Mộ Hàn mặt mày liền hân hoan vui vẻ. Nếu như Kiếm Ngạc Thú Tôn kia có được thật sự là lực lượng linh hồn Thủy thuộc tính, hơn nữa lực lượng không kém thì cũng vừa lúc có thể làm món đại bổ một phen cho Mặc Tâm Thần Thủy.
Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, tâm thần Mộ Hàn lập tức bao trùm pho tượng điêu khắc to lớn này.
Chỉ thời gian mấy giây ngắn ngủi , Mộ Hàn liền tìm được vị trí phong ấn. Thoáng chốc, Anh Đan rung lên, lực tâm thần khổng lồ lập tức tuôn ra mà vào trong phong ấn.
- Có người tiến vào?
Ở trung tâm cả một vùng Hư Vô vài trăm thước, lực phong ấn ngưng tụ mà thành một Viên Tráo ( cái lồng) bên trong đó. Kiếm Ngạc Thú Tôn vốn lẳng lặng trôi nổi đột nhiên hơi giật mình ngóc cái đầu lên. Hai ánh mắt đỏ ngầu đúng là cũng không hề chớp mà nhìn chăm chú phía trước, chỉ thấy mấy chục thước bên ngoài Viên Tráo, bóng dáng Mộ Hàn đang nhanh chóng ngưng tụ mà thành.
- Vạn Lưu Thất Trọng Thiên?
Giống như đã nhận ra cường độ tâm thần của Mộ Hàn, trong đôi mắt Kiếm Ngạc Thú Tôn bỗng dưng hiện lên vẻ cực kì hung ác. Cái miệng đột nhiên há ra, hàm răng bén nhọn lại cắn vào bên trong Viên Tráo. Cái đầu nó chợt lắc một cái, đúng là bỗng nhiên ở trong tầng lực phong ấn vạch ra một đạo vết nứt rộng hai ba mươi thước.
- Vút!
Thân hình to lớn dài ngoằng của Kiếm Ngạc Thú Tôn mạnh mẽ lủi ra ngoài, cái miệng há ngoác, gào thét mà đánh về phía Mộ Hàn. Giọng cười quái dị chói tai đồng thời chấn động lan ra
- Phiến không gian phong ấn này, chính là thiên hạ của bổn tọa! Tiểu quỷ, cho dù là ngươi vào bằng cách nào, nếu đến nơi này thì vừa lúc đến làm món điểm tâm cho bổn tọa.
- Hảo!
Mộ Hàn không kinh sợ mà còn lấy làm mừng. Bởi trước khi đi vào hắn còn hơi lo lắng kẻ trong này quá yếu, lại không nghĩ rằng lực lượng linh hồn của hắn lại đạt đến tình trạng Vạn Lưu Thất Trọng Thiên, hơn nữa đã có khả năng dễ dàng xé rách lực phong ấn. Có thể thấy được thực lực của nó đã sớm khôi phục trạng thái đỉnh cao, lúc nào cũng đều có thể đột phá phong ấn, thu được tự do.
Nhưng con nầy tương đối xảo quyệt. Nó biết chính mình một khi phá tan phong ấn rời khỏi Hắc Ma Điện, nhất định sẽ nhanh chóng lọt vào vây công của cường giả Thái Huyền Thiên Vực. Nó tứ cố vô thân, thế đơn lực bạc, chỉ sợ không được bao lâu sẽ bị rơi vào kết quả lại bị phong ấn. Cho nên nó dứt khoát tiếp tục giấu mình ở bên trong phong ấn.
Nhìn thấy vẻ mặt Mộ Hàn, Kiếm Ngạc Thú Tôn lại là có chút bất ngờ. Chính mình muốn ăn sống nuốt tươi hắn, hắn chẳng những không sợ hãi, ngược lại xem ra có vẻ thập phần vui mừng.
- Nghe lời như vậy ?
Kiếm Ngạc Thú Tôn chớp chớp mắt. Trong chớp mắt liền phát hiện bên trong tầm mắt đột nhiên xuất ra bốn mươi ba đám mây tím, khí tức phát tán ra lại làm cho nó đều cảm thấy tim đập nhanh mà không khỏi ngẩn người. Xu thế lao lên phía trước có hơi dừng lại. Đó là cái thứ quỷ quái gì vậy? Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, một đạo sóng triều đen sì đột nhiên từ trong cái miệng to như chậu máu của nó bắn ra mãnh liệt, lấy thế dời núi lấp biển cuồn cuộn bốc lên về hướng phía trước, hung hăng chụp vào những đám mây tím này.
Thấy Kiếm Ngạc Thú Tôn dùng thủ đoạn như vậy để ngăn cản Anh Lôi của mình, Mộ Hàn không nhịn được thất thanh cười sằng sặc một tiếng. Chỉ trong nháy mắt, bốn mươi ba đám mây tím liền lấy thế như chẻ tre xuyên thấu qua làn sóng triều đen sì kia, tiện đà lấy thế sét đánh không kịp bưng tai mà nhập vào trong cái miệng há ngoác của Kiếm Ngạc Thú Tôn.
- Ti!
Kiếm Ngạc Thú Tôn đột nhiên thét một tiếng chói tai, đôi mắt đỏ ngầu trợn trừng đến tròn xoe. Ngay sau đó giống như là con thỏ đã bị làm hoảng sợ, lực lượng linh hồn ngưng tụ mà thành thân hình liền khuếch tán bay nhanh về khắp tứ phía.
Nhưng ngay lập tức sau đó, những lực lượng linh hồn đã khuếch tán này lại một lần nữa hội tụ về hướng trung tâm, phảng phất nơi đó có vật gì mạnh mẽ bắt bọn chúng mà túm trở về.
- Ghê tởm, ngươi làm cái gì đối với ta vậy?
Lực lượng linh hồn kịch liệt bốc lên, âm thanh hơi có vẻ bối rối của Kiếm Ngạc Thú Tôn truyền ra. Trong lúc nó đang vặn vẹo biến hình thân thể, những ánh sáng tím ngắt thỉnh thoảng thoáng hiện.
Bốn mươi ba đạo Anh Lôi kia ở trong cơ thể Kiếm Ngạc Thú Tôn lại đan vào thành một mảnh lưới Lôi Võng thật lớn.
Trên Lôi Võng này, ngưng tụ một lực hút cực kỳ khủng bố. Chính lực này đã trói buộc vững chắc lực lượng linh hồn dồi dào của Kiếm Ngạc Thú Tôn vào bốn phía Lôi Võng.
Mộ Hàn không có để ý tới tiếng quát to của Kiếm Ngạc Thú Tôn. Ý nghĩ khẽ nhúc nhích, Mặc Tâm Thần Thủy liền lộ ra khỏi Tâm Cung, tiến vào trong không gian phong ấn này. Bất chợt nó tựa như những cơn sóng ngập trời bị cơn lốc phát động, lại giống như con sói dữ nhìn thấy được món ngon thịt béo. Cứ thế nó điên cuồng mà nhào về hướng Kiếm Ngạc Thú Tôn.
Chỉ sau một cái chớp mắt, Kiếm Ngạc Thú Tôn liền bị sóng nước dính nhiều chất đen như mực chôn vùi.
- Đây là. . . Thủy thuộc tính lực lượng trình độ cao nhất. . .
Kiếm Ngạc Thú Tôn lại không nhịn được kinh ngạc đến kêu thành tiếng. Những cái gai sắc bén lại thấy lộ ra vào lúc thân hình thỉnh thoảng giãy dụa . Nhưng mà trong chớp mắt lại bị sóng nước tràn qua che lấp đi.
- Nói không sai, lực lượng linh hồn của ngươi chính là điểm tâm của nó.
Mộ Hàn nheo mắt cười một tiếng, thân hình bỗng dưng tiêu tan. Hắn lại hóa thành lực tâm thần chìm vào trong Lôi Võng
- Đừng quá lo lắng, lực lượng linh hồn của ngươi sẽ không bị ăn sạch. Chờ khi thực lực của ngươi rơi xuống đến Võ Cảnh thì ta sẽ đưa ngươi đi gặp mặt với Độc Long Thú Tôn và Xà Long Thú Tôn.
- Ngươi đã giết Độc Long và Xà Long . . . Không đúng. Ngươi đã đều bắt bọn chúng?
. . .
Mộ Hàn không lại hề để ý tới tiếng kêu sợ hãi của Kiếm Ngạc Thú Tôn. Linh hồn Vạn Lưu Thất Trọng Thiên đã không có khả năng tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với hắn. Đồng thời trong lúc Mặc Tâm Thần Thủy hấp thu lực lượng linh hồn của Kiếm Ngạc Thú Tôn, bản thể Mộ Hàn trong Hắc Ma Điện thì lại bắt đầu hút lấy Thái Tiêu Thần Lực, tiếp tục ngưng tụ luyện ra Anh Lôi.
Vũ Long Thiên Tông.
- Tiêu Dịch Tiên và Lệ Thu Thủy cũng không có rời khỏi quá thành Vô Cực?
Bên trong ngôi điện rộng rãi, Tư Không Như Ý vẻ mặt kinh ngạc nhìn Long Thần vừa mới chạy tới
- Đám người Mai Tâm Hạc, Yến Minh của Vô Cực Thiên Tông ở đâu?
- Bọn họ cũng không có ra ngoài.
Trên mặt Long Thần cũng tràn đầy một vẻ không thể tưởng tượng nổi .
- Không phải là bọn hắn. Vậy thì là ai động tay?
Tư Không Như Ý cau chặt hàng mi, lập tức lâm vào trầm tư.
Bà điều động đi ra ngoài ba người. Mặc dù thực lực trong số trưởng lão Vạn Lưu Cảnh Vũ Long Thiên Tông thì không phải lợi hại nhất. Nhưng mà nếu như ba người liên thủ, mặc dù là tu sĩ Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên cũng không nhất định có thể chiến thắng được bọn họ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...