- Một trảm một luân hồi, lần này là Mộ Hàn tuyệt đối không chống đỡ nổi nữa."
- Đạo Khí có mạnh tới đâu, thủ đoạn dẫu tuyệt vời thế nào, nhưng đem ra dùng thì vẫn cứ không chống lại nổi sự chênh lệch thật lớn giữa hai cảnh giới.
- Xôn xao xôn xao . . .
Mọi người hoặc kêu lên, hoặc tiếc rẻ. Trong tích tắc này, đông đảo tu sĩ chú ý trận tỷ thí này thì không có mấy người cho rằng Mộ Hàn có thể tránh thoát "Luân Hồi Trảm" của Văn Nhân Tinh Nhược.
Tuy nhiên, Mộ Hàn cũng không hề lựa chọn tránh né.
- Ông ông! Ông ông! Ông ông!!
Âm thanh rung rung kịch liệt đột nhiên chấn động vang dội tại sàn đấu . Một tòa tiểu cung điện xanh vàng rực rỡ, cực kỳ lộng lẫy lại bỗng đột ngột dần hiện ra trước người Mộ Hàn.
Lưỡi kiếm quang như một dải lụa thật lớn đạt đến mức cùng cực kia đang phóng đến sát , thì tòa cung điện đột nhiên "két kẹt" một tiếng, cửa điện mở rộng, đúng là cực kì khéo léo mà dung nạp hút vào.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trong những tiếng nổ vang dội, những tia chớp sáng trắng hoa mắt bắn nhanh ra từ cửa điện.
Mộ Hàn cũng là roẹt roẹt liền lui lại ba bước, lúc này mới đứng vững thân hình. Tòa cung điện kia chính là co rút thu nhỏ lại kịch liệt chỉ còn to bằng bàn tay rồi bay xuống tại hữu chưởng của Mộ Hàn.
- Đây là. . .
Văn Nhân Tinh Nhược tay nâng "Luân Hồi Tháp", kinh ngạc nhìn vật trong bàn tay Mộ Hàn.
Trên bốn tòa võ đài, đám người Tiêu Tố Ảnh, Cơ Vân Thiền đã kết thúc chiến đấu nay thấy tình cảnh này thì trong lòng đồng thời nổi lên nghi hoặc sâu sắc. Văn Nhân Tinh Nhược lấy "Luân Hồi Tháp" thi triển ra chiêu "Luân Hồi Trảm" đó, mặc dù là tu sĩ Vạn Lưu Nhất Trọng Thiên cũng tuyệt không dám khinh thường. Thế nhưng Mộ Hàn lại dùng một tòa cung điện để thu đi vào. Mặc dù Mộ Hàn biểu hiện có chút gượng gạo, nhưng rốt cuộc lại vẫn chống đỡ qua được "Luân Hồi Trảm" .
- 'Bá Vương Điện' của Phong trưởng lão!
Trên Phương Thai, Tiêu Dịch Tiên thấy thế, đầu tiên là lấy làm kinh hãi, tiện đà liền đã thoải mái. Khi Mộ Hàn đi tới Cực Chân Giới Vực thì liền tiến vào qua Linh Trì ngọc bích, đồng thời dưới sự trợ giúp của Phong Lưu Vân đã dung hợp "Mặc Tâm Thần Thủy". Sau đó, Phong Lưu Vân như đèn cạn dầu, hồn phi phách tán, Mộ Hàn kế thừa "Bá Vương Điện" của lão tự nhiên lại chuyện cực kì bình thường.
- Lại là một kiện Đạo Khí siêu phẩm!
Ngọc Tâm Hạc cũng là không nhịn được mà bắt đầu thán phục.Mặc dù lão là cường giả siêu cấp Vạn Lưu Cảnh như vậy , cũng không nhịn được với tầng tầng lớp lớp Đạo Khí lợi hại của Mộ Hàn mà cảm khái không thôi. Đầu tiên là "Sát Sinh Kiếm", lại là "Động Huyền Thiên Hồn Thai", hiện nay không ngờ xuất ra một kiện Đạo Khí siêu phẩm như vậy.
Phải biết rằng, mặc dù là cường giả Vạn Lưu Cảnh, có được Đạo Khí siêu phẩm đều ở số ít. Nhưng Mộ Hàn ngược lại, chỉ tại một lần tỷ thí liền bày ra hai kiện, nếu mà tính thêm món Đạo Khí siêu phẩm do chính hắn luyện chế tại thành Cổ Linh kia, thì đó chính là tam món. . . Vài con số này , có lẽ còn không chuẩn xác.
- Cừ thật, tòa cung điện kia đúng là từ sáu ngàn Đạo Khí trung phẩm và hai ngàn Đạo Khí cao phẩm tổ hợp mà thành!
Hai đạo ánh mắt xuyên thấu hư không xa xôi, Phù Kiên cũng không hề chớp mắt nhìn chăm chú tiểu cung điện trên tay Mộ Hàn .Mặc dù lão rất mất mặt với Văn Nhân Tinh Nhược, cảm giác được đệ tử này của Linh Bảo Thiên Tông tuyệt đối có thể thu được thắng lợi cuối cùng. Nhưng lúc này thì lão cũng không nhịn được hy vọng Mộ Hàn có thể gắng sức chống chọi trong thời gian lâu hơn nữa.
- Mộ Hàn kia giống như là một kho báu, chiến đấu lại tiếp tục kéo dài thì hắn có lẽ còn có thể làm cho người ta càng có nhiều niềm vui bất ngờ.
- Mộ Hàn lại chống đỡ qua được ư?
- Tòa cung điện kia là cái gì, sao có thể tiếp nhận được 'Luân Hồi Trảm' ?
- Mộ Hàn có nhiều Đạo Khí siêu phẩm như vậy ?
- Xôn xao xôn xao . . .
Bốn phía sân điện Thiên Cực , tiếng kêu giật mình thay nhau nổi lên, con ngươi mọi người đều nhanh chóng trợn tròn mắt nhìn.
Trên sàn đấu , Mộ Hàn hít một hơi thật dài, cung điện trong lòng bàn tay đột nhiên phồng lên to ra kịch liệt, trong khoảnh khắc liền chiếm cứ một vùng không gian hơn mười thước, một vầng ánh sáng lấp lánh càng thêm lóng lánh sáng lạn phảng phất đã ngưng kết thành thực chất, lại như thác nước trút xuống bao phủ cả Mộ Hàn cùng với Văn Nhân Tinh Nhược vào bên trong.
! ~!
Nương theo ánh sáng lung linh mà đến, là một lực trói buộc cực kỳ hào hùng.
Sáu ngàn Đạo Khí trung phẩm và hai ngàn Đạo Khí cao phẩm sau khi bị kích phát bùng nổ lại phóng ra một vầng ánh sáng lấp lánh. Giống như biến sàn đấu này thành một tòa thành trì không thể phá vỡ.
- Bằng cái này mà muốn vây khốn ta?
Văn Nhân Tinh Nhược cười nhạo một tiếng, Luân Hồi Tháp trong tay quét ngang ra. Nơi nào đi qua, ánh sáng lung linh chung quanh giống như bị cắt thành hai đoạn, khiến cho lực trói buộc sinh ra từ Bá Vương Điện lập tức đình chỉ. Sau một khắc, chân Văn Nhân Tinh Nhược chỉ là hơi hơi nhún bước một cái liền cách Mộ Hàn không đủ mười thước.
- Vút!
Thân tháp thật lớn lại lần nữa bổ về phía Mộ Hàn, tiếng rít như xé rách không gian, uy thế trời long đất lở.
- Lại là Luân Hồi Trảm!
Lần này đây, Văn Nhân Tinh Nhược giống như đã dùng toàn lực. Lưỡi kiếm quang thật lớn tựa như dải lụa kéo ra từ thân tháp hình như có vạn đạo chân nguyên ngưng tụ mà thành con sông từ trên cao rít gào lao xuống, khí tức làm cho người ta sợ hãi điên cuồng tràn ngập khắp cả sàn đấu , phảng phất có thể xé bất cứ chướng ngại nào thành mảnh nhỏ.
Ngay trong khoảnh khắc đó, ánh sáng lung linh trút xuống từ Bá Vương Điện liền đã bị phá thành mảnh nhỏ.
- Băng! Băng! Băng! Băng. . .
Ngay sau đó, liền có tiếng nổ đì đùng chói tai kích động lan ra. Đó là những món Đạo Khí hỗn hợp thành Bá Vương Điện bị Luân Hồi Tháp đánh sâu vào, món nọ tiếp theo món kia nổ tung bắn ra.
Tám ngàn Đạo Khí tổ hợp thành Bá Vương Điện, đó là một thể hoàn chỉnh. Bất cứ một kiện Đạo Khí nào bị tổn hại, đều sẽ ảnh hưởng đến khả năng phát huy ra uy lực của tòa cung điện này.
- Tu sĩ Vạn Lưu Cảnh quá mức cường đại, coi như lại có nhiều Đạo Khí siêu phẩm hơn cũng áp chế không lại Văn Nhân Tinh Nhược.
Tâm niệm Mộ Hàn thay đổi thật nhanh. Lập tức từ bỏ suy nghĩ vận dụng Khô Lâu Đạo Khí. Chênh lệch giữa hắn và Văn Nhân Tinh Nhược này như một cường giả Vạn Lưu Cảnh, không phải Đạo Khí siêu phẩm có khả năng bù đắp nổi.
Mệnh Tuyền Nhị Trọng Thiên với Vạn Lưu Nhất Trọng Thiên, tựa như đứa trẻ với võ giả.
Đứa trẻ coi như cầm trong tay bốn năm cây bảo đao thì cũng khó mà chống đỡ uy hiếp quá lớn do võ giả tạo thành. Mà nếu quả đối thủ của võ giả là người thanh niên cường tráng, mặc dù trong tay của hắn chỉ có một cây bảo đao thì cũng có thể khiến cho võ giả tâm sinh kiêng kỵ, sợ đầu sợ đuôi. Hiện tại Mộ Hàn liền như đứa trẻ kia. Mà Văn Nhân Tinh Nhược này là võ giả kia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...