Vũ Vương

Nhưng mà Mộ Hàn nói thế hắn nhất thời không cách nào phản bác được, mà sau đó giọng của Mộ Hàn vang lên như tiếng chuông:

- Còn nữa, trong Mộ gia chúng ta, Ngoại Sự Đường chưởng quản đối chuyện đối ngoại, Nội Sự Đường chuyên quản tộc vụ, không biết ta cùng với bọn người Mộ Tinh Viêm động thủ là ngoại vụ hay nội vụ?

Nói xong Mộ Hàn dùng ánh mắt đùa cợt nhìn qua Mộ Phi Hổ, nói:

- Chẳng lẽ ta nhớ lầm, chẳng biết nhị chấp sự chẳng những là nhị chấp sự của Ngoại Sự Đường, hay là nhị chấp sự của Nội Sự Đường? Được rồi, Nội Sự Đường cùng Ngoại Sự Đường nhị chấp sự đại nhân, ngươi có ý định xử phạt tiểu bối ta như thế nào?

- Ngươi... Ngươi...

Gương mặt của Mộ Phi Hổ trướng lên đỏ sậm, Mộ Hàn liên tục đặt câu hỏi làm cho hắn xấu hổ tới cực điểm, đảm nhiệm chấp sự Ngoại Sự Đường nhiều năm, hắn chưa từng bị một vãn bối làm khó chịu như vậy, nhất thời trong lồng ngực tức giận tăng vọt, mu bàn tay gân xanh nổi lên, hận không thể đánh Mộ Hàn một chưởng.

Hơn nữa không chỉ có hắn, đám chấp sự như Mộ Phi Vân và tư hình sắc mặt khó coi tới cực điểm.

Nhìn qua Mộ Phi Hổ như con sư tử bị chọc giận, Mộ Hàn vẫn lạnh nhạt tự nhiên, trên mặt không có bối rối và ý e sợ gì cả, giống như không sợ hãi.

Ở trong Mộ gia thời gian dài như vậy, hắn biết rõ Mộ gia Nội Sự Đường cùng Ngoại Sự Đường có chuyện ẩn bên trong.

Quan hệ của hai đường này không được hòa thuận như bề ngoài, cả hai đều nhúng tay vào sự vụ của đối phương. Đương nhiên ngẫu nhiên vượt quyền cũng không thể tránh né.


Nếu như Mộ Hàn cam chịu cho Ngoại Sự Đường xử phạt mình, vậy cũng bỏ đi, nhưng nếu hắn không muốn Ngoại Sự Đường cường lực trừng phạt hắn, vậy thì Nội Sự Đường nhất định sẽ ra mặt can thiệp, đến lúc đó mấy chấp sự của Ngoại Sự Đường sắc mặt phi thường khó coi.

- Ha ha.

Mộ Phi Vân pha trò, gượng cười hai tiếng, chính mình tự tìm lối thoát.

- Mộ Hàn, ngươi nói đúng, ngươi cùng đám tiểu bối Mộ Tinh Viêm đánh nhau thuộc về tranh chấp trong nội bộ, đúng là không tới phiên Ngoại Sự Đường để ý tới. Tốt, ngươi có thể trở về.

- Vâng!

Mộ Hàn nhìn cũng không nhìn qua Mộ Phi Hổ đang tức giận ở đối diện, chỉ khẽ khóm người với đám người Mộ Phi Vân, đang muốn quay người rời đi, chợt nghe Mộ Phi Hổ hét to lên:

- Chậm đã!

Đám người Mộ Phi Vân nhìn nhau, khẽ nhíu mày, Mộ Hàn vẫn không đếm xỉa nói:

- Nhị chấp sự, ngươi còn có gì phân phó?

- Mộ Hàn, lão phu bây giờ không phải dùng thân phận nhị chấp sự Ngoại Sự Đường nói chuyện với ngươi, mà là dùng thân phận trưởng bối Mộ gia nói chuyện với ngươi.

Mộ Phi Hổ trầm mặt, tức giận nói:

- Ngươi vãn bối phạm sai lầm, lão phu là trưởng bối không dạy ngươi được sao? Quỳ xuống cho lão phu!

Nói xong lời cuối cùng trong giọng của Mộ Phi Hổ ẩn chứa tức giận đã hoàn toàn bạo phát ra ngoài, âm thanh của hắn như sấm sét, nổ vang trong Ngoại Sự Đường. Mà trong nháy mắt ra khỏi yết hầu, tay phải của Mộ Phi Hổ có hư ảnh hiện ra, như thiểm điện phóng tới Mộ Hàn.

- Dừng tay!

Không nghĩ tới hắn lại đột nhiên ra tay, Mộ Phi Vân, Mộ Thanh Sùng cùng Mộ Phi Dương ăn cả kinh, cơ hồ đồng thời mở miệng hét lớn lên tiếng. Nhưng mà động tác của Mộ Phi Hổ cực nhanh, trong thời gian hắn đã chế trụ vai phải của Mộ Hàn, ấn hắn xuống đất.

Mộ Hàn cũng không ngờ tới Mộ Phi Hổ lại hành động như vậy, thậm chí ngay cả ý niệm né tránh cũng không sinh ra trong đầu, cũng cảm giác bả vai xiết chặt, sau đó một đạo chân khí nóng rực tiến vào người, giống như sóng to gió lớn vậy, cực kỳ khủng bố, lại làm cho người ta cảm thấy hoàn toàn không có khả năng chống cự.


- Đây là tu sĩ Không Cốc Cảnh!

Mộ Hàn lập tức cảm thấy nội tâm kinh hãi, lúc phát giác ra khí tức nóng bỏng thì hắn cảm giác được thân thể của mình như bị biển lửa bao phủ, toàn thân đổ mồ hôi ra như tắm, mà lực lượng của chân khí nóng bỏng này càng cường hãn vô biên, như thái sơn nghiền áp hắn.

Sau một khắc lưng và đầu gối của Mộ Hàn không bị khống chế uốn cong đi.

Mộ Hàn cắn răng, hắn dùng sức vận chuyển "Tử Ngọc Sinh Yên Quyết " với tốc độ chưa từng có, chân khí vừa đản sinh ra không bao lâu cũng được vận chuyển cực nhanh. Nhưng mà chuyện này chẳng khác gì kiến càng lay cây, không đến một giây đồng hồ, chân khí của Mộ Hàn ngưng tụ bị phá thành mảnh nhỏ.

- Không thể quỳ! Tuyệt không có thể quỳ trước hắn được...

Trong nội tâm của Mộ Hàn hét lên điên cuồng, ý niệm không cam lòng lập tức hiện ra ngoài, lập tức tràn ngập trong óc. Đúng lúc này đột nhiên tâm cung của Mộ Hàn sinh ra rung động mạnh mẽ, trong đoàn sương mù, "Tử Hư Thần Cung" bắn ra một đạo hào quang màu tím chói mắt.

Cùng thời khắc đó một đạo hấp lực kỳ quái từ trong đạo hào quang màu tím hiện ra, nháy mắt qua đi, chân khí nóng rực trong người Mộ Hàn cũng bị hấp thu, nhao nhao chui vào tâm cung của Mộ Hàn, bị "Tử Hư Thần Cung" hấp thu thật nhanh, biến mất sạch sẽ.

Hô!

Mộ Hàn thở dài một hơi, thân hình uốn cong một chút đứng thẳng lên, nhưng trong lòng lại tràn ngập ngạc nhiên, Tử Hư Thần Cung lại thôn phệ chân khí của Mộ Phi Hổ?

Trước mặt Mộ Hàn, Mộ Phi Hổ vẫn bảo trì tư thái đưa tay chế trụ Mộ Hàn, nhưng mà trong con mắt của hắn hiện ra thần sắc ngạc nhiên, trong ánh mắt tràn ngập khiếp sợ khó mà che dấu được, hắn phát hiện chân khí của mình tiến vào trong cơ thể Mộ Hàn thì chẳng khác gì trâu đất xuống biển, vô tung vô ảnh.

- Lão Nhị, ngươi quá lỗ mãng!

Trì hoãn trong chốc lát, Mộ Phi Vân đã xuất hiện bên người Mộ Hàn, một tay đẩy bàn tay của Mộ Phi Hổ đặt lên vai Mộ Hàn ra, bộ dáng thập phần nhẹ nhõm. Ánh mắt ngạc nhiên nhìn qua Mộ Hàn cùng Mộ Phi Hổ, trong ánh mắt của Mộ Phi Vân không kiềm hãm được xuất hiện thần thái nghi hoặc khó hiểu.


- Mộ Hàn, vừa rồi ngươi làm gì?

Ngay sau đó Mộ Phi Hổ đã tỉnh hồn lại, không thể tưởng tượng nổi nhìn qua bả vai của Mộ Hàn, lại nhìn qua chưởng của mình, biểu hiện trên mặt vô cùng phong phú giống như gặp phải quỷ.

Hắn đường đường tu sĩ Không Cốc Cảnh đỉnh phong, ra tay đối phó Chân Khí Cảnh Mộ Hàn lại tốn công vô ích?

Nghe nói như thế, Mộ Phi Vân và Mộ Thanh Sùng, Mộ Phi Dương trao đổi ánh mắt rất nhanh, đều có chút kinh ngạc, về phần Mộ Thiết Qua bốn tư hình của Ngoại Sự Đường dùng ánh mắt khó hiểu nhìn nhau, vừa rồi xảy ra chuyện gì thì bọn họ chẳng hiểu nổi.

Lúc này Mộ Hàn cũng từ trong kinh dị khôi phục bình tĩnh, nhưng lại cười lạnh nói:

- Muốn ta quỳ xuống, xem ra nhị chấp sự không có tư cách đó.

Lúc này Mộ Hàn khinh thường Mộ Phi Hổ vô sỉ.

Sau khi biết rõ dùng thân phận chấp sự Ngoại Sự Đường không thể ép được hắn, rõ ràng dùng danh nghĩa trưởng bối ra tay ngang nhiên. Mặc dù biết Mộ Phi Hổ nhiều nhất chỉ nhục nhã mình mà thôi, không có khả năng nguy hiểm tới tình mạng của mình, nhưng mà trải qua thời khắc ngắn ngủi đó vẫn làm nội tâm của hắn khiếp sợ.

Tuy nói tốc độ tăng thực lực của hắn lên là kinh người, nhưng mà so sánh với cao thủ võ đạo chính thức thì hiện tại hắn vẫn quá mức nhỏ bé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui