Lê Qua có hơi giật giật, trong mắt lóe ra những ánh lạnh lùng hung ác .
Đối với Mộ Hàn là hung thủ sát hại con mình Lê Đồng, Lê Qua hận thấu xương.
Lúc trung niên sau khi lấy vợ sinh con , Lê Qua bởi vì tu luyện công pháp hàng đầu mà đánh mất năng lực sinh dục, nên đối với Lê Đồng tự nhiên yêu quí dị thường. Mặc dù là tư chất tu luyện của con mình tịnh không xuất sắc gì, Lê Qua cũng không quá để ý. Bất kể con mình muốn làm cái gì đều được lão nghe theo, thậm chí không phản đối con mình gia nhập Vũ Long Thiên Tông.
Nhưng Lê Qua như thế nào cũng không nghĩ tới, vào lúc chính mình bế quan tu luyện thì đứa con lại chịu khổ chết bất đắc kỳ tử.
Từ mấy năm trước, Lê Qua liền hận không thể bầm thây vạn đoạn Mộ Hàn. Một mực trì hoãn đến hôm nay, trong lồng ngực lão đã tích góp từng tí một vô số tức giận.
Chỉ có tự tay giết chết Mộ Hàn mới có thể khiến lão trở nên thoải mái.
- Cái gì? 'Phù Ảnh Khôi Lỗi' chỉ dẫn phương hướng trước sau lại không có biến hóa quá lớn. Thật sự là kỳ quái, chẳng lẽ hắn vẫn đứng tại chỗ, đến bây giờ đều còn chưa hiểu được tác dụng của khối Ngọc Bài thân phận đệ tử Thiên Cực Vô Cực Thiên Tông kia ?
Lại phải trải qua một hồi rất lâu sau đó, Tư Không Như Ý đột nhiên nghi ngờ hỏi.
Qua một hồi lâu cũng không nghe được hồi âm, Tư Không Như Ý theo bản năng nhìn sang phía Lê Qua. Lại phát hiện hai mắt lão trợn tròn, không chớp mắt nhìn chăm chú về phía trước. . .
- Ngươi đang nhìn cái gì?
Tư Không Như Ý nhíu mày hỏi một câu, vô ý thức nhìn qua ánh mắt đang nhìn mình, ngay sau đó chỉ thấy một đạo thân ảnh quen thuộc từ chân trời bay nhanh tới đây.
- Mộ Hàn!
Không kìm lòng được kêu lên một tiếng, giờ Tư Không Như Ý mới hiểu được vì sao Lê Qua xuất hiện biểu lộ như vậy, thì ra là nhìn thấy Mộ Hàn là kẻ giết con mình.
Không nghĩ tới Mộ Hàn còn dám chạy tới nơi này.
Sau kinh ngạc ngắn ngủi, trong lòng Tư Không Như Ý hiện ra thần sắc cuồng hỉ, trách không được khôi lỗi chỉ phương hướng không có thay đổi cái gì, thoạt nhìn Mộ Hàn đi sai phương vị, xem hướng đông là hương bắc sau đó lại ngoan ngoãn đưa tới trước mặt địch nhân
- Mộ Hàn, xem như ông trời còn muốn ngươi chết rồi...
Nhưng mà ý niệm này vừa hiện ra trong đầu thì Tư Không Như Ý nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt đại biến, kinh nghi bất định thấp giọng hô:
- Đó là cái gì?
Sa mạc sau lưng Mộ Hàn cát vàng cuồn cuộn, hơn mười đạo đạo gió lốc bụi mù bay tới.
Thực tế khiến người ta cảm thấy giật mình chính là từng bóng dáng nho nhỏ mang theo khí tức cường đại trong bụi mù, cường độ trong đó là Vạn Lưu thất trọng thiên!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...